Chương 1

"Mệt quá, từ bỏ."

Cảm nhận được hơi thở ấm áp phả ra từ trán. Hứa Cẩn Đường bất mãn lẩm bẩm, xoay người vùi mình vào chăn tiếp tục ngủ tiếp.

Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng nước chảy ào ào vang lên, Hứa Cẩn Đường mới tỉnh táo lại và đột nhiên ngồi dậy.

Cơn đau ở tuyến thể khiến cậu nhớ lại mọi chuyện xảy ra đêm qua.

Vì cuốn sách cậu viết năm ngoái đã được bán bản quyền cho nhà làm phim truyền hình. Nên chủ sở hữu muốn trao đổi một số chi tiết, biên tập viên đưa cậu đến gặp chủ sở hữu để trao đổi sâu hơn về chủ đề này.

Ai có thể ngờ rằng trong lúc đợi biên tập viên ra ngoài trả lời điện thoại. Alpha béo ngậy do bên đối tác cử đến phóng ra pheromone buộc cậu phải khuất phục và kí©h thí©ɧ cậu phát tình. May mắn thay, cậu thông minh không cho gã Alpha đó có cơ hội. Nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.

Trong lúc hoảng loạn, cậu đυ.ng phải một Alpha trông rất giống Tần Hành. Lúc đó cậu hoàn toàn không còn khả năng tự vệ.

Sau khi được hắn đưa về, tôi O anh A. Mọi chuyện trở nên ba chấm.

Trong không khí tràn ngập mùi hương giữa Alpha và Omega. Tin tức tố của Alpha lạ mặt không quen thuộc, không phải mùi hoa linh lan thơm mát của Tần Hành. Cậu dường như đã bị ai đó đánh dấu.

Trong trí nhớ mơ hồ ít ỏi của cậu, hình như cậu là người yêu cầu điều đó...

Nhận thức được điều này, sắc mặt cậu trở nên tái nhợt. Cậu nhanh chóng mặc quần áo và bỏ chạy khỏi phòng bất chấp cơ thể đang đau nhức mệt mỏi.

Sau khi rời khỏi khách sạn, cậu bắt một chiếc taxi. Bước vào:

"Đưa tôi đến khu biệt thự Nam Thành."

Nói xong, cậu tựa người vào cửa sổ. Ánh mắt đờ đẫn nhìn ra ngoài cửa sổ.

Mười phút sau, tiếng nhạc chuông quen thuộc vang lên. Hứa Cẩn Đường mím môi, chậm rãi nhắm mắt lại giả vờ như không nghe thấy.

Tuy nhiên, người ở đầu dây bên kia điện thoại không hề có ý định bỏ cuộc mà gọi liên tiếp ba cuộc điện thoại.

Dưới cái nhìn của tài xế, Hứa Cẩn Đường nhấn nút bắt máy.

Khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói trìu mến của Tần Hành từ bên kia truyền đến:

"Anh đi đâu vậy?"

"Anh, anh ra ngoài...có chuyện gì vậy?"

Hứa Cẩn Đường liếʍ liếʍ khóe môi, cố gắng làm cho giọng nói của mình trở nên bình thường nhất có thể.

Một giây tiếp theo, giọng nói có chút ấm ức của Tần Hành vang lên:

"Chẳng phải chúng ta đã quyết định sẽ cùng nhau về nhà bàn chuyện kết hôn sao?"

"Thật xin lỗi, anh quên mất."

Ngoài miệng nói xin lỗi vì chính mình đã quên. Nhưng thực ra cậu không có ký ức gì về việc này, huống chi dù có nhớ thì cả hai cũng không có khả năng.

Cậu và Tần Hành là bạn bè từ thuở nhỏ. Cha mẹ muốn cả hai ở bên nhau, nên hai nhà đã sắp xếp liên hôn với nhau khi còn trẻ.

Sau khi hai người trưởng thành, cậu cũng không có ý định từ chối. Cậu cũng càng ngày càng yêu Tần Hành, nếu không có chuyện ngoài ý muốn. Cả hai chắc chắn sẽ ở bên nhau đến hết cuộc đời, cậu rất mong chờ đến ngày đó.

Nhưng bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy...

Hít một hơi thật sâu: "Anh có việc phải làm, đợi lần sau rồi nói tiếp. Anh cúp máy."

Nói xong, cậu lập tức cúp máy. Không cho Tần Hành bất kỳ cơ hội trả lời.

Nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, Hứa Cẩn Đường không thể giữ bình tĩnh vì tâm tình đang lo lắng của mình. Hứa Cẩn Đường mở weibo, muốn ném chuyện này ra sau đầu.

Cụm từ được tìm kiếm nhiều nhất đũng thứ hai trong hot search đã thu hút sự chú ý của cậu.

Bài viết có tiêu đề: #Ảnh đế Tần Hành có Omega#

Người đăng trên blog là một tài khoản chuyên buôn chuyện về người nổi tiếng trong giới showbiz, 80% tin đồn mà anh ta đăng trên Weibo đều là sự thật. Nên ngay khi bài viết được đăng lên weibo, ngay lập tức thu hút sự chú ý của cư dân mạng.

[Trời ơi, Tần Hành thật sự có omega mình thích sao? Tôi đã từng nghĩ đó là giả.]

[Tôi rất muốn biết omega thần tiên nào có thể quyến rũ được Tần Hành.]

[Không được, tại sao không có tấm ảnh nào chụp được mặt? Tôi muốn nháo một trận làm mình làm mẩy.]

[ Ehhh, tôi muốn thoát fan. Tần Hành tại sao lại muốn yêu đương?]