Chương 2

Tôi bật máy tính trong phòng và nhập vào ba chữ “Trần Kim Phú”.

Hàng ngàn liên kết nhanh chóng xuất hiện.

Tôi click vào từng cái một, đa phần đều nói về thành công và sự giàu có bây giờ của ông ta, hoặc nói về tiểu sử làm giàu.

Ông ta được khen là có tầm nhìn rất nhạy bén, là vua đầu tư của Mông Thành.

Cho đến khi tôi thấy một bài viết phân tích ẩn danh trên diễn đàn Tieba.

Người đăng cho rằng Trần Kim Phú không có khả năng tự làm giàu, khẳng định chắc chắn đã đi đường ngang ngõ tắt nào đó.

Toàn bộ bài viết đều có cơ sở, có hình ảnh và phân tích, thu hút một lượng lớn bình luận từ cư dân mạng.

"Tôi cũng cảm thấy vậy, trước đây ông ta chỉ là một doanh nhân nhỏ. Đại học còn không thi đỗ thì làm sao có thể giỏi hơn cả những nhà đầu tư chuyên nghiệp được?"

"Những gì chủ post nói khiến tôi cảm thấy ớn lạnh. Nhà họ Trần mười năm trước thực sự đột nhiên ăn nên làm ra. Trong mười năm này, tài sản của bọn họ tăng còn nhanh hơn cả tên lửa."

"Tóm lại là tôi khinh thường cả nhà Trần Kim Phú, cho dù có tiền cũng không giấu được cái mùi nhà giàu mới nổi chân đất mắt toét. Sao có thể so sánh được với những hào môn chân chính."

"Lầu trên bị ảo tưởng à? Người ta còn cần ông coi trọng đấy? Số tiền mà nhà họ Trần kiếm được sau một lần đầu tư có khi bằng mười đời nhà ông kiếm."

"Tôi cũng muốn trở thành một nhà giàu mới nổi."

"+1."

Bắt đầu lan man rồi, tôi bấm thoát ra ngoài.

Không thể phủ nhận được là những gì vị chủ post này nói có vẻ khó tin nhưng lại đánh bậy đánh bạ mà đúng.

Sở dĩ nhà họ Trần có thể phất lên được là bởi vì họ nuôi một con q.uỷ nhỏ.

Đa phần q.uỷ nhỏ đều là được “mời” về nhà.

Nhưng mà sở dĩ thứ trong nhà Trần Kim Phú lại có sức mạnh to lớn như thế, có thể đưa nhà họ Trần trở thành người đứng đầu trong giới, là bởi vì con q.uỷ nhỏ của bọn họ không phải được mang từ bên ngoài về, mà là của chính nhà họ Trần.

“Nói thật với ngài, mười năm trước vợ tôi có thai, đây vốn là chuyện tốt nhưng kết quả đứa nhỏ sau khi sinh ra thì lại c.hết non. Vợ chồng chúng tôi quá đau buồn nên đã tìm một cao nhân cho con bé. Kết quả, sau khi cao nhân kia nhìn thấy, đã nói duyên phận của con bé với gia đình tôi vẫn chưa hết. Vì thế mà sau khi làm pháp sự, ông ấy đã bảo quản xác của con bé vào trong một bức tượng Đồng nữ, nói là hàng ngày cúng bái con bé sẽ giúp gia trạch được bình an.”

Tôi vừa cười vừa nhìn Trần Kim Phú chém gió bay phần phật.

"... Cách đây không lâu tôi có đi xem con bé, thì phát hiện tượng Đồng nữ có một vết nứt. Sau khi trở về, thì tôi tự dưng bị bệnh rất nặng, bác sĩ cũng không tìm ra được nguyên nhân! Cô Thích, cô là người được bà Dương giới thiệu, bà ấy nói cô rất có bản lĩnh, chỉ cần cô giải quyết được chuyện này, thì chúng tôi sẽ trả cho cô thêm 100 vạn!"

Tôi gật đầu: “Tôi đoán là do cũng quá lâu rồi, hiệu quả cũng đã yếu đi, hoặc là vị cao nhân năm đó đã qua đời cách đây không lâu."

Hai vợ chồng Trần Kim Phú nhanh chóng nhìn nhau, sự kinh ngạc trong mắt bị tôi bắt gặp.

Sự thật đúng như tôi dự đoán, phản ứng đầu tiên của bọn họ là liên hệ với vị cao nhân kia, nhưng lại biết được đối phương đã qua đời cách đây không lâu.

Dưới tình huống cùng đường mạt lộ, bà Trần mới biết đến tôi từ người bạn chơi poker cùng là bà Dương.

Hai vợ chồng vốn cũng không tin tưởng tôi lắm, nhưng bây giờ chỉ có thể đặt cược vào tôi.

Sau khi trao đổi xong, tôi bảo Trần Kim Phú lấy cho mình mấy thứ.

Tối nay, tôi sẽ đi xem ngọn nguồn đã giúp nhà họ Trần có địa vị như ngày hôm nay.