Chương 2

Bước xuống cầu thang, Jacob nắm chặt tay Edward hơn. Cậu sắp đối mặt với những thành viên trong nhóm cũ của mình, những người đã làm tổn thương cậu rất nhiều, và cậu vô cùng sợ hãi. Cậu cố gắng hết sức để kiềm chế sự sợ hãi, nhưng sự run rẩy rõ ràng của cậu đã phản bội điều đó.

Họ bước vào phòng khách nơi mọi người đang ở. Mùi máu nồng nặc xông vào mũi cậu ngay khi cậu bước vào phòng. Tất cả ma cà rồng và Seth đang đứng đó, chen chúc quanh chiếc ghế dài. Carlisle quỳ trước mặt, túi thuốc bên cạnh anh ấy.

Jacob vượt qua hàng loạt ma cà rồng và bắt gặp hình ảnh của hai thành viên cũ trong bầy của mình, người bê bết máu. Tất cả nỗi kinh hoàng đang chiếm lấy tâm trí cậu ngay lập tức được thay thế bằng cơn thịnh nộ hoàn toàn khi cậu đối mặt với hình ảnh của Embry và Quil. Họ ngồi cạnh nhau, vai khẽ chạm và tay đan vào nhau. Jacob quỳ xuống trước mặt họ, đặt tay lên hai tay đang siết chặt của họ.

"Tôi-tôi nghĩ tôi cần phải đi. Tôi xin lỗi đó là...máu. Tôi cần...tạm biệt" Alice nói và chạy ra khỏi phòng. Những người khác đi theo cô. Tất cả những gì còn lại là người sói, Edward và Carlisle.

"Jake rất xin lỗi. Bọn tớ không có ý định làm tất cả những gì bọn tớ đã làm với cậu. Nhưng, Sam đã làm tổn thương bọn tớ một thời gian, kể từ khi hắn phát hiện ra chúng tớ ở cùng nhau. Tớ biết nếu tớ không làm theo những gì tớ được bảo thì hắn sẽ làm như vậy. Gϊếŧ Quil và tớ không thể sống thiếu anh ấy. Tớ chắc rằng cậu biết cảm giác đánh dấu vào ai đó là như thế nào. Bây giờ hãy tưởng tượng anh ta có thể sắp chết. Cậu sẽ làm bất cứ điều gì có thể để giữ anh ta an toàn đúng không?" Jacob chỉ gật đầu và Embry tiếp tục.

"Tớ- tớ đã mất kiểm soát. Tất cả họ đều làm Quil bị thương và- tớ không thể chịu đựng được nữa. Họ đánh anh ấy rất nhiều, cưỡng bức anh ấy. Tất cả họ đều làm vậy. Tớ bảo vệ anh ấy và tất cả họ lao vào tớ cùng một lúc. Khi chúng tớ nhận ra sau ba giờ, chúng tớ chạy nhanh nhất có thể. Nhưng tớ- tớ bị ngã và không thể đứng dậy. Tớ quá yếu. Quill không đủ khỏe để cõng tớ, vì anh ấy đã bị đánh và... bị cưỡиɠ ɧϊếp. Nhưng anh ấy không bỏ tớ, cho dù tớ có cầu xin anh ấy bao nhiêu lần. Đó là lúc Emmett tìm thấy bọn tớ. Anh ta bế tớ lên và mang tớ đến đây, Quil đi theo anh ta. Tớ-bầy đàn họ đang đến. Bầy đàn đang đuổi theo chúng ta. Sam không muốn chúng ta trốn thoát. Hắn sẽ nhớ... đồ chơi của hắn quá nhiều. Tớ xin lỗi Jacob. Rất xin lỗi." Embry thở hổn hển giữa những giọt nước mắt và nỗi đau rõ ràng.

Jacob thậm chí còn nổi cơn thịnh nộ hơn khi biết tất cả

những gì bầy đàn đã làm với bạn bè của cậu. Cậu đã

biết bạn bè không muốn làm tổn thương cậu. Nhìn thấy nỗi

đau hiện rõ trên khuôn mặt họ khi chuyện đó xảy ra, vẻ

mặt cầu xin sự tha thứ, khiến cậu nhận ra rằng họ thực

sự không đến để làm tổn thương cậu. Cậu bối rối không hiểu sao họ không chỉ giúp cậu mà giờ cậu mới biết. Và nếu cậu gặp phải tình huống tương tự, cậu cũng sẽ làm như vậy.

"Không sao đâu. Tớ tha thứ cho các cậu. Đừng lo lắng. Bọn tớ sẽ giữ an toàn cho các cậu. Bọn tớ sẽ tránh xa bầy đàn," Jacob nói, siết chặt tay họ.

"Tôi rất xin lỗi Jacob. Những gì chúng tôi đã làm với cậu là không thể tha thứ. Chúng tôi thực sự không xứng đáng được cậu tha thứ. Nhưng tôi mừng là cậu hiểu rằng bọn tôi thực sự không có lựa chọn nào khác. Tôi sẽ không bao giờ đánh cậu nếu tôi có thể. Tôi rất xin lỗi," Quil thì thầm, tránh ánh mắt của Jacob.

"Này. Nhìn tôi này," Jacob nói đợi cho đến khi Quil nhìn anh. "Tôi hiểu tại sao anh lại làm như vậy. Anh đã làm những gì anh có thể làm để bảo vệ người mình yêu, người mà anh đánh dấu. Tôi hiểu tất cả. Nếu tôi gặp phải tình huống tương tự, tôi sẽ làm bất cứ điều gì có thể để bảo vệ Edward."

Edward đến phía sau Jacob và đặt tay lên vai cậu, siết nhẹ. "Anh sẽ không nói dối em, những gì các cậu làm đã tổn thương Jacob. Nó làm tổn thương em ấy rất nhiều. Nỗi đau tinh thần mà em ấy phải trải qua sau đó thật khó có thể chịu đựng được và hầu như đêm nào em ấy cũng gặp ác mộng vì điều đó. Nhưng, em ấy đã nói với tôi rằng các cậu đã làm ít nhất với em ấy, và các cậu là những người duy nhất có vẻ hối hận về điều đó. Em ấy không hiểu tại sao các cậu lại làm điều này với em ấy. Và tôi ghét các cậu gần như ghét Sam. Cậu đã làm tổn thương em ấy rất nhiều, các cậu là bạn thân của em ấy và cậu đã đánh em ấy."

"Bây giờ tôi hiểu tại sao cậu lại làm điều này. Và mặc dù tôi sẽ không bao giờ hoàn toàn tha thứ cho các cậu. Tôi có thể cho rằng Jacob đã tha thứ cho cậu, và điều đó đủ để khiến tôi cũng tha thứ cho cậu." Edward nói tay hắn đưa ra để bắt tay. Hắn thậm chí còn không siết chặt hết mức.

Căn phòng chìm vào im lặng cho đến khi Carlisle lên tiếng. "Tôi đã kiểm tra vết thương của họ. Hầu hết họ đều đã lành. Cả hai đều cần đi tắm để rửa máu nhưng họ sẽ ổn thôi." Jacob khẽ thở dài, vui mừng vì bạn bè của cậu đã được an toàn.

Seth im lặng suốt cả cuộc nói chuyện. Và bây giờ anh ấy mới nói. "Tôi- tôi- không thể tin rằng họ đã làm điều này với các cậu. Vấn đề của họ là cái quái gì vậy. Họ nói đồng tính là sai trái, nhưng sau đó Sam đi cưỡиɠ ɧϊếp một đám đàn ông và để cả đàn hãʍ Ꮒϊếp Quil. Tôi không hiểu, tôi không thể hiểu." Seth hét lên.

Trước khi Jacob trả lời, một tiếng gầm gừ vang lên từ bên ngoài. Jacob biết rõ tiếng gầm gừ đó. Đó là âm thanh mà Sam tạo ra khi muốn thể hiện uy quyền của gã. Bầy đàn đã đến và họ đang tức giận.