Chương 2: Mời chào xài App hẹn hò

Mỗi ngày Hạ Dung đều hẹn giờ gọi video nói chuyện phiếm với Hà Hàm, ngủ cũng gọi, rời giường cũng gọi, đánh răng rửa mặt, ăn cơm đi tiểu cũng gọi.

Ngay từ đầu Giang Cẩn Du còn chưa quen, nhưng thời gian trôi qua, cũng xem như thấy mà không trách, coi như xem phát sóng trực tiếp yêu đương.

Chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu vào buổi trưa và kéo dài cho đến nửa đêm mới kết thúc.

Hiện tại, đúng là thời điểm cao trào.

Còn chưa từ phòng ngủ đi ra, Giang Cẩn Du đã nghe thấy thanh âm kiều kiều của Hạ Dung từ phòng khách truyền đến.

Cô đẩy cửa ra, liền nhìn thấy Hạ Dung đang nằm trên sô pha, si ngốc nhìn màn hình điện thoại di động, nói với màn hình bên kia:

"Cưng à, không có anh em ngủ cũng không ngon.”

“Anh cũng vậy, không em ở đây, anh cũng không quen được.”

“Thực sự, hồi sáng em còn mơ thấy anh nɠɵạı ŧìиɧ.”

“Giấc mơ đều là ngược lại, anh làm sao có thể thế được?

........

Hai người trong video nói chuyện qua lại, nghe lâu, những lời này liền trở thành rác rưởi tinh thần.

Giang Cẩn Du không hề hứng thú với việc thăm dò cuộc sống riêng tư của người khác, chẳng những không có hứng thú, mà loại hành vi bị "ép buộc" phải nghe này còn tạo thành tổn thương tâm lý không nhỏ đối với cô.

Tục ngữ có câu rất hay a, thích khoe ân ái, chết rất nhanh.

Ánh mắt Giang Cẩn Du chào hỏi Hạ Dung, đi vòng qua phòng bếp.

Trên quầy bar của nhà bếp, máy ép trái cây kêu ù ù. Giang Cẩn Du nhìn dòng nước từ vòi trong bồn rửa chén rào rào chảy ra, hít sâu một hơi, tắt vòi nước.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô hoài nghi chính mình sắp bị tra tấn thành người có tâm lý biếи ŧɦái.

Đột nhiên, điện thoại di động đặt trên bàn rung lên, nhảy ra một âm thanh gợi ý dùng thử app.

Giang Cẩn Du nhìn lướt qua, chỉ thấy trên trang tin tức mới viết:

[Dự đoán nhắc nhở] Hi ~ có người gần đây thích bạn, mau tải về xem đi ~ nền tảng dành cho du học sinh giao lưu với nhau, đây là phiên bản nội trắc đang trong quá trình thử nghiệm!

Dự đoán?

Nghe cũng chưa từng nghe qua loại phần mềm hẹn hò nào như vậy, không hổ là chủ nghĩa tư bản của các nước phát triển, cô chưa đến được mấy ngày, thông tin đã bị bán mấy vòng.

Giang Cẩn Du ăn đại vài miếng giải quyết bữa sáng, trong phòng khách không có chỗ dung thân của cô, chỉ có thể quay đầu lại trở về phòng ngủ.

Mặc dù là ban ngày, nhưng cả phòng ngủ đều chìm trong bóng tối, rèm cửa sổ đã được kéo kín, làm cho người ta không phân biệt được thời gian.

Cô nằm thẳng trên giường với hình chữ "Đại" (大), sững sờ nhìn trần nhà trắng muốt.

Một lát sau, cô lấy điện thoại di động ra, xử lý một loạt tin tức còn chưa trả lời.

Nói thật, cô rất bội phục Hạ Dung, bội phục cô nàng có thể chịu đựng được mối quan hệ kiểu thú cưng điện tử như Hà Hàm, đây cũng không phải là nhịn một hai ngày là có thể qua được.

Nhưng bội phục thì bội phục, thật muốn cô làm như thế, chỉ sợ là đã sớm bỏ chạy không thấy bóng dáng.