Quyển 1 - Chương 3-1: Khâu Dịch Bạch chính là "Quỷ"

Lần nữa Tưởng Diệp tỉnh lại trong cửa hàng, cậu giữ chặt lấy cổ mình, không ngừng ho khan, cậu gắng gượng nuốt từng ngụm không khí vào bên trong.

Thật sự quá khủng khϊếp...Mặc dù cậu có thể trùng sinh không ngừng, nhưng mỗi lần chết thì cảm giác đau đớn cũng hiện lên vô cùng chân thực.

Tưởng Diệp khựng lại một lúc lâu ----- cậu biết bản thân mình không có nhiều thời gian, cậu phải tức tốc chạy khỏi căn phòng này, chạy ra đến cửa, còn vấn đề nhảy ra từ cửa sổ thì không khả thi tí nào.

Nhưng mà người ở bên ngoài cửa là một kẻ điên, nói không chừng chốc nữa sẽ xông vào đây, cậu thật sự...có thể làm gì đây?

Tưởng Diệp tĩnh tâm lại, sau đó cậu vẫn quyết định mở cửa bước ra ngoài.

Cậu cầm lấy cây rìu để trên bàn, lại lấy dây thừng trên giường choàng qua vai mình, cậu đứng trước cửa do dự hồi lâu, liền quyết định nằm xuống nhìn xuyên qua khe cửa mà quan sát tình hình bên ngoài.

Sau đó cậu nhìn thấy được một đôi giày.

Sau đó Tưởng Diệp nhìn thấy đôi giày kia từ từ lùi về sau, tiếp đến là một cái đầu gối xuất hiện, sau đó là một bàn tay ---- chính là tên điên kia! Tên đó cũng đang nằm xuống nhìn lại cậu.

Mắt đối mắt qua khe cửa, Tưởng Diệp cảm thấy tim mình sắp nhảy ra ngoài mất rồi, não cậu bắt đầu thiếu dưỡng khí, thân thể cũng không nhịn được mà run lên ----- mẹ kiếp, đây chính là tình huống trong phim kinh dị sao?!!

Khâu Dịch Bạch đứng lên, Tưởng Diệp cũng theo bản năng mà lùi về sau mấy bước, quả thật một khắc sau đó, cánh cửa gỗ yếu ớt ngăn cách của hai người đã bị búa phá thành một cái lỗ to trên đó, giống hệt như lần đầu tiên tuần hoàn vậy, thiếu niên kia lộ ra nụ cười đầy ghê rợn, đôi mắt dán chặt lên sắc mặt trắng bệch của Tưởng Diệp, giống hệt như không thể đem cậu đi ăn tươi nuốt sống vậy đó.

Ánh mắt nóng rực của Khâu Dịch Bạch từ từ dời xuống thân thể của Tưởng Diệp, hắn nhìn thấy cậu nắm chặt rìu cùng sợi dây trong tay, hắn lập tức lộ ra vẻ mặt đầy ngây thơ: "Anh đã thua rồi ---- sao lại còn ăn gian mà cầm dụng cụ hỗ trợ cơ chứ?"

Tưởng Diệp cũng không nói gì, cậu chỉ giơ cao chiếc rìu trong, hướng thẳng vào mắt của Khâu Dịch Bạch, lạnh lùng nói: "A Bạch đã tìm được tôi, thì trò chơi trốn tìm cũng đã kết thúc, giờ là trò chơi quỷ bắt người.

Khâu Dịch Bạch sửng sốt một chút, sau đó lại lộ ra một nụ cười đầy hứng thú, hắn ném chiếc búa xuống, phủi phủi tay: "Quả nhiên không hổ danh là đàn anh, đúng không? Năng lực tùy cơ ứng biến quả thật rất mạnh."

"Cậu cũng không nói người bị tìm thấy sẽ phải chết, chỉ chơi theo quy tắc của trò chơi trốn tìm bình thường."

"Là anh đã suy nghĩ xong cái cớ để dẫn dụ em chơi trốn tìm sao? Thật là xảo quyệt mà." Khâu Dịch Bạch hơi nheo mắt lại, nhưng ngữ điệu lại có vài phần nguy hiểm: "Dù sao anh đã muốn cùng em chơi trò chơi, vậy em cũng không thể làm gì khác ngoài cung kính không bằng tuân lệnh, dù sao, em cũng muốn ở bên cạnh anh lâu hơn mà."

Vừa nói, hắn vừa dừng lại một chút, sau đó lại nở nụ cười: "Vậy thì, ai là quỷ vậy?"

------

Trong hành lang trống trải, hơi thở Tưởng Diệp không ngừng vang vọng trong nơi này, cậu vừa chạy vừa quan sát xung quanh.

Chỗ này là một biệt thự vắng vẻ, cậu cũng không biết chủ nhân của thân thể này làm sao có thể đến được đây, hơn nữa còn cùng tên điên kia chơi đuổi bắt, thật là không tự tìm cái chết thì sẽ không chết mà.

Thật ra, Tưởng Diệp muốn đánh cuộc một lần trong trò chơi không hồi kết này, hai lần cậu đều chết khi đạt mười hai giờ, cậu muốn thử xem nếu bản thân không vượt qua mười hai giờ thì chuyện gì xảy ra.

Cậu không biết bản thân đã đi hết hành lang u ám này từ lúc nào, Tưởng Diệp nhìn cầu thanh bên dưới liền thở phào nhẹ nhõm, lầu một chắc chắn sẽ lớn hơn nơi này.

Khâu Dịch Bạch cầm búa trong tay, hắn không chọn bất kỳ loại súng hay thứ gì có sát thương nguy hiểm, hắn đang dành thời gian để tìm kiếm ở tầng một.

Lâu lắm rồi Tưởng Diệp mới có thể nở nụ cười.

Lúc cậu định cất bước, thì cổ tay đã bị kéo lại.

Tưởng Diệp quay đầu lại, không biết từ lúc nào mà Khâu Dịch Bạch đã đứng bên cạnh cậu, hắn chậm rãi bước ra từ trong bóng tối, dáng vẻ vô cùng thành thạo.

"Em đã bắt được anh rồi."

Kế hoạch đều đã được chuẩn bị tốt, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là:

---- Khâu Dịch Bạch chính là "Quỷ".

-----------