Chương 24 han hwa jin bị tấn công

khi biết han hwa jin ở bệnh viện sau khi tan học soo yeon liền đến đó, khi bước vào phòng bệnh một mùi thuốc sát trùng nồng đậm xộc vào mũi cô hơi nhíu mày đi về phía giường bệnh của han hwa jin đúng lúc Lee Sin hye cũng ở đó nhìn cô mỉm cười "Hwa jin không sao chứ? Nghe nói bà bị tấn công bị thương khá nặng" nhìn vào băng gạt băng bó khắp người kia chắc là bị thương không nhẹ, người tấn công han hwa jin rõ ràng muốn nửa cái mạng của cậu ấy thật tàn độc

"Ừm không sao chắc một thời gian nữa sẽ khỏi, đợi sau khi khỏi mình sẽ chuyển trường" han hwa jin nhìn cô trong mắt toát lên vẻ đau buồn không nỡ, han hwa jin biết rõ trong lòng cô đối với mình có mối quan hệ gì, là mối quan hệ bạn bè không hơn không kém hay một mối quan hệ khác là tình một đêm, chỉ là có chút không cam tâm cùng tiếc nuối

"Người tấn công bà, bà có thấy rõ mặt không? Với lại sao chuyển trường?" cô nhìn lee Sin hye ánh mắt như muốn nói |bà cũng biết vụ này?| lee Sin hye nhìn cô bắc đắt dĩ lắc đầu. "Không thấy rõ lúc đó trời rất tối, sau này tôi chuyển trường rồi hai người nhớ thường xuyên liên lạc cho tôi nhé" han hwa jin cười cười nói. như thế này cũng tốt từ bỏ cậu ấy trước khi mọi thứ đi quá giới hạn. Soo yeon nhìn Han hwa jin trong mắt như không muốn trả lời những câu hỏi kia vô thức thở dài trong lòng thầm nghĩ chuyển trường cũng là chuyện tốt lần này bị tấn công sắp mất nữa cái mạng lần sau không biết sẽ còn thế nào

****

"Soo yeon bà với han hwa jin có chuyện gì sao" lee Sin hye nhìn cô tò mò hỏi

"Không có chuyện gì cả" soo yeon bước xuống xe tay cầm điện thoại xem giờ, không được rồi sắp muộn rồi phải nhanh chóng về ký túc xá "sin hye tôi có việc nên đi trước" cô đang quay người đi thi thì bị lee Sin hye nắm tay kéo lại

"Soo yeon trời đang mưa cầm theo cái ô này che đi tránh bị cảm, dù sao ký túc xá của tôi cũng gần ở đây nên bà cầm lấy đi"

"Vậy hôm khác tôi sẽ mang trả lại bà" cô rời đi đi được một đoạn vấp phải vật gì đó ngã xuống đất, lee Sin hye thấy vậy định đến đỡ cô nhưng cô đã vội vã đứng dậy chạy đi. Lee Sin hye nhìn theo bóng lưng vội vã rời đi kia thầm nghĩ , Có chuyện gì mà soo yeon cậu ấy vội vã như vậy? Đến bị ngã cũng không chú ý xem có bị thương hay không.