Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiều Mềm Lão Bà Trong Vô Hạn Lưu

Chương 7: Lâu đài ma ám (6)

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cánh cửa dẫn đến vườn hoa khá chắc chắn, mọi người có làm cách nào cũng không thể mở được. Đương lúc Hạ Huyền dơ thanh Katana ra định chém cánh cửa thì thì Thương Minh hô "Khoan đã, có lẽ có cơ quan gì ở đây, mọi người đi xem xem xung quanh có vật gì đáng chú ý không".

Vì là lời của Idol nên Hạ Huyền răm rắp nghe theo, mọi người cũng chú ý tìm kiếm xung quanh tầm nửa tiếng nhưng không ai có phát hiện gì, nên liền quay về tập hợp.

Riêng có Yến Nghiên, vì là con gái nên cô khá thích thú với cái hộp nhạc vừa tìm được trong tủ. Chỉ là cái hộp nhạc này khá kỳ lạ.

Phía trên hộp nhạc là bức tượng của một quý phu nhân ăn mặc theo phong cách Châu Âu bằng vàng. Bên dưới là hộp nhạc, khi nhạc bật lên, chắc chắn tượng quý phu nhân sẽ xoay tròn quanh hộp. Nhưng hiện Yến Nghiên đã tìm cả nữa ngày trời vẫn không thấy cái công tắc ở đâu.

Bên dưới đáy hộp nhạc là hai vòng tròn, vòng bên ngoài là hình của 12 con giáp, vòng bên trong là đánh số từ 1 đến 24. Bên rìa hộp còn có một mũi tên nhỏ màu đỏ. Hai vòng bên trong và bên ngoài của hộp nhạc đều có thể xoay chuyển, nhưng Yến Nghiên thử xoay nhiều lần rồi, hộp nhạc vẫn không có động tĩnh gì.

Linh San cũng đến giúp đỡ: "Có lẽ cái hộp này mà manh mối để mở cánh cửa ra khu vườn". Cô vừa nói vừa thử văn hộp nhạc.

Hạ Huyền nhìn vào đáy hộp nhạc cũng ngỏ lời: "Này, mọi người nhìn xem, phía dưới hộp nhạc có khắc hình 12 con giáp. Còn vòng bên trong đánh số từ 1 đến 24. Tôi nghĩ nó có liên quan đến cách tính thời gian của người Trung Quốc trước đây". Gia tộc của Hạ Huyền có nhánh chuyên làm về phong thuỷ, hàn yêu bắt ma, người ngoài bảo là Đạo giáo, nên cậu cũng có hiểu biết về giờ của người Trung Quốc.

Ngừng một hồi, rồi cậu nói tiếp: "Nếu như vậy số một sẽ tương ứng với điểm giao nhau giữa Tý và Sửu, Số hai sẽ là Sửu, Số ba sẽ là giao nhau giữa Sửu và Dần". Vừa nói Hạ Huyền vừa hướng dẫn cho yến Nhiên xoay hai vòng tròn trên hộp nhạc.

Sau khi xoay như thế, các mảnh ghép lộn xộn không đúng thứ tự trên hộp nhạc rớt ra. Hạ Huyền liền trực tiếp ghép chúng lại đúng cho đúng thứ tự rồi xoay tiếp.

Nhưng sau khi xoay xong, hộp nhạc vẫn không có động tĩnh gì. Sau khi xoay sai ba lần, các mảnh ghép liền bị rớt ra.

Lúc này Ninh Sơ quan sát từ nãy đến giờ liền bảo: "Cậu thử xoay lúc 13h xem".

Hạ Huyền sau khi ghép lại liền xoay mũi tên vào khoảng giữa của Ngọ và Mùi. Ngay lặp tức hộp nhạc liền hát lên. Bức tượng quý phu nhân trên chiếc hộp cũng xoay từng vòng trên hộp. Theo đó, làm lộ ra chiếc chìa khoá bị giấu bên trong.

Thấy thế, Hạ Huyền liền ngước lên vỗ vỗ vai Thương Minh: "Anh hay thật đấy, sao anh biết 13h vậy".

Thương Minh quay qua nhìn Ninh Sơ, Ninh Sơ trả lời: "Tôi đoán chiếc hộp này liên quan đến cánh cửa ra khu vườn. Mà 13h là giờ Bá tước đến khu vườn, nên cửa sẽ mở lúc 13h".

Nói đến đây, mọi người liền ngộ ra, "Òa, thật lợi hại", Linh San không khỏi đánh giá Ninh Sơ cao hơn, cậu ấy thông minh thật.

Hạ Huyền vẫn kiên định khen ngợi Thương Minh, chắc là do Thương Minh nói cho cậu ấy biết.

Ninh Sơ người bị xem nhẹ liền hừ một tiếng, quay chỗ khác, thầm suy nghĩ lại từ lúc tới đây, cái tên nhóc này cứ thái độ lồi lõm với cậu.

Hạ Huyền ý vị thâm sâu, cười như không cười nhìn Ninh Sơ một cái rồi xoay người dùng chìa khoá mở cánh cửa đi đến khu vườn.

Phía sau cánh cửa là một khu vườn trồng đầy hoa hồng đen. Hoa hồng đã giăng gần kín lỗi đi, còn có đầy mạng nhện phủ đầy trên những cành hoa hồng. Bầu trời tối đen khiến nơi này càng thêm lạnh lẽo.

Khu vườn rất rộng, có một đài phun nước đặt giữa vườn, đài phun nước đã không còn phun nước được nữa, phủi bụi từ rất lâu. Cạnh đài phun nước có đặt một căn mái che, chắc là nơi Bá tước thưởng thức trà chiều. Trên bàn có nhiều bình, ly và dĩa đựng bánh.

Đằng sau bàn trà chiều, hướng ra vườn hoa có đặt một bức tranh, vẽ một quý tộc nam, trông ngài ấy lúc còn sống chắc là một thiếu niên rất đẹp. Dưới gốc của bức tranh có đề "Tặng Carlos" bằng một dòng chữ rất đẹp.
« Chương TrướcChương Tiếp »