Không Cẩn Thận Nhặt Được Ông Chủ Lớn

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Ah, ven đường có một người đàn ông bị thương nha! Cô có nên cứu anh hay không đây? Ai da! Thầy bói nói cô gần đây có vận tốt sẽ gặp được kim chủ giàu có, Người đàn ông này chính là lái xe Benz, vậy nh …
Xem Thêm

Thì ra là Doãn Phương Chính này đã vui vẻ với người mới rồi, đối tượng mới đó là người mẫu mới nổi Trần Á Tuệ. Xem ra, cô có thể thoát thân.

"Bạn trai tiền nhiệm của cô vui vẻ với người mới, chẳng lẽ cô không khó chịu sao?"

"Hắn ta cũng không yêu tôi, đây nằm trong dự liệu của tôi ." Lê Tư Á không có cảm giác gì nói, "Tôi chỉ nghĩ đến tôi có thể thoát thân, cũng rất may mắn."

"Như vậy tình yêu có thể quá bi ai hay không?" Phó Thần Phong trầm giọng hỏi cô.

"Thời điểm cùng một chỗ không yêu nhau, thời điểm tách ra cũng sẽ không đau lòng, như vậy hai người ở chung một chỗ có ý nghĩa gì đây?"

"Đừng nghĩ giống anh trai tôi mà đi giáo huấn tôi, không có ích lợi gì." Lê Tư Á tức giận nói.

"Được rồi, không nói."

Hai người đi bộ rời đi.

Cứ như vậy, Lê Tư A cùng Phó Thần Phong mỗi ngày dính ở chung một chỗ, thoạt nhìn giống như là một đôi, hai người loáng thoáng cũng có một chút cảm giác.

Nhưng là, trước khi cô không có xác định được thân phận thật của Phó Thần Phong, Lê Tư Á cũng không muốn thật cùng anh lui tới.

Đối với Phó Thần Phong mà nói, Lê Tư Á đem cho anh thấy được cuộc sống thú vị của người bình thường . Anh đối với cô mặc dù cũng có chút động lòng, tuy nhiên, trước khi anh tra ra chủ mưu muốn mưu sát anh, anh phải tiếp tục che giấu thân phận của anh, một người không có thân phận, như thế nào tỏ tình đây?

Phó Thần Phong mỗi ngày đều giao phó Lưu Bính Hán sử dụng tất cả các biện pháp tiếp tục điều tra chân tướng của sự kiện tai nạn xe cộ, mãi cho đến một ngày này, cuối cùng có chút manh mối.

"Chiếc xe kia là xe bị đánh cắp, chủ xe là một nhân viên ngân hàng."

Lưu Bính Hán trong điện thoại hướng Phó Thần Phong báo co.

"Cảnh st từ du vn tay trong xe tra ra đợc, hung thủ l một tn trộm cp c tin n, gọi l Lý Lin Nht. Cảnh st đang truy xét tung tích của hn."

"Rt tt. Lu Bính Hn, hãy đi thăm dò quan hệ giữa Lý Lin Nht v Ph Mẫn Hòa."

"Ph tổng gim đc? Tổng gim đc, chẳng lẽ ngi cho rng chủ mu của chuyện ny l . . . . ." Lưu Bính Hán rất kinh ngạc.

Lúc này, cậu từ cửa sổ thủy tinh trong phòng làm việc , nhìn thấy Phó Mẫn Hòa đang đi tới phòng làm việc, lập tức nói: "Tổng giám đốc, Phó tổng giám đốc tới."

"Được, vậy hết thảy làm phiền cậu rồi."

"Dạ, tôi lập tức làm theo."

Đang ở một khắc kia Phó Mẫn Hòa đẩy cửa tiến vào, Lưu Bính Hán vừa đúng treo điện thoại xuống.

"Xem ra, cậu rất bận. Tổng giám đốc không có ở đây, thật là vất vả cho cậu rồi."

"Đây là tôi phải làm."

"Nếu như tổng giám đốc trở lại, cậu cũng không cần khổ cực như vậy, phải hay không?"

"Phó tổng. . . . . . Ngài muốn nói cái gì?"

"Tôi nghe người của công ty nói, có người đã thấy qua Tổng giám đốc ở khu vực Tây Môn Đinh." Phó Mẫn Hòa thử dò xét hỏi: "Cậu xác định người ở bên trong phòng chăm sóc đặc biệt, là Tồng giám đốc sao? A, Cậu không phải là lầm chứ?"

"Dĩ nhiên không có. Tôi ngày hôm qua đi xem qua Tổng giám đốc, ngài ấy vẫn còn đang hôn mê bất tỉnh, làm sao có thể xuất hiện tại Tây Môn Đinh đây?"

Lưu Bính Hán nghe tin tức này mặc dù khϊếp sợ, cũng biết sâu sắc lời nói dối có thể sắp bị chọc phá, nhưng là cậu vẫn bày ra thái độ hết sức kiên định.

"Lưu Bính Hán, cậu thật là một tốt nhân viên. Chỉ là, nhân viên tốt cũng phải cần một ông chủ tốt thưởng thức, cậu thấy đúng không?"

"Cho nên, tôi mới có thể đối với Tổng giám đốc tận tâm hết sức như vậy." Những lời này biểu đạt lập trường của cậu.

Hừ! Người trẻ tuổi này thật là không biết phân biệt tốt xấu.

Phó Mẫn Hòa với bộ mặt không vui.

Chờ ông ta gϊếŧ Phó Thần Phong sau, ông ta thật muốn xem tiểu tử này sẽ tới nịnh bợ ông ta như thế nào!
Chương 5
Một ngày này, hai người đi dạo phố đi dạo đến gần tối, Lê Tư Á đột nhiên hỏi "Anh đến qun Bar bao giờ cha?"

Ph Thần Phong nht thời sửng st, khng biết nn trả lời c hay l khng. Bởi v, trong nh anh th c một quầy rợu, chính canh cũng c một DJ chuyn nghiệp. V phần phía qun Bar ở bn ngoi, Ph Thần Phong cũng khng c từng đi.

Đi vi canh m ni, ngời khng đúng, m nhạc khng đúng, ung rợu vo cũng sẽ khng đúng.

"Đối với mình là ai, anh còn không nghĩ ra, thì sao có thể nhớ rõ mình đã từng đi đến đấy hay chưa?" Lê Tư Á tự hỏi tự đáp.

Phó Thần Phong cười một tiếng.

"Chúng ta đi một chuyến nhé!"

"Anh có muốn đi không?"

"Cô đi đâu, tôi liền đi đó."

"Anh còn không có nhớ tới anh là ai đó? Loại cảm giác này nhất định thật không dễ chịu." Lê Tư Á với bộ mặt đồng tình nhìn anh.

"Nhưng anh yên tâm đi, tôi đã xem qua trên ti vi, loại triệu chứng mất trí nhớ tạm thời này không nghiêm trọng lắm, anh cũng đừng quá khổ sở."

"Tôi sẽ không khổ sở, bởi vì tôi còn cô nữa a!"

Lời này nghe thật là khiến người ta lộ vẻ xúc động. Đặc biệt là từ trong miệng người đàn ông anh tuấn này nói ra, quả thật khiến người không cách nào chống cự.

"Bằng không chúng ta đi uống rượu tốt lắm, uống đến say khướt, té xỉu lần nữa, không chừng anh lại có thể nhớ tới anh là ai, trên ti vi đều diễn như vậy."

Thật là quá ngây thơ, cũng quá không Logic rồi.

"Là cô tự mình thích đi thôi. . . . . ." Phó Thần Phong cười nói.

"Mặc kệ, dù sao đi là được."

*** bbs. fmx. cn *** bbs. fmx. cn *** bbs. fmx. cn ***

"101" là hộp đêm bậc nhất ở Đài Bắc hiện nay, cũng là nơi Lê Tư Á thường đi nhất, bởi vì nhiều người có tiền cũng hay lui tới chỗ này.

Muốn hấp dẫn cái gọi là người có tiền, dĩ nhiên là âm nhạc phải hạng nhất, trang hoàng hạng nhất, người bán rượu hạng nhất, DJ hạng nhất. . . . . . Mọi thứ đều phải hạng nhất, mới có thể tiếp đãi cái gọi là người có tiền hạng nhất.

Nhưng mới vừa đi đến cửa, Phó Thần Phong liền bị âm nhạc đinh tai nhức óc bên trong làm cho nóng lòng.

"Cô nhất định phải vào trong đó sao?" Phó Thần Phong chần chờ nói.

"Cái gì?"

Lê Tư Á không nghe được, bởi vì cô đã bị ánh đèn bảy sắc màu bên trong hấp dẫn. Hai mắt cô vẫn nhìn chòng chọc vào bên trong, muốn tìm ra bạn của cô.

"Tôi là nói. . . . . ."

Phó Thần Phong còn muốn nói tiếp, thì Lê Tư Á cũng đã đi vào rồi, Phó Thần Phong cảm thấy không thể để một mình cô đi vào, liền đi theo.

Khi bọn họ đi vào không lâu sau, một đám đàn ông ăn mặc tây trang thẳng thớm liền hướng Lê Tư Á đi tới, đây chính là những người bạn theo trong miệng Lê Tư Á nói.

Phó Thần Phong đi theo đằng sau Lê Tư Á, nhưng không ai chào hỏi anh.

Một đám Dã Lang tây trang thẳng thớm. Trong lòng Phó Thần Phong thầm nghĩ.

"Em gái Tư Á, em càng ngày càng xinh đẹp”, một tên trong đó tiến lên đây, muốn cho cô một cái ôm.

Lúc này, Phó Thần Phong một bước dài tiền lên trước, ngăn ở giữa hai người, hơn nữa nhanh chóng vươn tay, nói: "Xin chào, tôi là bạn trai của Tư Á."

Tên này đầu tiên là vẻ mặt kinh ngạc, sau đó liền lộ vẻ mặt không vui, nhưng vẫn là làm bộ lễ phép cùng Phó Thần Phong bắt tay.

Lê Tư Á thấy thế, sắc mặt càng xụ xuống.

Anh thật sự cho rằng mình là đối tượng lui tới của cô sao? Tại sao anh có thể như vậy "Trở ngại" người đàn ông khác đối với cô hứng thú?

Tên đó chính là ông chủ nhỏ của"Công ty xây dựng Cao Á " đấy nha! Cô đã theo trải qua treo khẩu vị của hắn nửa năm rồi, mắt thấy tháng sau là có thể "Thu về", vậy mà cứ như vậy bị phá hư? !

Cô phát hiện cô đã làm một cái quyết định sai lầm , chính là dẫn theo người đàn ông này tới nơi này.

Thêm Bình Luận