Chương 8

Tống Ngôn ngồi ở hàng ghế sau cười một tiếng, anh ta dùng tay nhẹ nhàng vỗ vào bả vai người bạn gái đang run lẩy bẩy rúc vào trong lòng mình: "Đừng sợ, anh sẽ luôn bảo vệ em."

Bạn gái của anh ta tên là Chung Âm Âm, Chung Âm Âm rất xinh đẹp, tóc ngắn vô cùng gọn gàng.

"Ôi chao, hai người có thể đừng phát cẩu lương nữa được không." Phan Niên không nhịn được phàn nàn: "Úc Hàng, cậu cũng không quản một chút."

Hai người này phát cẩu lương cũng phát một đường rồi, từ sau khi Chung Âm Âm chấp nhận lời tỏ tình của Tống Ngôn, hai người này mỗi ngày đều gắn bó như keo sơn.

Thật là ngứa mắt.

Người đàn ông bị Phan Niên gọi là Úc Hàng chính là người đang lái xe kia, tóc mái của anh khẽ che đi ánh mắt, dáng vẻ cả người vô cùng tuấn tú.

Úc Hàng mở miệng nói: "Phía trước có một cái cửa hàng tổng hợp lớn, chúng ta đến đó tìm một ít vật phẩm dự trữ."

Chung Âm Âm nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ, trong lòng lại nghĩ quả nhiên lần này bọn họ vẫn là lựa chọn dừng lại ở đây.

Sau đó gặp phải cô gái điềm đạm đáng yêu đó.

Không sai, cô ấy là trọng sinh, lần trước lúc tang thi bùng nổ cô ấy chỉ sống được một tháng đã chết.



Cô ấy của đời trước không có chấp nhận lời tỏ tình của Tống Ngôn, lúc tang thi bùng nổ Tống Ngôn đến tìm cô ấy, cô ấy lại lựa chọn đi theo bộ đội lớn rời đi.

Cô ấy cảm thấy đám Tống Ngôn chỉ có ba người làm sao có thể sống sót.

Cô ấy đi theo bộ đội lớn đến một cái hầm trú ẩn trốn, nhưng không nghĩ tới đây chính là nơi bắt đầu cơn ác mộng của cô ấy.

Con người sau mạt thế đã không phải là người, ban đầu bọn họ còn tuân thủ quy củ, đem thức ăn chia đều.

Nhưng sau đó thức ăn ngày càng ít, bọn họ liền tùy tiện phóng thích mãnh thú trong lòng, bản chất xấu xa của con người bắt đầu từ khoảnh khắc kia.

Chung Âm Âm đã từng thấy người ta vì một miếng bánh mì nhỏ mà chém gϊếŧ lẫn nhau, có người vì con của mình mà cam chịu hầu hạ người khác.

Khi đó cô ấy vốn tưởng rằng mình đi theo bộ đội lớn sẽ tìm thấy hi vọng, lại không ngờ mình là một cước bước vào địa ngục.

Bởi vì dung mạo của cô ấy xinh đẹp, cho nên sau khi bản chất xấu xa của con người được thả ra ngoài, cũng không lâu lắm cô ấy đã bị một nhóm đàn ông để mắt tới.

Cuối cùng bị làm nhục mười mấy ngày mới chết.

Sau khi chết cô ấy vốn tưởng rằng mình bản thân được giải thoát rồi, nhưng không nghĩ tới lúc mở mắt ra lần nữa cô ấy lại nhìn thấy Tống Ngôn.

Cô ấy biến thành linh hồn.



Không ai có thể nhìn thấy cô ấy, cô ấy nói chuyện bọn họ cũng không nghe được.

Chung Âm Âm chỉ có thể nhìn bọn họ lái xe một chiếc xe jeep một đường đi về phía Nam như vậy, lúc ở thành phố H tìm kiếm vật tư đã cứu được Bạch Ngọc Câu.

Chung Âm Âm nhìn thấy bọn họ đưa thức ăn cho Bạch Ngọc Câu, nhìn thấy Bạch Ngọc Câu bởi vì tính cách thánh mẫu mà cứu một người đàn ông bị tang thi lây nhiễm.

Nói thật Chung Âm Âm cũng không biết tại sao Tống Ngôn bọn họ lại đồng ý cho Bạch Ngọc Câu mang theo người đang ông bị lây nhiễm đó lên xe.

Sau đó Bạch Ngọc Câu bị cắn, bọn họ cũng không có vứt bỏ cô.

Bọn họ chỉ gϊếŧ chết tang thi, ném ra ngoài.

Sau khi Bạch Ngọc Câu bị cắn không có biến thành tang thi, ngược lại là thức tỉnh dị năng, đồng hóa.

Sau khi cô thức tỉnh dị năng, tang thi trên đường đều xem bọn họ thành đồng loại, đoạn đường này đi vô cùng thuận lợi.

Ngay cả việc tìm kiếm thức ăn cũng biến thành ung dung đơn giản.

Chung Âm Âm chỉ thấy được tới đây thì biến mất, đợi cô ấy tỉnh lại lần nữa cô ấy phát hiện mình đã sống lại rồi.