Chương 106: Chỉ Là Diễn Trò Thôi

Giang Diệc đi công tác vào ngày hôm sau.

Dương Hựu Nhiên đưa anh đến sân bay, đi cùng với Giang Diệc còn có hai đồng nghiệp trong phòng thí nghiệm, một nam một nữ.

Vì Giang Diệc đưa cậu đến buổi khiêu vũ ở trường đại học nên đều biết Dương Hựu Nhiên. nam là chủ bữa tiệc, còn cô gái là người vừa dậm chân, che trái tim mình khi nói rằng họ trông thật ngọt ngào trong điệu nhảy.

Tại sảnh chờ, Dương Hựu Nhiên chỉ ôm Giang Diệc mà không hôn lên mặt hoặc cằm. Cậu cảm thấy Giang Diệc không thích hôn như một cách thể hiện tình cảm nên đã kiềm chế bản thân.

Giang Diệc ôm cậu vào lòng đợi một lúc, nhưng không cậu hôn anh, cho rằng cậu đang xấu hổ khi đứng trước đám đông.

Giang Diệc sờ sờ tóc cậu, Dương Hựu Nhiên rầu rĩ nói: "Về sớm một chút, em sẽ rất nhớ anh."

Giang Diệc "Ừm", buông cậu ra, cụp mắt xuống: "Anh lên máy bay, đến nơi sẽ gọi cho em."

"Được rồi, mỗi ngày đều phải gọi điện cho em." Dương Hựu Nhiên miễn cưỡng tiễn anh đến trạm kiểm soát an ninh, nhìn bóng lưng Giang Diệc biến mất.

Sắc mặt phiền muộn, điều này có nghĩa là tuần sau cậu sẽ không có bạn trai để thân mật, mặc dù bản thân Giang Diệc cũng không thích bị cậu quá thân thiết.

Về đến nhà.

“Chào cậu.” Chu Khải tổ chức họp video, giới thiệu người thứ ba trong phòng họp với Dương Hựu Nhiên: “Đây là giám đốc Lâm của công ty chúng tôi.”

Trong video, có một người phụ nữ mặc áo khoác vest màu trắng, trông có vẻ khoảng ba mươi tuổi nhưng thực chất đã ngoài bốn mươi.

Dương Hựu Nhiên: "Xin chào Giám đốc Lâm, tôi là Dương Hựu Nhiên."

"Xin chào, tôi là Lâm Diệp." Giám đốc Lâm sắc mặt bình tĩnh, ánh mắt đã sáng ngời. Dương Hựu Nhiên ăn mặc đơn giản, áo phông trắng và quần jean, nhưng lại có vẻ mặt sảng khoái chưa từng thấy trong làng giải trí ngành công nghiệp.

Điều đó mang lại cho cậu ấy khí chất tốt hơn Harry đeo mặt nạ trong buổi phát sóng trực tiếp!

Giám đốc Lâm: “Chu Khải nói cậu ở ngoài đẹp gấp mười lần trong ảnh và video. Tôi rất mong được gặp cậu! Tháng sáu cậu sẽ tốt nghiệp phải không? Vẫn còn hơn một tháng nữa, cậu muốn quay lại Trung Quốc không?"

"Có thể xem tình huống mới quyết." Dương Hựu Nhiên cẩn thận nói, nếu Giang Diệc trở về nước, cậu sẽ trở về, nếu Giang Diệc không trở về, cậu cần suy nghĩ lại, sáng tác nhạc ở đâu cũng được.

Chu Khải đăng một bản PPT nói: “Cậu mới ký hợp đồng với chúng tôi chưa đầy một tháng, tôi xin giới thiệu ngắn gọn về phạm vi kinh doanh của công ty chúng tôi với thầy. Chúng tôi có bộ phận điện ảnh và truyền hình riêng, sản xuất phim điện ảnh và phim truyền hình, đồng thời đã ký hợp đồng với một số lượng lớn thực tập sinh và nghệ sĩ, có tương đối ít ca sĩ, kể cả cậu, chỉ có ba ca sĩ đã ký hợp đồng trong công ty chúng tôi. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn duy trì mối quan hệ hợp tác thân thiện lâu dài với Universal Music , Sony Music và một số hãng lớn nên xét về thị trường bán album, cậu không cần lo lắng."

Dương Hựu Nhiên cảm thấy rằng họ thực sự làm việc hiệu quả, giúp cậu sản xuất một album.

Chu Khải nói: “Tôi cần cậu trở lại Trung Quốc vào tháng 7 hoặc tháng 8 để quay MV. Chúng tôi có thể thông báo trước chi tiết cốt truyện của MV trên mạng, bao gồm cả việc casting nam nữ chính. Cậu không cần phải đeo mặt nạ, chúng tôi sẽ sử dụng một phương pháp đặc biệt trong quá trình quay phim. Không có cảnh quay nào vào mặt cậu. ”

Dương Hựu Nhiên nói không thành vấn đề, Chu Khải lại bổ sung: "Album chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch sự nghiệp của chúng tôi đối với cậu."

Dương Hựu Nhiên: "Còn có chuyện gì sao?"

Chu Khải: “Đúng vậy, với việc phim truyền hình và điện ảnh của chúng tôi được phát sóng, các bài hát của cậu gần đây rất nổi tiếng. Sau khi chương trình tạp kỹ được phát sóng vào tháng 6, các bài hát của cậu sẽ đạt đến mức độ phổ biến cao nhất. Chúng tôi dự định sẽ sắp xếp vào tháng 9, cho cậu đi ghi lại một chương trình tạp kỹ tăng trưởng có đeo mặt nạ.”

Dương Hựu Nhiên từ chối: "Tôi... không thực sự muốn tham gia một chương trình tạp kỹ. Đây có phải là kiểu người nổi tiếng đeo mặt nạ hát và để ban giám khảo đoán danh tính thật của họ không?"

Chu Khải có kỹ năng kinh doanh rất tốt, nói ngắn gọn: “Giống nhau, nhưng có một số khác biệt. Bởi vì cậu vốn là một ca sĩ đeo mặt nạ, nên trong buổi ra mắt không cần phải tháo mặt nạ ra, chỉ cần đeo mặt nạ gốc vào là được.” Tôi sẽ thông báo trước điều này rõ ràng với giám đốc và đảm bảo rằng nó được ghi trong hợp đồng.

Dương Hựu Nhiên kiểm tra: "Tôi nhìn thấy."

Chu Khải: “Ừ, để tôi giải thích ngắn gọn. So với các chương trình tạp kỹ suy đoán danh tính thực sự của người nổi tiếng trước đây, chương trình tạp kỹ này có thêm một vòng quy trình soạn thảo. Cư dân mạng trực tuyến bỏ phiếu và bình luận cùng với người hướng dẫn để đạt được tính chân thực thực sự. Chương trình sẽ không nhìn vào khuôn mặt mà chỉ nghe giọng nói và kỹ năng chuyên môn để đánh giá năng lượng tích cực của sức mạnh. Chương trình sẽ mời một số diễn viên lớn, ngôi sao hàng đầu hoặc diễn viên nhạc kịch, ca sĩ lỗi thời và một số ca sĩ Internet bình thường muốn tham gia. chứng tỏ khả năng ca hát của mình và tài tử. Chúng tôi dự đoán chương trình sẽ có màn trình diễn tốt.

Bởi vì không có tháo mặt nạ xuống, Dương Hựu Nhiên vẫn giữ lại được bí mật của mình. Chu Khải nói xong cậu liền hỏi: "Lệ phí xuất hiện là bao nhiêu? Ghi hình mất bao lâu?"

Chu Khải: “Bởi vì là biểu diễn tài năng, tổng thời gian thu âm tương đối dài, ước chừng bốn tháng, thỉnh thoảng có một buổi, nhưng mỗi lần diễn tập và thu âm chỉ mất hai ba ngày, tổng thời lượng ước chừng một tháng. Tổng phí xuất hiện là khoảng 1,2 triệu. Chúng tôi có thể đảm bảo cậu lọt vào top sáu ”.

“Nhiều như vậy sao?” Cậu chỉ là một ca sĩ trực tuyến có kinh nghiệm và có nhận định cơ bản về những khoản chi phí này. Đối với một ca sĩ vô danh mà thu âm một chương trình như vậy, trả nhiều nhất là năm mươi hoặc sáu mươi.

Chu Khải: “Có lẽ cậu cũng chưa tìm hiểu nhiều, bây giờ cậu đã là một ca sĩ rất có triển vọng trong giới. Một trăm lẻ hai là con số phù hợp. Đương nhiên, đây cũng là vì giám đốc Lâm của chúng tôi có quan hệ tốt với nhà đài.”

Giám đốc Lâm, người đang làm phông nền cho cuộc họp video, cuối cùng cũng lên tiếng: "Sao nào, cậu có hứng thú không? Đây trông giống như một kịch bản được thiết kế riêng cho cậu!"

Dương Hựu Nhiên nói cậu cần phải suy nghĩ về điều đó. Cuối cùng, Chu Khải nhắc đến trợ lý: "Đúng rồi, cậu Yeye, trợ lý trước đây của cậu cần đến công ty chúng tôi ký hợp đồng. Bởi vì cậu đã ký hợp đồng với công ty chúng tôi nên trợ lý của cậu cũng phải do chúng tôi quản lý."

Dương Hựu Nhiên nói: "Không cần, hiện tại tôi không có trợ lý."

Chu Khải: “Là sao?”

"Hắn làm sai nên bị tôi đuổi." Dương Hựu Nhiên nói với giọng điệu bình thường.

Chu Khải: "Xin hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy? Trợ lý này có biết thân phận của cậu không?"

Dương Hựu Nhiên: "Biết thân phận của tôi, hắn đã nhận lời quảng cáo sau lưng tôi sau khi nhận tiền xong mới nói với tôi. Không có chuyện gì cả. Khi tôi yêu cầu hắn đã từ chức, tôi đã cho hắn thêm ba tháng lương. Không có sự đối xử bất công nào cả, và đã có một thỏa thuận bảo mật, hắn không thể công khai danh tính của tôi."

Sau khi nghe Dương Hựu Nhiên nói, Chu Khải dù sao cũng không yên tâm chút nào, nếu thân phận của Dương Hựu Nhiên bị bại lộ, thỏa thuận bảo mật sẽ không có tác dụng, do đó phá vỡ thỏa thuận bảo mật.

Nhưng trên thực tế, nếu thân phận của Dương Hựu Nhiên bị vạch trần đúng lúc, sẽ càng có lợi cho sự nghiệp ca sĩ của cậu.

Cho nên Chu Khải cũng không có nhắc nhở quá nhiều, gần ba giờ hội nghị video kết thúc, máy bay của Giang Diệc đã hạ cánh từ lâu.

Dương Hựu Nhiên vừa rồi bận rộn công việc, không có thời gian để ý tới anh.

Cậu thấy Giang Diệc gọi cho mình một cuộc gọi nhỡ, liền hỏi: “Anh xuống máy bay chưa?”

"Mới hạ cánh."

"Đang đợi xe buýt."

"Đã tới khách sạn."

“Còn chưa tỉnh ngủ à?”

Trong hai giờ, Giang Diệc đã gửi cho cậu sáu tin nhắn, không nhiều nhưng chắc chắn là nhiều hơn ngày thường.

Dương Hựu Nhiên là người thường có tin nhắn sẽ trả lời ngay lập tức. Ngay cả khi đang trong lớp mà thấy điện thoại rung, cậu cũng phải lấy ra xem có tin tức gì về bạn trai mình không.

Khi thấy cậu không trả lời, Giang Diệc có vẻ hơi lo lắng.

"Em vừa họp xong!" Dương Hựu Nhiên lập tức gọi lại: "Anh tới rồi à, khách sạn trông như thế nào?"

“Anh ra ngoài gặp một người,” Giang Diệc nói, “Tập đoàn đầu tư của phòng thí nghiệm.”

"Ồ, anh vẫn có thể trả lời điện thoại chứ?"

Giọng nói của Giang Diệc rất bình tĩnh: "Ừ, anh ra ngoài, nhưng vào buổi tối sẽ có một bữa tiệc rượu." Các nhóm lớn nhỏ đều giống nhau, các cuộc tụ tập rượu vang và tụ tập đông người cũng vậy, thường sẽ tiếp rượu, thường xuyên giao tiếp xã hội.