Chương 24

Có lẽ không có biện pháp tiết lộ quá kỹ càng, nhưng có lúc chỉ một chút xíu cũng sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tình hình trong phó bản.

Như vậy, những người chơi cấp cao có ý thức tự bảo vệ mình sẽ mua đạo cụ chống nhìn trộm ở quầy hàng hệ thống..

Nhưng loại đạo cụ này cho tới nay chỉ xuất hiện khi những kỹ năng đã tiến hóa lên cao, đại thần cũng đã tích lũy cũng sớm tích được mức nhất định.

Tần Phi là một người chơi cấp thấp, ngay cả sự nhận biết của cả hệ thống livestream và người xem còn chưa hoàn thiện thì làm sao có được đạo cụ đó chứ?

Đây chính là phó bản đầu tiên của cậu, cậu hoàn toàn không có cơ hội mở quầy hàng hệ thống.

“Là bug sao?”

“Lần này chắc chắn là bug!”

Trong phòng livestream rơi vào một đợt xôn xao.

Nhưng đáng tiếc là.

Lần này giọng nữ máy móc không cảm xúc của hệ thống thông báo đến người xem một sự thật khó tin..

“Toàn bộ người chơi đều hợp quy tắc, không có lỗ hổng, mời tiếp tục xem livestream.”.

Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Những người xem hai mặt nhìn nhau.

Tần Phi nhìn số lượng người xem tăng lên như tên lửa, người xem ở khu vực xung quanh đã rối rít tràn tới khi nghe được âm thanh vang lên liên tục nhắc nhở của hệ thống.

Có nhiều ý kiến phản đối về những chỗ kỳ lạ của Tần Phi nhưng thảo luận nhiều nhất vẫn là kỹ năng thiên phú của cậu.

Khán giả có giác quan thứ sáu nhạy bén đã sắp đoán ra chân tướng: “Hệ thống nói, thái độ của hướng dẫn viên du lịch đối xử với sự bất thường có liên quan thiên phú của cậu. Vậy nên, sự nịnh nọt của hắn lúc này là bởi vì yêu cầu về kỹ năng.”

Nịnh nọt chính xác là lấy lòng người khác, lấy lòng NPC… Chẳng lẽ kỹ năng thiên phú của cậu là công lược các NPC? NPC có độ yêu thích cao có thể giúp cậu ta làm việc.

Suy đoán này có thể nói là làm sáng tỏ sự thật, cũng không quá đáng khi nói đây là lời tiên đoán chính xác nhất..

Ước chừng một giây sau, đều bị mọi người không ngớt lời phản bác.

“Ann có hiểu livestream không?”

“Đúng vậy, sao có thể? Kỹ năng thiên phú chỉ có mấy loại, xoay đi xoay lại chỉ có mấy loại đó, hệ công lược là anh chế ra à?”

Người xem thảo luận sôi nổi.

Cuối cùng những người xem đưa ra kết luận ——

Điểm dị thường của Tần Phi chắc chắn là có liên quan đến kĩ năng thiên phú đặc biệt của cậu, việc lấy lòng NPC có thể đem đến lợi ích cho cậu. Có lẽ kĩ năng của cậu là mê hoặc hoặc là tên trộm tinh khôn có thể đánh cắp tin tức nào đó trên người trên người NPC.

Nhưng cái gọi là bàn luận về “Thiên phú công lược NPC” là không thể thành lập được.

Mọi người xem livestream nhiều như vậy mà còn chưa từng thấy stream nào có thể công lược được NPC, trong thế giới quy tắc, NPC có xu thế thù địch với người chơi một cách tự nhiên. Cho dù NPC có tính mềm mỏng và vô hại cũng không có sự yêu thích đối với những vị khách từ bên ngoài này.

Dù là số người có kỹ năng thiên phú mị hoặc khan hiếm nhất cũng không ngoại lệ, kỹ năng chỉ có thể kích hoạt trong thời gian quá ngắn để có thể phát huy tác dụng.

Kỹ năng có thể công lược NPC, quá nghịch thiên rồi.

Tuyệt đối.

Tuyệt đối không thể tồn tại.



Bên kia màn sáng, Tần Phi – người bị tuyên bố là “Không thể nào” đang công lược hướng dẫn viên du lịch.

Người hướng dẫn muốn ra cửa, nhưng Tần Phi dính hắn như một khối cao su: “Hướng dẫn viên du lịch, anh muốn làm gì thế? Tôi có thể giúp đỡ một tay không?”

Vẻ mặt thanh niên thành khẩn, mặt mũi đơn thuần kiên định, tựa như hắn là người hướng dẫn đáng tin cậy nhất trên thế giới: “Dù sao cũng ở trong làng, nếu tôi có thể giúp anh giảm bớt một ít công việc áp lực thì còn gì bằng.”

Người hướng dẫn du lịch: “…”

Người hướng dẫn du lịch chưa từng thấy du khách nào nhiệt tình như vậy, bối rối trong phút chốc.

Một lát sau, hướng dẫn viên du lịch lấy lại tinh thần.

Nói chung là dáng vẻ của Tần Phi quả thực đáng tin, hướng dẫn viên du lịch chần chừ mấy giây, từ sau lưng túi du lịch lớn lấy ra một cái hộp: “Đây là tài liệu nhà trọ hợp tác với làng Thủ m, cậu giúp tôi đưa cho trưởng làng chỗ đó đi”

Tần Phi đáp lại: “Không thành vấn đề.”

Sau lưng Tần Phi, những người chơi khác đang trố mắt đứng nhìn.

Chỉ như vậy mà người này lấy được nhiệm vụ mới sao?

Kể đến, đây cũng không phải lần đầu, mỗi lần người tên Tần Phi nói chuyện với hướng dẫn viên du lịch đều có được câu trả lời, nói là xin gì được nấy cũng không quá đáng.

Chẳng lẽ, người hướng dẫn viên du lịch trông như không hợp ý là cho người ta bay màu, thực chất là người vô cùng dễ nói chuyện?

Lúc này, có vài người bên cạnh nổi lên tâm tư, mấy ánh mắt trong không khí chạm nhau, rất nhanh bọn họ liền tụm lại, bắt đầu lẩm bẩm.

Tần Phi liếc nhìn một cái, là đám côn đồ do tên mặt sẹo cầm đầu.

Những người này từ khi lên xe buýt tụ tập thành một đám, không biết bọn họ đang nói gì. Một lúc sau, thanh niên tóc vàng tên Đàm Vĩnh bị đẩy ra ngoài.

Gã cất bước đến trước người hướng dẫn viên du lịch.

“Hey! Hướng dẫn viên du lịch.” Nhìn ra được Đàm Vĩnh đang muốn bắt chước phong cách hành sự của Tần Phi nên đã cố gắng hướng tới hướng dẫn viên du lịch nặng ra nụ cười trong trẻo.

Đáng tiếc, ngũ quan của gã không được coi là đẹp mắt, trên người Tần Phi có một loại khí chất ôn hoà, điềm đạm còn hắn một chút cũng không bắt chước tới, ngược lại nhìn có mấy phần bỉ ổi.

Hướng dẫn viên du lịch sắc mặt tối sầm, không nói gì.

Đàm Vĩnh bị cả người hướng dẫn viên du lịch tỏa ra sự không kiên nhẫn doạ sợ, ấp úng nửa ngày không nói được gì.

Không đúng, sao đến lượt gã thì trở nên như vậy? Vừa rồi Tần Phi tiến đến gần hắn ta, mặt mũi hướng dẫn viên du lịch cũng dễ chịu không ít, không giống lúc đối mặt với gã —— lông mày nhíu lại, như muốn kẹp chết gã.

Đàm Vĩnh rất căng thẳng, một khi căng thẳng thì càng phát huy không tốt.

Rất nhanh hướng dẫn viên du lịch không nhịn được. Hắn không thích người đàn ông tóc vàng với khuôn mặt xấu xí ở trước mặt lắc lư nhìn hắn bằng ánh mắt nham hiểm này: “Có rắm mau thả.”

Mặt Đàm Vĩnh trực tiếp biến thành màu gan heo.

Hướng dẫn viên du lịch không tiếp tục nhìn hắn, quay lại chỉ đường cho Tần Phi.