Chương 31: Bàn Tính Vợ Chồng Anh Hai Lục

Anh hai Lục nuốt nước miếng: “Em gái của tôi ơi, nhỏ tiếng một chút, sợ người khác không nghe thấy à?”

“Vậy anh nói cho em biết, cuối cùng có chịu dạy dỗ lại Thiết Trụ không?”

Tròng mắt anh hai Lục xoay chuyển tới lui “Thật sự có chuyện nghiêm trọng như vậy?”

“Anh nói đi?” Lục Quảng Mai liếc mắt, cả nhà này đúng là hết thuốc chữa, một chút tin tức chính trị không nắm bắt, xem ra Triệu Tinh nói đúng, nếu không đem hộ khẩu dời ra ngoài, không chừng một ngày nào đó bị bọn họ làm liên lụy.

Việc công tác của anh hai Lục, bí mật này ở nhà họ Lục ai cũng biết nên biết anh dự định đánh chủ ý gì, nhưng người trong cuộc anh vẫn nghĩ không ai biết. “Được rồi, đừng nghĩ không liên quan, nếu thật sự muốn tốt cho nhà chúng ta, vì tiền đồ của của mình thì cũng biết rõ ràng, cái danh phản đồ của Thiết Trụ là do ai cấp”.

Anh hai Lục nắm chặt mười ngón tay kêu răng rắc “Nhà này hiện tại có chó điên”.

Lục Quảng Mai lười cùng anh hai Lục nhiều lời, tức giận bỏ đi, trong lòng hạ quyết tâm nhanh đem hộ khẩu dời ra ngoài. Hiện tại muốn dời hộ khẩu chỉ có hai biện pháp, một là kết hôn, hai là vào đại học.

Trong phòng, Vương Tú Phương đang ngậm xí muội chua nói: “Em đã sớm cảnh cáo anh, Vệ Mạnh Hỉ là chó điên cắn người mà, hiện tại thì tin chưa? Nếu không thì sao có thể dụ dỗ được chú ba.

Nói không chừng ở sau lưng cô thủ đoạn của cô ta còn nhiều hơn nữa.

“Xem ra, chúng ta nếu muốn bắt lấy công tác này, trước tiên phải đem cô ta đuổi đi mới được” Phương pháp không cần quá minh bạc cái gì, chỉ cần hủy hoại thanh danh cô ta là được.

Thằng ba có tiền đồ không thiếu hạt cát như cô ta, nếu biết vợ kế của mình lả lơi ong bướm như vậy thì có thể chịu được sao? Sợ là trước khi đem đuổi cô ta khỏi nhà sẽ đánh cô ta một trận. Anh hai Lục tuy rằng không thân với em trai thứ ba này nhưng chung quy đàn ông trên đời này đều giống nhau, làm sao chịu bị chụp mũ.

*****

Hai ngày nay bà Lục đều hối thúc ông Lục đi bưu cục hỏi tiền gửi, bà cảm thấy trong lòng cứ bất an nhưng cụ thể là chỗ nào không thích hợp thì không lý giải được. Đang chuẩn bị ra cửa thì đại đội trưởng tới, nó là hôm nay đại đội sửa chữa đập chứa nước đến con mương ở cửa thôn, nam nhân mỗi hộ gia đình đều phải xuất công.

Tỉnh Thạch Lan sắp tới có mưa, con mương có chỗ bị sụp lỡ, có chỗ bị tắc nghẽn, nếu xả lũ không kịp sẽ trở thành quả bom hẹn giờ.

Việc cấp bách này quan trọng hơn, vừa đi trong lòng còn oán trách bà Lục, chuyện nhỏ này cũng làm quá, có lẽ thư đến đại đội nhiều nên người giao thư phát trễ. Dù vậy tiền vẫn còn nguyên ở đó chứ đi đâu, còn có cháu giá Tiểu Ngọc ở bưu cục không lẽ còn sợ?

Con thứ năm không làm việc, còn Quảng Mai thì sáng sớm chạy xe đạp không biết đi chỗ nào. Vệ Mạnh Hỉ đã cho cái danh là chó điên thì phải tận trách hoàn thành cái vai này, không làm việc, muốn ăn gì liền ăn cái đó, ai chọc cô sẽ cắn lại.

Vương Tú Phương thấy vậy trợn mắt trừng Vệ Mạnh Hỉ, lắc mông đi tìm mẹ chồng cáo trạng. Vệ Mạnh Hỉ còn ước gì đấu mới mẹ chồng một trận đây này.

Thừa dịp phòng thứ hai không có ai, Vệ Mạnh Hỉ đẩy cửa khép hờ ra, trong phòng bày trí không ít, tất cả đều là của hồi môn nhà họ Lục đáp lại, trên bàn có miếng đường trắng cùng xí muội còn dính nước miếng, cô đi đến phía sau cửa mang lên đôi giày giải phóng nam rồi đi đến cửa sổ đông phòng

May mắn là cơ thể này của cô hiện tại gầy nên có thể chen lọt khe hở mà không cần cố chút sức nào.

Phòng phía đông nhà họ Lục là căn rộng nhất, trên tường vẫn dán sách báo cũ, cuối giường đất có một đống đồ dơ thúi hoắc, Vệ Mạnh Hỉ cố nén bóp mũi nhìn xung quanh một vòng, sách trên trên tường đều cũ nhưng bà Lục thường xuyên mở mật thất trên tường xem sổ tiết kiệm nên nhất định chỗ đó sẽ bị bào mòn để lại dấu vết khác với nơi khác.

Với lại bà Lục lùn, suy nghĩ một chút Vệ Mạnh Hỉ loại trừ chiều cao trong độ một mét sáu trở đi. Tìm một vòng, thực mau tìm được chỗ khác biệt, cô sờ tới lui thì phát hiện đúng là mật thất, bất quá còn thấy kim chỉ, mấy sợi tóc bạc, cuối cùng là hộp gỗ nhỏ.

Vệ Mạnh Hỉ một lần nữa cảm tạ mình có kỹ năng mở khóa này, cô móc ra cây tăm nhỏ tốn vài công phu liền thành công mở ra cái hộp.

Hai vợ chồng già này cũng có năng lực đây, bọn họ sợ có sơ suất nên bố trí làm mật thất chỗ khó tìm, tới ổ khóa cũng lựa cái cầu kì không dễ dàng mở ra.