Chương 16: Đâm hỏng kiều thê, Vương phi trọng thương

Editor: Tứ Phương Team

“A… Không cần…” Chúc Dao giống như đứa trẻ, nhỏ giọng vô lực kêu. Cả người nàng vô lực, chân vòng ở trên eo đối phương cũng trượt xuống dưới, trong miệng phát ra tiếng rêи ɾỉ “A ô”

Lục Thần cúi người xuống, cắn môi đỏ non mềm nhiều nước của đối phương, hạ thân cũng dùng sức cọ xát ở cổ tử ©υиɠ. Côn ŧᏂịŧ bị mật huyệt gắt gao kẹp chặt, khẩu cung dùng lực hút, hút qυყ đầυ vào càng sâu bên trong, hắn quấn lấy đầu lưỡi nhỏ vô lực của đối phương, hạ thân dùng sức đưa một đoạn côn ŧᏂịŧ cuối cùng vào trong mật huyệt.

Kɧoáı ©ảʍ hoàn toàn xỏ xuyên khiến môi đỏ của Chúc Dao phát ra tiếng rêи ɾỉ, long căn thông qua cổ tử ©υиɠ hẹp, đi vào chỗ sâu nhất trong thân thể nàng. Nơi đó vừa tê vừa xót, nàng muốn vặn vẹo lại phát hiện không có tác dụng gì, nàng vô lực muốn đẩy người ra để dừng lại một chút, lại phát hiện cơ bụng rắn chắc của đối phương đã dán chặt vào mình, nàng không thể động đậy.

Lục Thần hút nước bọt của Chúc Dao, lại dùng côn ŧᏂịŧ lớn đâm vào miệng nhỏ phía dưới của đối phương đến tràn đầy da^ʍ nước, hiện tại còn muốn đi vào sâu hơn bên trong, cảm thụ nó đang mυ"ŧ côn ŧᏂịŧ vào. Lúc này hắn còn không chỉ thỏa mãn với cổ tử ©υиɠ cùng mật huyệt hút cắn, một bên liếʍ khóe mắt Chúc Dao một bên chuyển động côn ŧᏂịŧ lớn đâm ở bên trong.

Đã thừa nhận rất nhiều kɧoáı ©ảʍ cực hạn, Chúc Dao cảm thấy sự sung sướиɠ này sắp khiến nàng sắp chết đuối, tay vô lực đẩy ngực đối phương, rêи ɾỉ: “A… Quá nhiều… Không được… A… Không cần… A… A… Không cần… A…”

Đang chuyển động sung sướиɠ, Lục Thần lại bị chọc giận vì nàng đẩy ra, dùng sức đâm đến mức vang lên tiếng dâʍ đãиɠ, đại long ác ý cọ xát ở cổ tử ©υиɠ, sau đó đâm sâu hơn bên trong, tinh hoàn va chạm đến huyệt khẩu đỏ bừng, cũng bị dâʍ ŧᏂủy̠ thấm ướt, cọ xát bắn ra bọt nước.

Cứ dùng sức đâm nàng như vậy, tiếng Chúc Dao rêи ɾỉ đã biến thành tiếng thở gấp “Ân ân nga nga”, hạ thân mềm đến mức đại côn ŧᏂịŧ cắm xuống liền phát run. Lục Thần bị nàng kẹp đến mức eo tê, côn ŧᏂịŧ lớn hơn, lại bắn vào bên trong. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào chỗ sâu nhất trong tử ©υиɠ, Chúc Dao hét lên “A… A… A… A…” run vài cái, sau đó hôn mê bất tỉnh.

Cửa tử ©υиɠ thả lỏng, Lục Thần tiếp tục chuyển động, côn ŧᏂịŧ lớn hung hăng cọ xát mật huyệt đã sưng đỏ, không còn nếp uốn, dùng sức chọc sâu một cái, “A…” Chúc Dao mở to mắt tỉnh lại.

“Phu quân, ta đau quá, chàng cắm phía sau được không?” Chúc Dao khóc cầu.

Ánh mắt Lục Thần cứng lại, hai hạt châu ở ngực sưng đỏ không chịu nổi cùng mật huyệt bị đâm phá, cuối cùng cũng kéo về một tia lý trí của hắn, hắn rút ra, lật người kiều thê, dùng sức chọc côn ŧᏂịŧ lớn đi vào.

“A… Thật căng… Ngứa…” Hậu huyệt ngứa ngáy bị đâm làm cho Chúc Dao cảm giác như sống lại, mật huyệt phía trước đau quá.

“Bảo bối, tự mình bôi thuốc tiêu sưng lên hoa huyệt, ta không dừng lại được.”

Lục Thần điên cuồng đã không còn thương hoa tiếc ngọc, chỉ muốn người dưới thân phối hợp với hắn, khiến nàng dâʍ đãиɠ kêu lên mới làm hắn thỏa mãn.

Chúc Dao run rẩy lấy thuốc tiêu sưng, đột nhiên hậu huyệt phun nước. “A… Phía sau thật sướиɠ… Phu quân dùng sức… Đâm ta… Đâm chết ta…”

Lục Thần đánh một cái trên mông nàng, bóp mông nói “Mau bôi!”

Chúc Dao khóc lóc bôi thuốc tiêu sưng lên mật huyệt cùng đầu ngực, lúc bôi còn đau đớn nóng rát khiến nàng khóc càng dữ.

Hậu huyệt bị côn ŧᏂịŧ thô to thọc vào rút ra, nàng chỉ có thể vừa khóc vừa rêи ɾỉ, “A… Không cần đánh, đau quá…” Nàng duỗi tay che mông muốn ngăn cản nam nhân phía sau, Lục Thần dứt khoát bắt lấy cánh tay vướng bận, tiếp tục cắm hậu huyệt của nàng.

Nửa trên người Chúc Dao bị bắt duỗi thẳng, cánh tay bị người phía sau bắt lấy khiến côn ŧᏂịŧ lớn đâm càng sâu, thẳng đến chỗ sâu nhất trong hậu huyệt, Chúc Dao khóc kêu, mặt đầy nước mắt, tròn trịa trước người đong đưa.

“A… Sâu một chút, hậu huyệt rất ngứa, phu quân…”

Hậu huyệt bị đâm nhanh chóng đến cao trào. Cánh mông bị đánh sưng đỏ, xanh tím.

Lục Thần đâm đến mức hậu huyệt sưng đỏ, sau đó lại bôi thuốc tiêu sưng lên qυყ đầυ đâm vào trong.

Tới tận đêm ngày hôm sau, nàng đã bị đâm một ngày hai đêm, Chúc Dao đã sớm không kêu được nữa, cũng không có sức lực cùng thời gian dùng thuốc tiêu sưng, Lục Thần thay phiên làm hai cái tiểu huyệt của nàng. Hai cái tiểu huyệt càng sưng càng chặt, Lục Thần càng dùng sức đâm. Thời gian hắn bắn tinh càng ngày càng dài, tối ngày thứ nhất bắn tinh hai lần, ngày thứ hai chỉ ba lần. Giờ phút này đã nửa đêm nhưng hắn vẫn chưa ra.

“Từ bỏ, phu quân…” Chúc Dao nhỏ giọng kêu, thanh âm nàng khàn khàn, cả người không có sức lực nằm trên giường, hai chân bị lục thần nắm đầy dấu tay xanh tím, kiều nhũ đong đưa khiến nàng nhíu mày.

“Đau quá, xin chàng bắn nhanh lên … A…”

Chúc Dao không ngờ rằng càng ngày Lục Thần càng lâu. Côn ŧᏂịŧ lớn không hề có dấu hiệu mềm, không ngừng chọc xuyên qua nàng.

“A… Đau quá… Lục Thần…” Chúc Dao vô lực lắc đầu, đôi mắt dần dần thất thần.

Nam nhân trên người vẫn không biết tình huống nữ nhân dưới thân, dường như giác quan bị phong bế, chỉ biết đại côn ŧᏂịŧ thật sướиɠ, muốn tiếp tục đâm, không đủ…

Thẳng đến tối ngày thứ ba, cuối cùng Lục Thần cũng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi ngừng lại.

Ánh mắt hắn dần dần thanh tỉnh, nhìn thấy bộ dáng Chúc Dao như bị đâm chết, gào rống “Thái y!” Thái y tùy thời đợi lệnh chạy vào bắt mạch cho Vương phi. Nha hoàn bưng đồ bổ, Lục Thần tiếp nhận tới đút cho nàng, nhưng đút vào bao nhiêu thì chảy ra bấy nhiêu, Lục Thần hận chết bản thân mình, đưa nội lực vào cơ thể nàng, một lát sau Chúc Dao có thể uống một chút canh bổ, hắn thấy nàng còn có thể nuốt, đôi mắt nhẹ nhàng mở ra. Thái y yêu cầu phòng bếp chuẩn bị dược thiện rồi bảo nha hoàn bê vào.

Lần này Chúc Dao bị trọng thương, kiều nhũ bị Lục Thần bóp đến xanh tím, hai hạt châu đáng thương sưng lớn như anh đào bị vỡ ra, phía trên thấm ra máu, cả thân người đều là dấu tay xanh tím, cặp mông càng thảm không nỡ nhìn, bị Lục Thần đánh đến mức sưng đỏ, nghiêm trọng nhất chính là hai tiểu huyệt đều sưng lớn như đóa hoa, nếu không phải lúc trước dùng mị dược lúc sau lại có thuốc tiêu sưng chỉ sợ đã sớm đầm đìa máu tươi, thịt non sưng tấy. Lục Thần thấy bụng của nàng phồng lên, bởi vì hai cái huyệt khẩu đều sưng đến gắt gao tϊиɧ ɖϊ©h͙ ba ngày ba đêm đều ở tử ©υиɠ, căn bản không chảy ra được, mật huyệt chịu không nổi một ngón tay cắm vào, Lục Thần xoa bụng của nàng, vận nhẹ nội lực, nếu bây giờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun ra nhất định sẽ làm tổn thương tiểu huyệt, Lục Thần cẩn thận khống chế nội lực, mất hơn nửa canh giờ mới chậm rãi bài xuất ra toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Thẩm thái y bắt mạch của Vương phi nói ít nhất phải nằm trên giường nghỉ ngơi một tháng, trong lúc đó tuyệt đối không thể giao hợp.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~