Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiều Triền

Chương 106: Sự thật năm ấy 2

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tô Yểu cười nói bằng giọng điệu đặc biệt khoa trương, châm chọc Tô Vệ Đông khiến mặt ông ta lúc xanh lúc trắng.

“Tô Yểu, mày đừng hối hận!” Tô Vệ Đông nắm chặt tay, chưa bao giờ ông ta cảm thấy nghẹn khuất như vậy.

Đáp lại Tô Vệ Đông, Tô Yểu trực tiếp cúp điện thoại, cô nhún vai, hối hận sao? Cô rất hối hận, hối hận vì sao không sớm đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Tô, hối hận sao không giẫm chết Tô Mạn lúc cô ta mới ra mắt.

Thời điểm cô đưa bà nội ra khỏi nhà họ Tô, cô đã hạ quyết tâm.

Về sau mặc kệ nhà họ Tô nghèo túng hay phát đạt cũng không liên quan đến cô.

Lục Chi Châu đi vào, đặt một ly nước xuống tủ đầu giường: “Đã đến lúc đi ngủ rồi.”

“Em muốn cắt móng tay, đồ cắt móng tay ở đâu?” Tô Yểu ném điện thoại xuống, đứng lên từ trên giường.

“Buổi tối đừng làm, không đẹp, sáng mai anh sẽ cắt cho em.”

“Thật sao?” Tô Yểu đi tới, cao hơn Lục Chi Châu một cái đầu, tay đặt lên vai anh, ánh mắt lấp lánh: “Anh tốt như vậy sao?”

“Thật.” Lục Chi Châu cười, giơ tay vỗ chân cô: “Tối nay có vui không?”

“Vui lắm, cảm ơn anh nhé, chuyện của Diệp Thành Duy, công ty, còn có Cục thuế thành phố Ninh là do anh sắp xếp đúng không?”

“Diệp Thành Duy và công ty là anh làm, chuyện của Cục thuế không phải anh, anh nào có bản lĩnh đó, chỉ là trùng hợp.” Có thể Cục thuế cũng muốn thuận thế phổ biến một chút về mối nguy hại của việc trốn thuế, tham ô nhận hối.

“Vậy cũng cảm ơn anh.” Tô Yểu cúi đầu hôn lên đôi môi mỏng của anh, thổ lộ: “Ông xã thật tốt.”

Lục Chi Châu nghe vậy nhíu mày, con ngươi đen lóe lên: “Ừm? Cuối cùng cũng chịu mở miệng nói lời vàng ngọc rồi. “

“Em là người biết báo đáp người đã giúp đỡ mình.” Tô Yểu ôm lấy cổ anh: “Thật ra em rất vui, cảm giác tự tay xé Tô Mạn thật sự rất sảng khoái, đè nén lâu như vậy, đây lần đầu tiên em sảng khoái như vậy.”

Đặc biệt là rất nhiều người hâm mộ đã gửi tin nhắn riêng cho cô, bày tỏ sự khích lệ với cô, nói rằng họ sẽ luôn luôn ủng hộ cô, cô cảm thấy trên thế giới này vẫn còn rất nhiều người thích cô.

“Đã sớm nên làm như vậy rồi.” Lục Chi Châu sờ đầu cô, kéo người vào lòng mình: “Khi người khác không để ý đến tình cảm với em, em cũng không cần bận tâm đến tình cảm với họ.”

Tình cảm xuất phát từ hai phía, cố chấp rất mệt mỏi.

“Biết rồi, chúng ta ngủ đi, hôm nay chắc chắn sẽ mơ đẹp.”

“Được, uống chút nước.” Lục Chi Châu buông cô ra, đưa ly nước cho cô.

Tô Yểu uống hai ngụm, cánh môi ướŧ áŧ khiến Lục Chi Châu lại nhịn không được hôn cô.

“Được rồi, ngủ đi.” Tô Yểu sợ anh lại nhịn không được. Bà nội vừa qua đời cách đây không lâu. Mặc dù hiện tại không quá khắt khe với việc giữ đạo hiếu nhưng Lục Chi Châu nói rằng anh vẫn hy vọng sau bốn chín ngày mới làm chuyện kia. Vậy nên Tô Yểu không đùa giỡn với anh nữa.

“Ừm, ngủ đi.”

Trên mạng vẫn náo nhiệt như trước, rất nhiều người ngủ muộn vì bận ăn dưa, nhưng chính chủ đã sớm vào mộng đẹp.

Sáng sớm hôm sau, Tô Yểu vừa rời giường đã thấy Lưu Di nhắn tin cho cô, nói cô tăng hơn một trăm nghìn fan, hối thúc bảo cô đăng Weibo.

Sao nghe có vẻ gấp gáp.

Tô Yểu không nghĩ tới sẽ đăng cái gì, rời giường rửa mặt, lúc ở phòng vệ sinh nhìn ra ngoài, thấy mặt trời bên ngoài rất đẹp, rửa mặt xong tiện tay chụp một tấm, đăng lên Weibo, gửi một biểu cảm mặt trời, ngoài ra không có gì nữa, lúc này nói quá nhiều ngược lại không có ý nghĩa, mọi người cũng sẽ không thích người luôn bán thảm, hơn nữa Tô Yểu cũng không cảm thấy mình rất thảm.

Không bao lâu đã có fan bình luận:

[Ủng hộ chị gái nhỏ, chờ mong Lang Dao của chị gái nhỏ.]

[Đau lòng cho chị, sau này chúng ta đừng để ý đến những người cặn bã đó nữa, chị nhất định sẽ có tương lai tốt đẹp hơn, cố lên!]

[Xin lỗi vì từng mắng cô, xin lỗi.]

Tô Yểu nhìn thấy câu xin lỗi kia, suýt nữa bị xúc động, nhà họ Tô đả thương cô nhiều như vậy lại chưa từng nghĩ tới muốn xin lỗi cô, đêm qua Tô Vệ Đông còn cảm thấy Tô Mạn làm Vương Quyên bị thương là vì cô làm sai.

Cô buông điện thoại xuống ăn sáng, có một số người thân, không có còn hơn.

Ăn sáng xong, chị Lưu nói hợp đồng bên “Tú Thời Thượng” đã được ký kết. Đây chỉ là một hợp đồng chụp ảnh nên người đại diện có thể ký thay.

Vừa khéo thừa dịp trong khoảng thời gian này “Độ Tiên” tạm dừng quay phim, ngày mốt đi chụp hình.

“Độ Tiên” đổi nữ chính, cô phải đọc lời thoại đoạn trước một lần nữa, lâu rồi dễ quên, nhưng sau khi đọc qua một lần nữa là có thể nhớ kỹ.

*

Nhà họ Tô.

Vương Quyên bị thương ở thắt lưng, bác sĩ dặn hai ngày này nghỉ ngơi thật tốt, nhưng cho dù như vậy, Vương Quyên cũng không trách Tô Mạn, chỉ cho rằng tâm trạng cô ta không tốt.

Đây mới ruột thịt, bất luận như thế nào thì trong lòng cũng coi như bảo bối.

Chạng vạng, Tô Vệ Đông trở về với sắc mặt rất tốt: “Đã xác định, thật sự là nó.”

“Thật sao?” Vương Quyên vô cùng kinh ngạc: “Thật không ngờ lại là nó.”

“Bà yên tâm đi, tôi tốn một số tiền lớn mới lấy được đồ của Thẩm Kiến Thành. AND của nó với Thẩm Kiến Thành có tỷ lệ trùng khớp 99,99%, không thể xảy ra sai sót.”

Có rất nhiều thứ có thể dùng để giám định quan hệ huyết thống, ví dụ như tóc, móng tay, bàn chải đánh răng đã qua sử dụng, tăm xỉa răng, vân vân. Vì vậy muốn có được một cái gì đó có thể làm giám định quan hệ huyết thống không phải là khó khăn, mua một nhân viên dọn dẹp, quá đơn giản.
« Chương TrướcChương Tiếp »