Chương 1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Năm 1729 lịch tinh tế, tinh cầu Toran.

Mặt trời treo cao, không khí oi bức, sườn núi xa xa kéo dài vô tận, mây đen ùn ùn hướng về trấn nhỏ Corris.

Sau mười phút, những giọt mưa hoan hô từ mây đen nhảy xuống, mặt đường khô ráo nhanh chóng bị nước mưa chiếm lĩnh, giọt mưa lớn như hạt đậu từ trời cao rơi xuống, đập lên từng đoá hoa thành từng đoá bọt nước, trời đất hoàn toàn mông lung.

Trong l*иg ngực Giang Lê ôm một chậu hoa đứng trước cửa sổ sát đất được đặt trong phòng ngủ, nhìn bên ngoài mưa như trút nước, có chút mơ màng.

Mấy phút trước, cậu vừa cùng người bạn Wayne Colric kết thúc nhắn tin, đồng ý giúp người bạn đó xem bệnh của cây vạn niên thanh.

Bây giờ nhìn lại, tạm thời không đi được rồi.

Người máy bảo mẫu Fleck tròn vo đi tới: “Tiểu chủ nhân thân mến, dịch nuôi cấy hạt giống ngài đặt mua trên tinh võng đã đến, tôi đã giúp ngài đặt trên bàn phòng khách.”

Giang Lê nghe vậy ánh mắt sáng lên, “Có thật không? Quá tuyệt vời, Fleck, ta phải nhanh đi xem xem.” Thả bồn hoa ôm trong l*иg ngực xuống, xỏ dép lê đi ra ngoài phòng ngủ, dọc theo cầu thang làm bằng gỗ xoay quanh mà xuống, cộp cộp chạy hướng về phòng khách.

Sau khi cẩn thận mở ra lớp đóng gói, Giang Lê lấy ra một chiếc ống nghiệm trong suốt từ bên trong, chất lỏng màu xanh lục trong ống nghiệm lấp lánh, làm cho cậu không nhịn được nuốt nước miếng một cái.

Ực, thoạt nhìn ngon quá đi.

Giang Lê nhịn xuống ý nghĩ mở nắp ra uống thử một hớp, cầm nó một lần nữa về phòng ngủ ở tầng hai.

Mưa lớn ngoài cửa sổ, lần này giọt mưa hội tụ thành từng dòng từng dòng chảy uốn lượn chảy xuống dọc theo cửa thủy tinh, tiếng mưa gõ vào cửa sổ như có như không.

Giữa gian phòng là một cái giường lớn hình tròn đường kính khoảng hai mét, đối diện cửa sổ sát đất, dựa vào tường là một cái giá cao hai mét rộng một mét, ngoại trừ ở ô vuông cao nhất có một cái hộp gỗ, những nơi khác rỗng tuếch.

Giang Lê lấy hộp gỗ từ cái giá, sau khi mở ra, bên trong là một viên hạt giống tròn vo.

Đây là hạt giống may mắn mà ông cá chép đưa cho cậu vào lễ thành niên, nói sẽ mang đến vận may cho cậu. Nó đã theo cậu cùng tới nơi này.

Cậu nhẹ nhàng vuốt ve hạt giống một chút, đóng lại hộp, rồi cầm nó trực tiếp ra sân sau.

Một tháng trước sân sau là nơi chất đống tạp vật, sau khi cậu xuyên qua đây, tự cậu đã cải tạo thành một vườn cây xanh nho nhỏ.

Vườn nhỏ được quây bằng rào tre, bên trong là nhóm cây trồng đang dồn dập mở ra cành lá, tham lam hấp thu nước mưa lâu ngày không gặp.

Bây giờ nếu có người thấy cảnh này nhất định sẽ giật mình, các loại cây cối khắp nơi đã bị xác định là tuyệt chủng lại cùng nhau lớn lên trong khu vườn nhỏ, hài hòa đến lạ kì, sinh cơ bừng bừng.

Giang Lê che ô đi qua, ngồi xổm xuống, tay cầm một cái xẻng nhỏ, đào hố rồi đổ dịch nuôi cấy hạt giống đổ vào trong, sau đó nghiêm túc chôn hạt giống may mắn của cậu xuống.

Trận mưa này tới bất ngờ, làm rối loạn kế hoạch của Giang Lê, sau khi thay đổi thời hẹn với Wayne, cậu ngồi trước bàn mở ra quang não tiến nhập tinh võng.

Tinh võng là công cụ chủ yếu để cậu nhận thức thế giới, cậu có thể nhanh chóng thích ứng với nơi đây nhanh như vậy không thể không kể tới công lao của nó.

Giang Lê tiến vào tinh võng ngay lập tức tới khu mua sắm, muốn mua một ít đất dinh dưỡng cho hạt giống may mắn của cậu, chờ hạt giống nảy mầm sẽ đem nó cấy ghép, với cả cây trồng trong vườn cũng cần công cụ cắt sửa một chút.

Tinh cầu Toran là một tinh cầu nông nghiệp bần cùng xa xôi cấp E, mặc dù là tinh cầu nông nghiệp nhưng đất đai nơi này lại không thích hợp để thực vật sinh trưởng, cần phải đổ dịch dinh dưỡng thực vật định kỳ thì cây trồng mới có thể khoẻ mạnh phát triển.

Tuy nói như thế, khí hậu tinh cầu Toran lại cực kỳ thích hợp với một ít thực vật cấp ba trở xuống, thực vật trồng ra không chỉ có hàm lượng độc tố thấp, biến dị thấp, hơn nữa giá trị dinh dưỡng cực cao, thuộc về loại ưu của tinh tế, bởi vậy nông sản ở tinh cầu Toran được những tinh cầu khác rất hoan nghênh, vượt xa những nơi khác.

Nhưng thực vật cấp năm trở lên mới có tác dụng ổn định tinh thần lực, thăng cấp thành linh thực, thoát ly khỏi phạm trù đồ ăn, giá trị tăng gấp bội.

Chỉ có thể trồng trọt thực vật phổ thông, còn phải trồng trọt thành phẩm số lượng lớn, hiển nhiên tinh cầu Toran không thể nào phát triển nhanh chóng.

Theo cậu biết, thực vật cấp bảy trở lên đã thành hàng xa xỉ của tinh tế, còn thực vật cấp mười, đó là tồn tại trong truyền thuyết.

Đất dinh dưỡng bán trong khu mua sắm có chủng loại rất đa dạng, giá cả cũng phong phú, có cái giá cao tới cả trăm triệu, khiến Giang Lê không khỏi trợn to hai mắt, cậu nhìn số dư tài khoản của mình một chút, số tinh tệ không tới ba con số vô cùng đáng thương mà nằm ở đó.

Cậu bây giờ ngay cả cái chậu để đựng loại đất dinh dưỡng ấy cũng không mua nổi.

Giang Lê hít vào một hơi thật dài, cảm nhận được áp lực.

Trải qua chọn lựa kĩ càng, Giang Lê cuối cùng lựa chọn một túi đất dinh dưỡng chứa lượng chất dinh dưỡng cân đối cơ bản. Cậu có chút vui mừng vì những thực vật mình trồng trước kia đều là thực vật cấp bậc thấp, không cần đất dinh dưỡng cũng có thể phát triển.

Sau khi mua xong, cậu dời khu mua sắm đi tới khu thiết bị. Khu mua sắm thiết bị rực rỡ muôn màu, không kém khu dinh dưỡng là bao nhiêu.

Bình tưới nước, bình phun sương, kéo cắt cành, xẻng nhỏ, xẻng cấy ghép, cào đất nhỏ, dao cắt cỏ, giá để hoa, chậu hoa, chậu cấy, sàng nhỏ, … Giang Lê xem xong nước miếng cũng chảy xuống, từng kiện từng kiện đồ vật không ngừng bị cậu bỏ vào trong giỏ mua sắm, mãi đến tận khi xe mua sắm nhắc nhở đã đầy cậu mới lưu luyến mà ngừng lại.

Thời điểm tính tiền, thông báo số dư không đủ mới dội tỉnh giấc mộng đẹp của Giang Lê, cậu đau đớn bỏ lại từng kiện từng kiện vật phẩm, mãi đến tận khi trong giỏ mua sắm chỉ còn dư lại một túi đất dinh dưỡng cùng một cái kéo cắt cành.

Sau khi thanh toán thành công, Giang Lê nhìn vào ô tài khoản của mình, ý thức sâu sắc sự bần cùng của bản thân.

Thật sự… quá nghèo.

Sau khi rời khỏi tinh võng, Giang Lê ngồi trước bàn, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ nên làm sao để kiếm tiền.

Suy nghĩ một hồi vẫn không có đầu mối nào, cậu không khỏi sụp vai, ủ rũ.

Không được, Tiểu May Mắn còn cần mình nuôi sống nó đây, không thể từ bỏ, cậu cố gắng lên tinh thần, lần nữa tiến vào tinh võng, có thể trên tinh võng sẽ có một vài cách nào đó.

Tiểu May Mắn là tên cậu đặt cho hạt giống may mắn.

Giang Lê nghiêm túc xem kĩ trên tĩnh võng, bỗng có một cái “suối ước nguyện” đập vào mắt của cậu, mở ra, bên trong là đủ loại thiệp ước nguyện.

[Cà rốt ôm chặt thỏ: Hi vọng năm nay có thể thi đậu học viện đệ nhất đế quốc! Trở thành một chủng thực sư!]

Lầu 1: Lâu chủ có chí khí, khen một cái!

Lầu 2: Học viện đệ nhất đế quốc hệ người máy thực sự tốt hơn đó ~

[Mặt trăng vừa viên vừa tròn: Hi vọng năm sau tôi có thể có một cơ giáp cấp hai của riêng mình!]

Lầu 1: Lợi hại.

[123 không phải 567: Cây trồng của tôi bị bệnh hu hu, hi vọng nó nhanh tốt lên.]

Lầu 1: Cây trồng đằng ấy nuôi là gì? Hoa năm cánh của tôi cũng ngã bệnh, thật đau lòng.

Lầu 2: Lâu trên là thổ hào thật đáng sợ!

Lầu 3: Tôi ước cũng có thể trồng được cây hoa năm cánh, cô gái xóm nghèo khóc ngất trong nhà vệ sinh.



Lầu 7: Sẽ có một ngày tiền đầy tay, toàn bộ cây xanh trong thiên hạ ta có toàn bộ!

[Cá mắm có giấc mộng: Tôi muốn đi học viện đệ nhất đế quốc làm học sinh trao đổi, chắc chắn sẽ rất vui! Nghe nói sĩ quan chỉ huy Reg sẽ tới, hy vọng có thể tận mắt nhìn ngài ấy!]

Lầu 1: Uây! Sĩ quan chỉ huy Reg! Ước ao giống lâu chủ!!!

Lầu 2: Chiến thần, sĩ quan chỉ huy Reg là thần tượng của tôi!

Lầu 3: Đố kị khiến tôi phải ăn gấp hai bình dịch dinh dưỡng ~

Lầu 4: Lầu ba thật đáng yêu, ha ha ha ha.

Lầu 5: Muốn chính mắt được nhìn Chiến thần + 1

Lầu 6: Sinh viên năm ba học viện liên minh cao cấp biểu thị ước ao, cũng cường liệt yêu cầu phát sóng trực tiếp!

Lầu 7: Học sinh học viện đệ nhất đế quốc biểu thị hoan nghênh, tin tức sĩ quan chỉ huy Reg sẽ đến xem lễ là thật [hạnh phúc ôm lấy chính mình cười ngốc.jpg]



Lầu 25: Mang ghế đẩu nhỏ ngồi đợi phát sóng trực tiếp [ngoan ngoãn.jpg]



Lầu 78: Fan của sĩ quan chỉ huy Reg đây!



Lầu 107: Sĩ quan chỉ huy Reg a a a! Nếu như có thể trở thành bạn đời của Chiến Thần, tôi nằm mơ cũng cười tỉnh!

Lầu 108: Này, lầu trên tỉnh lại đi, đừng mơ nữa.



Giang Lê nhìn thiệp ước số ba, trong vòng năm phút ngắn ngủi đã kéo dài hơn 100 comment, còn có xu thế tiếp tục tăng cao.

Sĩ quan chỉ huy Reg? Đối với nhân vật mọi người đang điên cuồng thảo luận, Giang Lê không khỏi sinh ra mấy phần hiếu kì.

Chỉ gõ có vài chữ, tư liệu của Reg Wilmot đã xuất hiện ở trước mắt của cậu.

Reg Wilmot: Con trai trưởng của tứ đại gia tộc cổ xưa nhất đế quốc Wilmot, nằm giữ tinh thần lực cấp SSS, thời điểm thiếu niên thi đấu cơ giáp đánh thắng kẻ mạnh, vững vàng lên vị trí số một, lộ ra thiên phú chỉ huy kinh người, sau khi tốt nghiệp tiến vào quân bộ, sau hai năm trở thành sĩ quan chỉ huy số một của quân đoàn đế quốc, chỉ huy các cuộc đại chiến với tinh thú không một lần thất bại, được gọi là sĩ quan chỉ huy Chiến Thần của đế quốc tinh tế.

Trong bức ảnh anh có một mái tóc ngắn hơi xoăn màu vàng nhạt, ngũ quan sắc nét góc cạnh, ẩn giấu ác liệt bên trong, không giận tự uy, tựa hồ nhận ra gì đó mà đôi mắt anh nhìn về một bên, đôi môi có độ dày vừa phải hơi cong lên, tựa hồ nghe đến chuyện gì thú vị, đồng phục được thiết kế riêng màu đen hoàn mĩ phác hoạ ra thân hình cao to của anh, khí chất trầm ổn.

Một nhân loại lợi hại lại còn dễ nhìn, Giang Lê kết luận.

Trận mưa này ngừng lại ở thời điểm chạng vạng, ánh nắng chiều trải khắp bầu trời, dát lên trấn nhỏ một tầng ánh sáng nhu hoà, một dải cầu vồng bước qua phòng của Giang Lê, nhảy ngang qua vùng trời trấn nhỏ, mùi vị không khí sau cơn mưa vô cùng mát lạnh.

Giang Lê cũng viết nguyện vọng của mình vào “suối ước nguyện” –

[Cá chép nhỏ: Hi vọng Tiểu May Mắn có thể khoẻ mạnh lớn lên, hi vọng tôi có thể kiếm được thật nhiều tiền, hy vọng có thể gặp lại ông.]

Một lần viết đến ba nguyện vọng, Giang Lê hơi ngượng ngùng mà gãi đầu một cái, cậu có phải hơi tham quá không?

Rời khỏi tinh võng, Giang Lê lần thứ hai đi tới vườn cây xanh.

Tiểu May Mắn vừa mới gieo xuống không bao lâu nên không có động tĩnh gì, những cây trồng khác được nước mưa gột rửa có vẻ xanh biếc lạ kì. Giang Lê lần lượt kiểm tra, thăm hỏi kĩ từng cây, đây là thói quen của cậu.

Không biết có phải ảo giác của cậu hay không, cậu luôn cảm thấy sau khi kiếm tra cho nhóm cây trồng xong, tụi nó tựa hồ trở nên sống động hơn một ít, giống như đang rất vui vẻ?

Giang Lê không nhịn được mà chà chà mặt mình, bị ý nghĩ của mình doạ sợ hết hồn, cậu làm sao có khả năng cảm giác được cảm xúc của thực vật, ảo giác, nhất định là ảo giác.

Lúc trở lại phòng khách, Fleck đang chuẩn bị bữa tối cho cậu.

Giang Lê không có chút mong đợi nào với bữa tối của mình, từ khi cậu tới nơi này, không phải ăn dịch dinh dưỡng thì là ăn cháo bột khét lẹt, mặc dù có nhiều loại hương vị có thể lựa chọn nhưng đối với đứa trẻ đến từ Hoa Hạ từ nhỏ được ông chiều chuộng mà nói, cậu đã quen ăn sơn trân hải vị, đối với loại thức ăn này thật sự là không yêu nổi.

Giang Lê ngồi trước bàn trừng bát cháo gạo, một lát sau, vô cùng đáng thương mà giương mắt nhìn lại Fleck, hơi rủ đuôi mắt xuống lộ ra mấy phần vô tội.

“Không được nha,” Fleck nhìn thấu đôi mắt của Giang Lê, tuy rằng không đành lòng thế nhưng vẫn như cũ kiên định cự tuyết khẩn cầu trong mắt cậu, “Trẻ nhỏ không thể kiêng ăn, sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của thân thể.”

Không sai, tuổi thọ của nhân loại ở tinh tế là khoảng 300 tuổi, Giang Lê hoàn toàn vẫn là trẻ nhỏ.

“Haiz.” Phản kháng không có hiệu lực, Giang Lê nhận mệnh mà cầm lấy thìa, quyết định dùng tốc độ gió cuốn mây tan mà tiêu diệt hết đồ ăn, ý đồ lúc vị giác chưa kịp phản ứng mà lừa dối qua ải.

Sau năm phút.

Nhìn mâm thức ăn được ăn sạch sẽ, Fleck thoả mãn gật đầu, nhìn Giang Lê ủ rũ, không nhịn được xoa xoa tóc của cậu, tiểu chủ nhân thật là quá đáng yêu, tiểu khả ái vô địch đệ nhất vũ trụ!

Giang Lê sống không còn gì luyến tiếc Lê ngồi phịch ở trên ghế, vào giờ phút này đặc biệt nhớ ông, đặc biệt nhớ tới trù nghệ của ông.

*Chú thích:
    - Cây vạn niên thanh:Khu Vườn Nhỏ Của Tể Lão - Chương 12. Thuật ngữ mạng: Lâu chủ là comment gốc vào bài viết hoặc người đăng bài post, đăng topic. Lầu 1, lầu 2, lầu trên…. là comment rep comment gốc hoặc comment vào bài post của người khác, lầu 1 là comment 1, lầu 2 là comment 2, lầu trên là comment phía trên. Cái này mình không biết cách Việt hóa sao nên giữ nguyên, với cả gõ chữ “lầu” ngắn hơn chữ “comment”:)))

    Về cơ chế cấp độ thực vật trong truyện, mọi người có thể tự đoán vì motip truyện này không mới, chỉ thay bằng cây trồng thôi, hoặc mọi người có thể hiểu rõ hơn về các cấp độ này ở các chương sau.Một số cây trong này là không có thật, đối với những cây đó mình sẽ không chú thích ảnh ở cuối chương nhé.