Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiều Triền

Chương 121: Nổi bật lấn áp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Có người đồng ý lấy lòng của Tô Mạn, đương nhiên cũng có người không muốn, ví dụ như Đường Đường. Cô ấy tình nguyện ngồi ở một góc cũng không muốn đi góp vui, không chỉ không muốn đi lấy lòng Tô Mạn, thậm chí còn muốn đi lên đạp cô ta hai cái, người phụ nữ ức hϊếp bạn thân của cô ấy đáng bị đánh.

Biết được Tô Mạn là con gái nhà họ Thẩm, Đường Đường xém chút nữa tức chết. Ông trời thật sự là không có mắt, người phụ nữ như vậy mà có thể trở mình. Chờ hôm nay nhà họ Thẩm công bố thân phận Tô Mạn, chẳng phải cô ta sẽ càng kiêu ngạo, về sau sẽ tiếp tục bắt nạt Tô Yểu.

Nhưng tức giận thì tức giận, Đường Đường vẫn rất đau lòng Tô Yểu.

Tối nay cô ấy vốn không muốn tới, là Tô Yểu nói cô sẽ đến, vậy nên cô ấy mới tới, bạn thân của cô ấy đến thì cô ấy sẽ bảo vệ, đợi lát nữa nếu Tô Mạn dám ức hϊếp Tô Yểu, cô ấy sẽ liều mạng với Tô Mạn.

Ngay khi Đường Đường đang nghĩ lát nữa sẽ bảo vệ Tô Yểu thế nào, Diệp Thành Duy ngồi xuống bên cạnh cô ấy: “Đang ngồi đếm kiến hả?”

Đường Đường nhìn lướt qua anh ấy một cái, Diệp Thành Duy mặc âu phục màu xanh sẫm, đẹp trai, cũng rất tao nhã.

“Sao Tô Yểu còn chưa tới?” Tối nay hẳn là không ít người đang chờ Tô Yểu xuất hiện.

“Không cần anh lo, hừ.” Tâm trạng cô cả nhà họ Đường không tốt, nhìn thấy Diệp Thành Duy là không ưa.

Diệp Thành Duy nhíu mày, anh ấy cũng đã quen rồi, nếu Đường Đường đối xử tốt với anh ấy thì mới là chuyện lạ.

“Được, đợi lát nữa Tô Yểu bị bắt nạt, cô cũng đừng xin tôi ra mặt.” Diệp Thành Duy biết rõ điểm yếu của Đường Đường nhất.

Quả nhiên, Đường Đường vừa nghe ánh mắt sáng lên. Đúng vậy, Lục Chi Châu không tiện ra mặt che chở Tô Yểu nhưng Diệp Thành Duy có thể, dù sao tất cả mọi người đều biết Diệp Thành Duy thưởng thức Tô Yểu, địa vị nhà họ Diệp cũng không thấp hơn nhà họ Thẩm. Nếu có Diệp Thành Duy che chở Tô Yểu, ai dám nói cái gì?

“Ôi chao.” Đường Đường thật cẩn thận vươn đầu ngón tay chọc chọc cánh tay Diệp Thành Duy: “Anh thật sự sẽ giúp Tô Yểu hả?”

Diệp Thành Duy cười như không cười: “Không phải cô nói không cần tôi lo sao?”

“Vậy, vậy nếu anh giúp tôi để ý Tô Yểu một chút, tôi liền thu hồi lời vừa rồi.” Hai gò má Đường Đường đỏ lên. Than ôi, vì Yểu Yểu, cô ấy đành vứt bỏ cái mặt già này.

“Xuy, cô đối xử với Tô Yểu thật sự rất tốt.”

“Không có nhiều người đối xử tốt với Tô Yểu nên tôi phải đối xử tốt với cô ấy.”

Hơn nữa lúc trước khi còn đi học, Tô Yểu đối xử với cô ấy còn tốt hơn, chăm sóc cô ấy rất nhiều, nấu cơm cho cô ấy, dạy cô ấy học tập, lúc cô đến tháng bị đau bụng, Tô Yểu còn giặt quần áo cho cô ấy, lúc cô ấy bị bệnh phải đi truyền dịch, Tô Yểu thức suốt đêm trông chừng cô ấy.

Tô Yểu thật sự đối xử rất tốt với Đường Đường, những thứ này thoạt nhìn đều là chuyện nhỏ, nhưng Đường Đường lại thấy đáng giá khắc ghi cả đời.

Những lời này của Đường Đường có chút bi thương, khiến Diệp Thành Duy không tiện nói đùa nữa: “Biết rồi, đợi lát nữa tùy hoàn cảnh mà làm.”

Nhưng Diệp Thành Duy cảm thấy hẳn là không tới phiên mình làm anh hùng cứu mỹ nhân.

Hai người đang nói chuyện thì cửa đại sảnh bị đẩy ra, Tô Yểu nhấc làn váy tiến vào, trong nháy mắt liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người ở đây, ánh đèn vốn rực rỡ dường như bị viên kim cương màu xanh giữa xương quai xanh của Tô Yểu và chiếc váy lấp lánh lấn áp.

Đường Đường đứng lên, thấp giọng “Mẹ nó!” một câu, cô ấy còn sợ Tô Yểu bị Tô Mạn lấn áp nhưng hình như ngược lại mới đúng.

Những người vây quanh Tô Mạn đều nhìn về phía cửa, không ít người lộ ra ánh mắt sợ hãi.

“Chiếc váy đó có phải là “Ngôi sao” của KE đúng không? Nghe nói phải hơn ba triệu, hơn nữa cũng không cho bên ngoài mượn, đây là cô ấy mua?”

“Đây là ai vậy? Viên kim cương màu xanh trên cổ rất quen mắt.”

“Tôi nhớ ra rồi, đây không phải là sợi dây chuyền kim cương xanh mà nhà đấu giá trang sức ở New York đã bán với giá cao ngất trời vài năm trước sao? Nghe nói giá thị trường lúc này đã vọt lên hơn trăm triệu.”

“Đắt như vậy sao? Đó có phải là Tô Yểu không?”

“Đúng vậy, chính là người gần đây rất hot trên mạng...” Người nói chuyện nghĩ đến Tô Mạn ở đây, lập tức câm miệng.

Tô Mạn nhìn Tô Yểu đến, toàn bộ ánh mắt vốn vây quanh cô ta bị Tô Yểu hấp dẫn. Cô ta nghe những người này xì xào bàn tán, biết được lễ phục trên người Tô Yểu còn đắt hơn của cô ta, hơn nữa Tô Yểu mặc lễ phục không phải mượn, là mua, còn cô ta lại là đồ mượn, cao thấp thấy rõ.

Còn có viên kim cương màu xanh đeo ở cổ Tô Yểu kia, chói mắt đến mức khiến người ta không thể bỏ qua.

Tô Mạn tức giận nắm chặt lòng bàn tay, khuôn mặt muốn vặn vẹo.
« Chương TrướcChương Tiếp »