Chương 9

Cuộc sống có nhiều thứ được sắp xếp riêng có tình yêu thì k. Vì yêu là theo con tim theo cảm xúc, k theo lí trí. Chính vì vậy có nhiều người chết trong chính tình yêu si mê của mình.

Tối đó cô đi ngủ sớm, cả ngày chẳng được ngủ khiến cô mệt mỏi. Sau khi cho a ta ăn tối xong, cô về phòng mình đặt lưng xuống giường là ngủ mất người.

Cả ngày nay ăn cháo, đêm đến a ta đói bụng liền kêu cô nhưng cô k trả lời. A ta ngồi dậy bước ra khỏi phòng, sang phòng cô, đứng một hồi gõ cửa k thấy cô trả lời. A ta nhẹ nhàng vặn tay nắm, mở cửa bước vào.

Bước chân a ta nhẹ nhàng, như con mèo ăn vụng. Lại gần phía giường, nhìn cô đang say sưa ngủ, cơ mặt a ta giãn ra, khẽ cong khoé môi.

" nhìn cô ta cũng xinh đó chứ "

Suy nghĩ vừa dứt, a ta ta rùng mình bởi cái suy nghĩ của mình. Sao có thể nghĩ như vậy được chứ. A ta cứ đứng vậy, chẳng biết đứng bao nhiêu phút, chỉ biết một lúc lâu sau a mới xoay người rời đi.

Chuông báo thức reo cô nhăn mặt đưa tay tắt báo thức đi. Mệt mỏi vào nhà tắm vệ sinh rồi thay đồ đi học.

Dắt xe ra đi học, ba lô đeo sau, tóc đuôi gà, quần jean áo sơ mi, giày thể thao, đơn giản vậy nhưng rất cá tính.

Cô vít ga đi ra ngoài cổng k biết rằng có ánh mắt nhìn cô qua ô cửa sổ.

- hôm qua sao k đi học. Có bao giờ t thấy cậu nghỉ đâu.

Trinh từ đâu lao đến chỗ cô hỏi, cô nhìn Trinh đánh trống lảng

- mình có việc mà. Hôm qua thầy cô giáo nói gì à

- k có, nhưng ai cũng thấy lạ khi c nghỉ thôi

- có gì mà lạ ta

- sao mà k lạ

- t cũng là sinh viên đi học bình thường thôi mà

- lạ là hôm qua bà nghỉ thì anh Tuấn, soái ca của trường đến tỏ tình với cậu. Nhưng cậu lại nghỉ học mất

- ai vậy

- đầu đất này. Thanh niên học giỏi nhất trường, đẹp trai ga lăng, nhà giàu đó

- hazz. Thôi thôi, mình k quan tâm

Cô xua xua tay rồi giở sách ra học. Cuối giờ lớp trưởng thông báo ngày mai toàn trường sẽ đi du lịch ngoại khoá, ai đi sẽ đóng tiền, đi trong 3 ngày 2 đêm.

Lớp trưởng vừa thông báo xong, tiếng rep hò của cả lớp vang lên. Trinh cũng hùa theo họ hò hét quay sang cô

- đi lát về đi mua đồ đi

- mình k đi đâu

- tại sao

- mình còn đi làm thêm k nghỉ được

- cậu có biết rất ít khi trường đứng ra tổ chức cho toàn sinh viên đi như thế này k?

- mình biết, nhưng mình k đi được. Cậu với mọi người đi vui vẻ nhé

Cô nói rồi xách ba lô lên ra về. Cô cũng muốn đi lắm chứ, nếu hoàn cảnh gia đinh cô k như thế. Chắc cô cũng sẽ đi, cô cũng chạnh lòng chứ, nhưng cô k cho phép mình được như vậy. Thay vì cả lớp chiều đi mua sắm còn cô đến chỗ làm.

A ta cả ngày hôm đó ở nhà mãi k thấy cô về. A ta lên cơn phá phách đồ đạc trong nhà khiến k ai dám lại gần. Vết thương của a ta rỉ máu ra, k ai dám lại gần rửa vết thương, cứ hễ ai lại gần a ta liền chửi đuổi đi. Cho đến khi cô về, mọi người ai nấy cũng gương mặt sợ hãi.

- mọi người sao vậy, nhà có chuyện gì ạ

Cô hỏi khiến mọi người chỉ nhìn nhau lắc đầu. Biết có chuyện, cô đi lên tầng, cất đồ xong cô sang phòng a ta.

Cô gõ cửa, bên trong im lặng, cô mở cửa bước vào, a ta ngồi ngả người về phía sau trên ghế sofa. Tay thả lỏng trên thành ghế, dưới sàn nhà còn vương lại những vệt máu khô. Còn a ta biết cô vào cũng chẳng mảy may một ánh nhìn.

Cô thở dài, vào phòng tắm lấy nước ấm và khăn sạch đem lại chỗ a ta. Cô cầm lấy tay a ta, a ta giật tay lại, cô giữ chặt tay, mặc kệ a ta giật, cô vẫn giữ lấy khăn lau. Một lúc sau, a ta để mặc đấy để cô làm gì thì làm, sát trùng vết thương xong. Cô xuống nhà, rang tạm ít cơm rồi mang lên cho a ta.

- ăn đi.

- .....

- nếu a k ăn, tôi sẽ k nấu nữa

Nghe cô nói vậy, anh ta hướng ánh mắt nhìn cô. Cô bưng đĩa cơm đưa lên trước mătj a ta.

- tay tôi đau

- nốt lần này thôi đó

Cô nói rồi xúc từng thìa cho a ta ăn. A ta khẽ cong cong khoé môi.

- sao cô về muộn vậy

- a quan tâm tôi à

- k, vì ba tôi dặn coi chừng cô nên tôi hỏi để báo lại tình hình

- k cần, lát tôi sẽ tự gọi cho chú Trung.

- cô đi học????

- ừ.

- vậy ngày mai

- tôi được nghỉ 3 ngày, trường tôi đi du lịch.

A ta k nói gì, a ta ăn xong cô mang đồ xuống dọn dẹp rồi về phòng. Mở cuốn nhật kí viết từng dòng kỉ niệm.

Được nghỉ nên hôm sau cô ngủ nướng mãi đến trưa mới dạy. Cả chiều cô ra vườn ngồi chơi với con phốc. A ta cả ngày cứ đứng bên cửa sổ hút thuốc rồi quan sát cô. Cho đến chiều tối cô đi làm.

- alo, a dạo này bỏ e đi đâu vậy

- a có bỏ e đâu

- e gọi điện a k nghe máy

- a có chuyện riêng.

- hôm nay mình gặp nhau được k? E nhớ a lắm

- ok. A đón e,

- vâng a đến nhanh nhé

Nói rồi a ta tắt máy, là cô người yêu ẻo lả của a ta gọi điện. Phải cũng lâu lắm rồi, từ vụ tai nạn lần nọ, a liền k liên lạc với ai, cũng chẳng gái gú nhiều như trước. Nay cô ta gọi thật đúng lúc a muốn đi giải quyết.

Vứt điếu thuốc xuống, a ta xuống dưới nhà lấy xe phóng đi đón cô ta. Cô ta mặc áo 2 dây sεメy, quần sooc ngắn hở phân nửa mông, guốc cao gót. Mở cửa xe bước lên cô ta hôn chụt cái vào má a ta. A ta mỉm cười nhấn ga phóng đi.

Đến cửa khách sạn, cô ta khoác tay a ta bước vào.

- cho tôi phòng tổng thống

- vâng ạ, a có thẻ phòng tổng thống k ạ

- đây,

- vâng ạ, đây là chìa khoá phòng tổng thống. Cám ơn a ah

( truyen đc up bởi face tác giả thu huong)

Cô ngẩng mặt lên kèm theo nụ cười tươi đưa chìa khoá phòng cho khách. Nụ cười cô cứng đơ khi ngừoi khách đó là anh. Anh ta nhìn cô khá bất ngờ,

- nhanh nào anh, anh k nhớ e à

Ngừoi con gái nũng nịu nói giật chiếc chìa khoá từ trong tay cô. Khoác tay anh đi lên thang máy.

Nhìn bóng họ đi khuất, cô nở nụ cười nhẹ, rồi lại tiếp tục công việc của mình.

.....

........