Chương 8: Tiểu huyệt có côn ŧᏂịŧ ăn (Cao H)

Liễu Duyệt Hề có chút thô lỗ mà lôi kéo đai lưng của phụ thân, giờ này khắc này, nàng so với ca kỹ quả thực còn muốn dâʍ đãиɠ hơn ba phần, đôi mắt đào hoa vũ mị trời sinh câu dẫn nam nhân.

Cách xiêm y nàng cũng có thể cảm nhận được côn ŧᏂịŧ lớn của cha đang cao cao dựng thẳng, cho nên nàng vô cùng thuận lợi mà đem côn ŧᏂịŧ phụ thân móc ra!

Một căn cự vật vừa thô to lại nóng bỏng, lộ ra màu đỏ thẫm, nắm ở trong tay thập phần bóng loáng, có lẽ là do nùng tinh tích góp không chỗ phát tiết, côn ŧᏂịŧ nóng đến thập phần lợi hại, đem tiểu mỹ nhân hù dọa đến sửng sốt, nhưng nàng lại càng sợ cha không đem đại dươиɠ ѵậŧ cho nàng hơn, cố gắng nắm chặt gắt gao.

Qủa thật! Liễu Nguyên Châu không muốn đem đại dươиɠ ѵậŧ của mình cho nàng, chỉ phải xấu hổ mà bắt lấy tay nữ nhi. “Hề Nhi, con mau buông ra.”

“Không cần ~ không cần ~ Hề Nhi muốn cha…” Bĩu môi câu lấy cổ phụ thân, tiểu mỹ nhân không ngừng làm nũng, sống chết cũng không chịu buông tay nắm dươиɠ ѵậŧ kia ra!

“Con!” Liễu Nguyên Châu đúng thật là bị nàng làm cho tức điên, nhưng nữ nhi lại mềm mại tựa trên đầu vai hắn, nhả khí như lan, mị nhãn như tơ, hắn sao có thể đẩy ra nàng?

Trong lúc không cẩn thận hắn lại bị nữ nhi cường ngạnh hôn lấy, bị nàng gắm cắn miệng mình loạn mυ"ŧ một trận, trong lúc nhất thời, mặt Liễu Nguyên Châu càng thêm đỏ, hắn vậy mà lại có thể bị nữ nhi câu dẫn đến buông lỏng lực đạo tay.

Lúc này, tiểu cô nương càng không chút do dự bắt lấy cơ hội, đem dươиɠ ѵậŧ lớn của phụ thân hướng tới huyệt khẩu ướt dầm dề của mình cắm vào.

“Ân ngô…” Thời điểm côn ŧᏂịŧ cắm vào huyệt khẩu, hai người nhịn không được đồng thời kêu lên một tiếng, đều là bộ dáng vô cùng sung sướиɠ. Tiểu mỹ nhân rốt cuộc cũng cảm thấy thoải mái hơn, đôi tay câu lấy vai cổ nam nhân không ngừng cọ cọ.

Mà Liễu Nguyên Châu cũng là lần đầu tiên trải nghiệm được cảm giác sung sướиɠ không nói nên lời khi hoan ái. Kỳ thật chỉ có qυყ đầυ của hắn đi vào huyệt khẩu khẩn trí kia mà thôi, nhưng mới chỉ như vậy đã có thể khiến hắn mê say đến nói không ra lời.

Nộn huyệt kiều kiều mềm mại lại khẩn trí đáng yêu của nữ nhi lúc này giống như một cái miệng nhỏ tham lam, gắt gao mà cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ hắn. Bụng dưới của Nguyên Châu chợt căng thẳng, nhục côn càng thêm nóng rực, hơn nữa, hắn có thể cảm nhận rõ ràng côn ŧᏂịŧ mình lại lớn hơn một vòng, đem nộn huyệt căng đến lớn hơn một chút.

Sợ nữ nhi còn muốn câu lấy mình cắm sâu vào, nam nhân chỉ đành phải ôm chặt lưng nàng đưa đẩy lung tung, cố gắng làm bản thân nhanh bắn tinh một chút, chỉ cần đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào, nàng sẽ ngừng lại, rất nhanh dược tính sẽ được giải!

Nhưng Liễu Nguyên Châu càng muốn nhanh, nữ nhi lại càng nhiệt tình, tiểu cô nương câu lấy hắn, hàm chứa môi lưỡi hắn không ngừng liếʍ láp, còn thường phát ra tiếng kêu rên kiều mị động lòng người.

Dưới sự đỉnh lộng không ngừng của nam nhân, nàng cũng đem đôi chân thon dài của mình câu ở bên hông nam nhân, không ngừng kí©h thí©ɧ nàng nâng lên mông nhỏ.

Bị nữ nhi câu dẫn như vậy, Liễu Nguyên Châu cơ hồ như muốn đánh mất linh hồn, chỉ là hắn vẫn nhớ kỹ chuyện không thể phá thân nàng cho nên vẫn luôn tận lực kiềm chế lùi ra sau.

Nhưng hắn càng lùi về sau, nữ nhi càng cọ đến lợi hại hơn. Cái miệng nhỏ hạ thân càng không biết liêm sỉ mà hàm chứa đại dươиɠ ѵậŧ!

Nam nhân thật sự chịu không nổi, có chút xấu hổ buồn bực mà gãi gãi vυ" bự nữ nhi, Liễu Nguyên Châu chỉ đành nắm hai đùi của nàng mở rộng ra, liều mạng đem đại dươиɠ ѵậŧ của mình lôi ra ngoài!