Chương 3.1 Yêu nhau chỉ trong đêm

Chương 3 - Yêu nhau chỉ trong đêm

"Chúng ta có thể làʍ t̠ìиɦ

but love is doing by what? »

(Emmanuel Moire)

Ngày 31 tháng 7 năm 2014 - Khách sạn St. Regis, New York

Harry dừng lại ở cửa Astor Court, nhà hàng St Regis, để ăn sáng. Anh bắt gặp Hermione, ngồi ở bàn cạnh cửa sổ, nhâm nhi cà phê và đọc báo. Anh băng qua phòng, bao quanh những chiếc ghế màu xám và parma.

“Xin chào Hermione,” anh nói, ngồi xuống đối diện với cô.

- Nông nghiệp? cô tự hỏi, đặt tờ báo xuống. Tôi không mong đợi để gặp bạn trước buổi học!

- Tôi về sớm. Bạn đã có một đêm tốt lành?

- Thông minh!

“Để tôi xem,” anh nói khi tự pha cà phê. Một bồn tắm thơm, một chiếc áo choàng tắm mềm mại, dịch vụ phòng và một bộ phim hài lãng mạn trên TV?

- Lam sao bạn biết?

Cô nhìn anh với vẻ kinh ngạc xen lẫn ngượng ngùng. Harry cười đặt tay lên tay cô.

“Hermione, tôi biết bạn lâu rồi. You are not a type con gái ngủ với người mà cô ấy đã gặp một lần trước.

- Tuy nhiên, anh ấy sẽ không chống lại nó…

- Tôi nghi ngờ điều đó. Bạn có hứng thú không?

- Khong phai. Trò chuyện của anh ấy khá… hạn chế.

Harry cười đắc ý.

-Một Viktor Krum khác?

- You can say that.

- Bộ phim hài này nói về điều gì khi đó?

- Không có gì cả, cô ta nói và nhún vai. Tôi chỉ muốn dùng cái tên Slytherin chết tiệt lại.

- Bạn đã thành công! Người đàn ông nhìn mà phát triển!

- Người nghèo? Bạn có nghe anh ta nói về tôi như thế nào không?

- Ồ vâng… anh ấy đã nói gì vậy? À, vâng: một quả bom nguyên tử.

Hermione khoanh tay trước ngực, vẻ đẹp không hài lòng.

- Tôi không nói về điều đó.

- Hermione… chính cậu là người muốn thay đổi. Bạn muốn được nhìn nhận khác đi ... tốt, rõ ràng là Zabini thấy bạn khác biệt ...

- Ừ… anh ấy nhìn thấy thứ khiến anh ấy thích thú: ngực và mông của tôi.

- Theo như tôi biết, tất cả những gì bạn đã làm là cắt tóc và làm lại tủ quần áo của mình. Ngực của bạn và mông của bạn đã có ở Hogwarts. Ẩn dưới bộ đồng phục của bạn ...

- Tôi đang mơ hay là anh đang ủng hộ cái thằng khốn nạn này?

- Tôi không ủng hộ anh ta! Tôi chỉ nói với bạn rằng anh ấy rất xấu hổ vì những gì anh ấy nói… Về việc gọi anh ấy là thằng khốn, tôi dường như nhớ rằng bạn đã từng phải lòng anh ấy trong quá khứ…

Người phụ nữ trẻ đỏ mặt và hít vào một cách bực tức.

- Nói về tôi đủ rồi. Còn bạn?

- Không có gì đặc biệt.

- Ôi không ? Tôi thấy bạn nói chuyện với Malfoy. Anh ấy đã làm gì ở đó?

- Hình như anh ấy là thành viên của câu lạc bộ.

“Hừm,” Hermione nói một cách tán thưởng. Nếu vậy, anh ấy hẳn đã làm khá tốt. Câu lạc bộ này rất đắt tiền và rất chọn lọc.

- Có chắc chắn.

- Nhưng điều đó vẫn không giải thích được sự hiện diện của anh ấy. Đó là một bữa tiệc riêng tư, tôi nhắc bạn. Có thể anh ấy là một trong những nhà tài trợ? Hay đại diện của người chơi?

- Tôi không biết.

- Bạn không biết ? Nhưng bạn đã nói về điều gì sau đó?

- Ồ, cậu biết đấy, Harry nói vẫy tay một cách mơ hồ, tôi và Malfoy thực sự chưa bao giờ có chủ đề thảo luận.

- Có cãi nhau không? Lần nữa ? Sau mọi chuyện ?

- Nếu ai đó muốn…

Harry chúi mũi vào tách cà phê để tránh ánh mắt dò hỏi của bạn mình. Đó là một sự lãng phí thời gian.

- Nông nghiệp? Bạn đang che giấu điều gì đó. Chuyện gì đã xảy ra thế ? Và đừng cố nói dối.

- Ồ, bạn biết tôi được giới thiệu với ai không? Scott Duncan, Giám đốc điều hành của ...

-Harry!

- Ok, ok - anh thở dài, giơ hai tay lên.

Bị đánh bại, anh ta hít một hơi thật sâu và phóng người đi.

- Chúng ta đã đánh nhau, đó là sự thật. Sau đó chúng tôi khiêu vũ. Chúng tôi vào nhà vệ sinh. Chúng tôi đã hôn. Anh bú tôi rồi tôi quay lại.

- BẠN ĐANG CÓ NHỮNG GÌ?

Câu nói của cô ấy khiến một vài cái đầu quay về hướng của họ.

- Hả! Harry gầm gừ, không vui khi trở thành trung tâm của sự chú ý.

"Malfoy đã làm ... anh ấy đã giao cho bạn một ... đòn đánh?" cô thì thầm.

- Ừ… và chết tiệt, nó đáng giá.

Nói Hermione bị sốc là một cách nói quá.

- Chà chà… Malfoy và bạn.

- Không có "Malfoy và tôi". Anh ấy đã cho tôi một blowjob, dừng hoàn toàn.

- Làm thế nào mà ©ôи ŧɧịt̠ của anh lại vào miệng anh ấy được?

Harry, người đã đỏ bừng, cảm thấy má mình nóng hơn nữa.

-Tôi không biết. Một khoảnh khắc chúng tôi đang khiêu vũ, khoảnh khắc tiếp theo anh ấy hôn tôi và sau đó, điều này dẫn đến điều khác… bạn thấy đấy, cái gì…

- Không hẳn. Nhưng đây không phải là điều quan trọng nhất. Những gì đã xảy ra tiếp theo ?

- Không.

Hermione đảo mắt.

- Không có gì ”?

- Vào lúc tôi… hồi phục, anh ấy đã biến mất.

Nó không hoàn toàn là sự thật. Draco vẫn chưa rời đi ngay lập tức. Anh đứng dậy và hôn cô. Không phải là một nụ hôn hùng hồn, thô bạo như lúc mới bắt đầu. Một nụ hôn nhẹ nhàng và dịu dàng đến nỗi Harry đã nghĩ rằng mình đã mơ nó. Nhưng khi anh nếm vị mặn của bản chất của chính mình trên lưỡi mình, anh sẽ biết rằng nụ hôn đó là thật.

Và chính điều này, hơn bất cứ điều gì khác, là điều khiến anh băn khoăn nhất. Đó và nụ cười Malfoy đã dành cho cô ngay trước khi bước ra khỏi cabin.

- Nông nghiệp? Harry?

Anh tỉnh lại khi Hermione đang búng ngón tay trước mặt anh.

-Bạn khỏe không ?

- Tôi đồng ý. Tôi vẫn còn hơi mệt vì máy bay phản lực.

- Bạn sẽ làm gì ?

- Chắc tôi sẽ chợp mắt trước cuộc họp. Tôi có…

- Tôi không nói về điều đó. Tôi đang nói về Malfoy.

- Bạn muốn tôi làm gì ?

- Định gặp lại nhau à?

Đến lượt Harry thở dài.

-Hermione… chúng tôi đã không trao đổi một từ nào hoặc gần như vậy! Tôi không biết anh ta sống ở đâu hay làm gì và tôi cũng không có ý định tìm kiếm. Chúng ta sẽ không gặp nhau nữa! Nó chỉ là như vậy!

- Một đòn có vẻ đáng giá…

- Ừ, thì… Tôi thừa nhận rằng do lỗi của anh ấy, từ nay việc quan hệ bằng miệng sẽ kém thú vị hơn. Nhưng đó không phải là lý do để yêu cầu anh ta trong hôn nhân!

- Ôi Harry, bạn luôn cường điệu… nhưng hãy thành thật với tôi: bạn có muốn gặp lại anh ấy không?

Anh nhắm mắt lại. Câu hỏi này đã khiến anh thức gần như cả đêm.

-Không. Malfoy đã từng khiến tôi gặp rắc rối và không có lý do gì để điều đó thay đổi.

- Có lẽ…

- Không, Hermione. Tôi đã nói không. Bây giờ, nếu bạn thứ lỗi cho tôi, tôi vẫn còn nhiều việc phải làm trước cuộc họp.

-Harry!

Nhưng anh ấy đã đứng dậy và băng qua phòng để đi lên phòng của mình.

O ° O ° O ° O ° O ° O ° O

Ngày 31 tháng 7 năm 2014 - Nhà hàng Le Bernardin, New York

- Xin chào các quý ông, các bạn đã đặt chỗ trước chưa?

- Ông Malfoy đang chờ chúng tôi.

- Ồ vâng. Tốt thôi, đi theo tôi.

Người phục vụ lấy hai menu từ một cái giá và dẫn Blaise và Theo ra sau phòng, đến một chiếc bàn cách xa nhau một chút nơi Draco đã ngồi, thưởng thức một ly rượu. Anh ta đứng dậy khi bạn bè của anh ta đến.

“Nhà hàng hải sản ngon nhất ở Manhattan,” Theo nói khi ngồi xuống. Bạn đã quyết định gây ấn tượng với chúng tôi chưa?

- Không, Blaise trả lời. Nó hơi giống căng tin của anh ấy ở đây.

- Tôi thậm chí không dám tưởng tượng bạn kiếm được bao nhiêu mỗi năm để trả cho mình gần như mỗi ngày.

- Tôi có thể đã sống ở Hoa Kỳ mười lăm năm, Draco đáp, nhưng tôi vẫn là người Anh. Do đó, tôi rất ngại nói về tiền bạc.

- May mắn là bạn không ngại nói về tìиɧ ɖu͙©, nếu không bạn sẽ nhàm chán chết đi được - Blaise nhận xét.

Draco cười khúc khích, đáp lại một câu trả lời chân thành khi người phục vụ quay lại nhận món của họ.

- Món khai vị là sò điệp với bơ nâu, và món chính là cá vược phi lê với tỏi tây om, Draco gọi.

- Bạn có muốn ăn salad không?

- Đúng. Một ly rượu với giấm balsamic ở bên cạnh.

- Vâng, thưa ngài.

Người phục vụ quay sang Blaise, người đã gọi món cá ngừ vây vàng với tương ớt salicornia và đế bánh gạo với hạt dẻ cười và hạnh nhân. Théo chọn một con cá hồi hun khói với sốt miso-chanh và một con tôm hùm nướng với hạt phỉ.

- Bạn đã chọn rượu chưa? người phục vụ hỏi lại.

- Để Erich chọn. Tôi tin tưởng anh ấy, Draco nói.

- Hoàn hảo, thưa ngài.

Người phục vụ cầm các menu và bỏ đi.

- Làm giàu? hỏi Theo.

- Người giữ rượu. Một người đàn ông có gu thẩm mỹ tuyệt vời, Draco đáp lại một cách đầy hiểu biết.

- Để tôi đoán, Blaise nói. Bạn đã làm điều đó với chính mình?

Draco không trả lời nhưng nụ cười thèm khát của anh đã nói hộ anh.

"Hãy bắt tay vào công việc," Theo nói, không phải là không có một cơn sốt nhất định. Bạn đã làm gì trong phòng tắm với Potter đêm qua? Và đừng phủ nhận, chúng tôi đã nhìn thấy cả hai bạn.

- Tôi không phủ nhận. Theo ý kiến

của bạn ? Bạn có thể làm gì trong nhà vệ sinh?

- Riêng tôi, Blaise thản nhiên bắt đầu, khi tôi đi, tôi hạ ruồi, tôi lấy ra Đại Gatsby, tôi tè, tôi thu dọn Đại Gatsby, tôi rửa tay và tôi rời đi.

“Gatsby tội nghiệp,” Draco thở dài. Sự tráng lệ như vậy và quá ít triển vọng…

- Gatsby không quen với việc cắm tường ở bất cứ đâu.

- Lý do tại sao bạn là Gatsby và tôi là Alexander Đại đế. Gatsby đã bằng lòng để tổ chức những bữa tiệc suy đồi tại biệt thự của mình trong khi Alexander chinh phục thế giới ...

Theo phá lên cười.

- Hai người đều là đồ dở hơi! Không có một để bắt kịp với khác! Nhưng đừng nhấn chìm con cá, Malfoy. Potter. Bạn. Phòng vệ sinh. Đã phát triển.

"Hãy cứ nói rằng Potter đã có một khoảng thời gian vui vẻ ... một khoảng thời gian thực sự rất vui."

- Có ngủ chung không? Blaise hỏi.

- Không ... tôi chỉ để anh ấy thưởng thức tài nghệ của miệng và lưỡi của tôi.

- Và bạn từ của anh ấy, Theo nói thêm.

- Thực ra… không.

Blaise nhướng mày ngạc nhiên.

-Em đánh bóng chân đèn cho anh ấy… mà không cần bồi thường?

- Phải tin…

- Trông không giống anh. Từ khi nào bạn cho vui mắt?

- Từ khi nào anh quan tâm em làm hài lòng cái mông của mình như thế nào? Draco đáp lại một cách mạnh mẽ hơn dự định.

Ba người đàn ông im lặng một lúc, trước khi Blaise tiếp tục.

-Cậu là bạn thân nhất của tôi, Draco. Bạn đã cung cấp cho tôi tất cả những chi tiết thô sơ nhất về vô số cuộc chinh phục của bạn trong nhiều năm, không nghi ngờ gì với mục đích gây sốc cho tôi. Nó có thể đã hoạt động lúc đầu nhưng không còn nữa. Vì vậy, tôi biết cách bạn làm hài lòng cái mông của mình và nó không phải như vậy.

- Blaise… giữ cho tâm lý của bạn luôn sẵn sàng. Ai nói với bạn rằng tôi không mong đợi bất cứ điều gì được đáp lại? Phần thưởng không phải lúc nào cũng ngay lập tức.

- Vậy là nó còn tệ hơn tôi nghĩ - Blaise cười toe toét nói. Nó có nghĩa là bạn muốn gặp lại anh ấy.

Draco nhún vai, quay đầu về phía cửa sổ.

-Vậy thì sao ? Đó sẽ là một vấn đề?

- Không phải cho chúng tôi, Theo nói. Chính bạn là người hét lên với bất cứ ai muốn nghe rằng bạn không bao giờ ngủ hai lần với cùng một người.

- Chúng tôi không ngủ cùng nhau. Nó không đếm được.

- Nếu nói như vậy thì Blaise thở dài. Và nếu không… bạn sẽ đặt biệt danh nào cho cây gậy của Potter?

Draco suy nghĩ một lúc trước khi nhếch môi thành một nụ cười tự mãn.

-Attila… Yeah, Attila the Hun.

Anh vẫn say sưa với vẻ mặt sững sờ của Blaise và Theo khi người phục vụ đặt món ăn trước mặt họ.