Chương 13: Cảm giác đặc biệt

Người có kinh nghiệm giường chiếu phong phú như Nhϊếp Dật Phong dần cảm thấy một loại cảm giác đặc biệt, cô gái đang khoác tay lên cổ anh hết sức ngoan ngoãn, nhưng đôi mắt đang khép chặt cùng môi dưới hơi mím đã để lộ sự lo lắng, lại thêm nét dễ thương, gương mặt tao nhã lại có vẻ non nớt hơi nhăn mày, nếu khiến gương mặt như vậy hứng tình rồi thở dốc mà rêи ɾỉ...

Tiểu Dật Phong hơi ngẩng lên, đầu dươиɠ ѵậŧ hơi ngóc lên, cố gắng kiềm chế cảm giác muốn lập tức tiến vào hang động ấm nóng kia, Nhϊếp Dật Phong âm thầm nghĩ, phải “chậm lại, chậm lại, chậm lại, lần này nhất định phải chậm rãi”.

Dịu dàng ôm lấy cơ thể mềm mại yêu kiều của cô gái, từng bước từng bước uyển chuyển như đang khiêu vũ, hai người nhẹ nhàng ngã xuống chiếc giường mềm mại.

Chiếc giường êm ái cỡ lớn tuy nhỏ nhưng giống như biển dục mênh mông, ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu xuống mặt biển, soi rọi bức họa kiều diễm, cả người cô gái trắng nõn lại tinh xảo thả lỏng giữa mặt biển, cơ thể run lên khe khẽ như từng đợt sóng nhẹ.

Từ lúc thật sự nằm xuống giường, sợi dây buộc trên eo cô đã bị Nhϊếp Dật Phong mở ra, bàn tay men theo dây buộc vuốt ve lên phía trên, sợi dây buộc bị kẹp giữa nách cô rồi bị kéo ra giữa giường, những cử động liên tục này khiến vạt áo choàng tắm trái phải hé ra, để lộ cảnh đẹp thuần khiết vô đối bên trong.

Chiếc cổ tinh xảo, bờ vai mềm mại, hình dáng xương quai xanh xinh đẹp động lòng người, đỉnh núi tuyết trắng phập phồng mê người, sau đó là một vùng đồng bằng như tuyết như ngọc bằng phẳng, lại nhìn tiếp xuống dưới, một góc áo choàng tắm phủ lên thân dưới của cô, che đi một nửa, hai vạt áo choàng tắm hình tam giác nhỏ đang cố gắng che giấu cảnh đẹp bên trong, anh cúi cả người xuống, vai rộng eo hẹp đè chặt cả người cô giữa mặt biển.

Anh chậm rãi cúi đầu, nhẹ nhàng chạm lên làn môi mềm mại của đối phương giống như đang trấn an, sau đó mới hôn liên tục, nụ hôn phớt nhẹ như chuồn chuồn nước, từng nụ hôn như ngọc rơi xuống đĩa dừng lại ở lông mày, mi tâm của cô. Sau đó là chóp mũi, hai má, rồi dịch tiếp xuống dưới, theo từng cú chạm, hơi thở của cô dần trở nên gấp gáp, cuối cùng, môi anh dừng lại ở một vành tai cô, anh há miệng ngậm lấy vành tai trắng muốt tinh xảo, liếʍ mυ"ŧ rồi cắn nhẹ, hơi thở nóng bỏng lọt vào lỗ tai khiến cô rùng mình, đầu lưỡi linh hoạt như muốn khắc họa hình dáng vành tai cô, sau đó trượt xuống điểm giao nhau giữa tai và cổ mềm mại mà mẫn cảm, anh hôn từ sau tai xuống cần cổ thanh mảnh, đôi môi thành thạo hôn lên rồi mυ"ŧ mạnh, để lại vết đỏ ẩm ướt gợi cảm.

Nguyễn Diệc Vi sao có thể chịu được sự khıêυ khí©h quá đáng này, cô cảm thấy tất cả cảm giác của cô đều dịch chuyển theo chuyển động của anh, luồng nhiệt ẩm ướt kia lan đến đâu, cô liền rùng mình như bị thiêu trong lửa nóng, ánh mắt bị làn sương che phủ, hai bàn tay không giúp được gì siết chặt ga giường. Cô giống như người đang trôi nổi dưới biển sâu, cọng rơm cứu mạng duy nhất của cô là đôi môi đang phát ra tiếng thở hổn hển, trong một lúc hoàn hồn, hai má cô đỏ ửng, lại nóng bỏng.