Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiều Triền

Chương 113: Gặp phụ huynh 1

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc này, chuông điện thoại vang lên, Thẩm Tu Quân đi tới nhìn thoáng qua, là điện thoại của mẹ, anh ấy nghe máy: “Mẹ.”

“Tiểu Quân, chúng ta đến nhà ông ngoại con rồi. Vừa rồi Thư Ý nhắc tới chuyện của nữ chính của “Độ Tiên”, việc này mẹ không hiểu, con đi xem thử xem có thể lấy vai chính về được không.” Từ Thư Nguyệt đang đắm chìm trong niềm vui tìm lại được con gái thất lạc, có khi bây giờ Tô Mạn muốn sao trên trời bà cũng có thể cho cô ta.

“Mẹ, đó là chuyện của công ty Lục Chi Châu, con sợ là không quản được.” Truyền thông Chúng Ngu và Tô Mạn hủy hợp đồng, “Độ Tiên” cũng thông báo đổi nữ chính, nếu anh ấy lấy lại được thì chẳng phải là vả mặt Lục Chi Châu sao?

“Là Tiểu Châu sao, con hỏi một chút, Thư Thư vừa rồi nói rất là uất ức. Đây là yêu cầu đầu tiên nó đưa ra cho chúng ta, cũng không thể không thỏa mãn nó.”

“Mẹ, mẹ có cảm thấy Tô Mạn quá khoa trương không? Tối qua đã đưa ra bao nhiêu yêu cầu, chẳng lẽ mẹ phải đáp ứng hết sao?”

Từ Thư Nguyệt dừng một chút: “Tiểu Quân, tính cách Thư Thư quả thật không tốt, bị nuôi dạy không tốt, nhưng mà nó mới trở về, mẹ nghĩ có thể đáp ứng thì đáp ứng, thật sự không được thì thôi.”

Ngày hôm qua ở chung với Tô Mạn, Từ Thư Nguyệt cảm nhận được đối với Tô Mạn, bà chỉ có sự kích động của một người mẹ mới tìm được con, tươi cười vẫn có nhưng không biết vì sao càng ở chung, trong lòng bà lại càng không chịu nổi, luôn cảm thấy đứa con gái này không giống như mình tưởng tượng.

Nhưng Từ Thư Nguyệt lại cảm thấy không nên nghĩ như vậy, con gái ở bên ngoài chịu khổ nhiều năm, tính cách không giống tượng tượng cũng có lỗi của bà, không nên trách con gái.

Suy cho cùng, Từ Thư Nguyệt chỉ là một người mẹ yêu thương con mình.

“Con biết rồi, con hỏi Lục Chi Châu một chút, nhưng có thể sẽ không được.” Theo Thẩm Tu Quân biết, Lục Chi Châu không có khả năng để Tô Mạn vả mặt Tô Yểu.

“Được, vậy không nói chuyện nữa.”

Cúp điện thoại, Thẩm Tu Quân lại càng phiền não. Vì sao anh ấy lại không có cách nào làm thân được với người em này?

Nghe thấy Từ Thư Nguyệt đối xử tốt với Tô Mạn, trái lại anh ấy rất mâu thuẫn.

Anh ấy đã ở tuổi này, cũng không có khả năng lo lắng Tô Mạn sẽ cướp đi sự quan tâm của bố mẹ, quá hoang đường, vậy rốt cuộc bởi vì điều gì?

Thôi kệ vậy, nếu mẹ đã nói, anh ấy vẫn phải gọi điện cho Lục Chi Châu.

Lục Chi Châu đã chờ điện thoại của Thẩm Tu Quân từ lâu. Anh và Thẩm Tu Quân tương đối thân thiết, nếu Tô Mạn mở miệng, nhà họ Thẩm nhất định sẽ để Thẩm Tu Quân tìm anh.

“Không thương lượng, chuyện này không có khả năng.”

Thẩm Tu Quân nở nụ cười: “Tôi còn chưa nói gì mà cậu đã đến mức này sao?”

“Tôi còn có thể không biết anh muốn nói gì ư? Tôi và Tô Yểu ở bên nhau hai năm, Tô Mạn có đức hạnh gì tôi biết rõ, cô ta có được cơ hội bay lên trời, nhất định sẽ lợi dụng nhà họ Thẩm chèn ép Tô Yểu. Tôi nói trước, Tô Yểu là con dâu nhà họ Lục đã nhận định. Nếu nhà anh ra tay, nhà họ Lục cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.”

“Ôi chao, dẫn về nhà rồi sao?” Thẩm Tu Quân ngồi xuống, tựa vào ghế.

“Chưa dẫn về nhưng bà nội tôi đã đưa gia bảo cho cô ấy, gia đình còn có thể phản đối sao? Cho nên anh phải cân nhắc một chút, tốt nhất đừng giúp đưa em gái nửa đường nhảy ra kia.”

“Thật ra tôi không có ý định giúp nó, chỉ là mẹ tôi nói một câu, kêu tôi thử xem. Nói như thế nào đây, mặc dù tôi không lăn lộn trong giới giải trí nhưng tôi cũng không thích tính cách Tô Mạn.”

Lục Chi Châu hơi kinh ngạc, anh còn tưởng rằng cả nhà nhà họ Thẩm sẽ coi Tô Mạn như bảo vật.

“Anh xác định Tô Mạn là người nhà họ Thẩm sao? Đừng để bị lừa.”

“Tôi sợ bị lừa cho nên vừa rồi lại lén lút làm giám định quan hệ huyết thống lần nữa, bất luận là cùng bố tôi hay mẹ tôi thì đều là 99,99%, không thể không tin được.”

Lục Chi Châu nghe vậy thì nhíu mày, chẳng lẽ Tô Mạn thật sự là con gái nhà họ Thẩm?

Lục Chi Châu hiểu rõ Thẩm Tu Quân, anh ấy không phải người tình cảm, bố mẹ Thẩm có thể bởi vì tìm con gái nhiều năm mà có khúc mắc, sẽ mù quáng tin tưởng khi có giám định ADN, nhưng Thẩm Tu Quân lý trí hơn.

Thẩm Tu Quân nói làm giám định quan hệ huyết thống, vậy chứng tỏ lần giám định này Thẩm Tu Quân có thể bảo đảm kết quả.

“Được rồi, tuy nhiên nói thật, tốt nhất nhà anh đừng quá cưng chiều Tô Mạn, bằng không cơ nghiệp trăm năm của nhà anh sẽ bị hủy hoại.”

Xét về phẩm hạnh của Tô Mạn, thật sự không phải tiểu thư khuê các.

“Ôi chao, nghiêm trọng như vậy sao? Tên nhóc cậu không phải vì thiên vị vợ nên mới nói xấu nó chứ?” Thẩm Tu Quân dập điếu thuốc trên tay.

“Vợ tôi quả thật tốt, về phần Tô Mạn, nếu anh có thời gian thì tự mình cảm thụ một chút là biết.” Lục Chi Châu cũng không nói nhiều, tránh nói thành thù.

“Được rồi, dù sao cậu từ chối thì tôi cũng dễ nói chuyện.”

“Đúng rồi, tốt nhất anh nên khuyên Tô Mạn đừng chủ động trêu chọc Tô Yểu, bằng không tôi sẽ không nương tay.”

“Được rồi, cậu là đang khıêυ khí©h sao? Dù gì cũng là em tôi, tích đức đi.” Thẩm Tu Quân cười, nhìn tình cảnh này thì Lục Chi Châu hãm sâu rồi.

“Em gái nửa đường tìm được thì có thể làm em gái anh sao?”

“Không nói trước được, để xem thử, tôi cúp máy đây.”

Thẩm Tu Quân ném điện thoại, lúc em gái sinh ra, anh ấy không ở bên cạnh, cho nên anh ấy không có tình cảm gì đối với người em này. Hơn nữa Thẩm Tu Quân sắp ba mươi, cảm giác đối với tình thân dần dần phai nhạt, không có cách nào cảm động giống bố mẹ, nước mắt chảy ròng ròng.

Cho nên Lục Chi Châu nói đúng rồi, đối với Tô Mạn, cho dù cô ta thật sự là em gái anh ấy thì có thể cũng không có cách nào trở thành em gái ruột, nhiều lắm chỉ coi như trong nhà nuôi thêm một người.
« Chương TrướcChương Tiếp »