Chương 125: Vị hôn thê

Tô Mạn nhìn thấy, có chút đắc ý liếc Tô Yểu một cái” “Ôi, cô Tô, cô cũng thật quá đáng, sao có thể hắt rượu lên người thầy Lục vậy.”

Lục Chi Châu cũng không cho ai mặt mũi, cho dù chỗ dựa của Tô Yểu là Diệp Thành Duy thì cô ta cũng không tin Diệp Thành Duy có thể vì tình nhân mà đắc tội Lục Chi Châu.

Sau khi Đoàn Thục Nhã kinh sợ thì cũng bắt đầu mừng thầm, thật tốt quá, có Lục Chi Châu ra mặt, cô ta cũng không cần bồi thường tiền, ngồi chờ Lục Chi Châu dạy dỗ Tô Yểu.

Tô Yểu cũng hít sâu một hơi, có chút đau lòng, cái quần kia là cô mua cho Lục Chi Châu, đây là lần đầu tiên anh mặc nó.

Lục Chi Châu mua cho cô chiếc cáy hơn ba triệu, cô cũng có qua có lại mua một cái quần hơn một triệu cho anh. Đây chính là một phần mười tiền tiết kiệm của cô, làm sao có thể không đau lòng.

Đường Đường ở phía sau với vẻ mặt xem kịch vui, sợ là tính toán của mọi người ở đây đều sai hết rồi.

Ngay khi mọi người phỏng đoán Lục Chi Châu sẽ nghiêm khắc, lạnh lùng kêu Tô Yểu cút ra ngoài.

Lục Chi Châu lại tiến lên hai bước, nâng ống quần lên, dùng giọng điệu vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều nói: “Bà cô của anh ơi, tối hôm qua quả thật anh không có chừng mực nhưng cũng không cần hắt rượu vào quần anh như vậy.”

“...” Lại là một luồng khí lạnh, lần này còn lạnh hơn lần trước, lạnh từ đầu đến chân, sau đó như đổ thêm dầu nóng vào nước đá, lòng dạ đang sôi trào. Chuyện gì đây? Này là sao?

Lục Chi Châu và Tô Yểu, Tô Yểu và Lục Chi Châu, trời ạ, rốt cuộc họ đã bỏ lỡ cái gì?

Thậm chí còn có người hỏi người khác “Người phụ nữ này là ai?” Những lời này ở đại sảnh yên tĩnh quá mức chói tai, khiến cho người bên cạnh cách rất xa người nọ theo bản năng, mong Lục Chi Châu đừng chú ý tới mình.

Tim Tô Mạn tim ngừng đập, nụ cười cứng đờ trên khóe miệng, không thể tin được những gì vừa nghe thấy. Làm sao có thể được, Tô Yểu và Lục Chi Châu làm sao có thể có quan hệ như vậy, nhất định là cô ta nghe lầm, cô ta không tin!

Tô Yểu nghe Lục Chi Châu nói như vậy thì hai gò má ửng đỏ, tức giận trừng mắt nhìn anh, cái gì tối hôm qua, tối hôm qua có làm gì đâu chứ, Lục Chi Châu nhịn đã lâu, đây là cố ý muốn ám chỉ hai người khác có quan hệ không bình thường, thật không biết xấu hổ.

Nói ra như vậy còn không chừa mặt mũi cho cô.

Nhưng cũng được, lúc trước nói thuận theo tự nhiên, nếu đã giấu không được, Tô Yểu cũng không giấu diếm.

“Không cẩn thận.” Tô Yểu tiện tay đặt ly rượu lên bàn.

“Sao váy lại bẩn rồi?” Lục Chi Châu đi tới, cúi đầu để ý tới váy của cô.

“Cô ta cố ý đổ champagne lên váy Yểu Yểu, còn không chịu xin lỗi đàng hoàng.” Đường Đường thích nhất là bỏ đá xuống giếng, lúc này, có người chống lưng, không vả mặt Tô Mạn vậy còn chờ đến lúc nào nữa!

Lục Chi Châu nghiêng đầu nhìn về phía Đoàn Thục Nhã, tầm mắt của những người khác cũng nhìn theo bản năng. Đoàn Thục Nhã căng thẳng muốn chết, vội vàng xua tay: “Không phải, không phải tôi cố ý.”

Sao cô ta biết Tô Yểu có Lục Chi Châu làm chỗ dựa, cho dù không ở trong giới giải trí cũng biết năng lực của Lục Chi Châu, huống hồ cùng là người trong giới, cô ta nào dám đắc tội Lục Chi Châu.

Đoàn Thục Nhã vẫn nhìn về phía của Tô Mạn, Tô Mạn sợ Đoàn Thục Nhã sẽ khai ra mình nên mở miệng trước: “Thầy Lục, đều là hiểu lầm, nể mặt tôi, cô Đoàn xin lỗi cô Tô, chuyện coi như xong.”

Tô Mạn nghĩ hôm nay vốn là sân nhà của cô ta, nơi này cũng là địa bàn của nhà họ Thẩm, cô ta là con gái nhà họ Thẩm, cho nên Lục Chi Châu sẽ cho cô ta chút mặt mũi.

Ai ngờ, Lục Chi Châu lạnh lùng nhìn lướt qua cô ta một cái: “Cô coi như cũng lớn rồi, có mặt mũi gì ở chỗ tôi mà nể?”

Anh cũng đã nói trước với Thẩm Tu Quân, nếu bắt nạt Tô Yểu, đừng nói Tô Mạn, cho dù là mặt mũi của nhà họ Thẩm, anh cũng không cho.

Lục Chi Châu vừa nói xong lời này, mặt Tô Mạn đỏ bừng, hoàn toàn không ngờ Lục Chi Châu lại thay đổi nhanh như vậy, dịu dàng với Tô Yểu nhưng lại lạnh lùng với cô ta, coi như cô ta mất hết mặt mũi. Tô Mạn có cảm giác tất cả mọi người đều chê cười cô ta, sau lưng căng cứng, lòng bàn tay bóp chặt, nói không nên lời.

“Cái váy này là tôi mua cho vị hôn thê của tôi, ba triệu sáu trăm hai người nghìn tệ*, giảm giá cho cô, ba triệu sáu trăm, ngày mai đưa đến Chúng Ngu, nếu không, cố ý hủy hoại tài sản của người khác, chờ thư của luật sư đi.”

* 3.620.000 NDT ≈ 12.152.721.267 VND

Vị hôn thê?

Tất cả mọi người ở đây đều ong ong, Tô Yểu là vị hôn thê của Lục Chi Châu?

Tô Mạn hoảng sợ mở to hai mắt, cho nên chỗ dựa của Tô Yểu không phải là Diệp Thành Duy mà là Lục Chi Châu? Lục Chi Châu lại chính miệng nói Tô Yểu là vị hôn thê của anh? Không thể, không thể nào!

Nếu Lục Chi Châu nói Tô Yểu là bạn gái, người khác có lẽ còn nghĩ chỉ nói cho dễ nghe thôi, nói không chừng là tình nhân, nhưng vị hôn thê nói rõ đó là được người nhà đồng ý, là đối tượng sẽ kết hôn, không khác gì vợ.

Đoàn Thục Nhã vừa nghe hơn ba triệu, nhất thời sợ tới mức chân mềm nhũn ngồi sụp xuống, khóc lóc kêu lên: “Không phải tôi làm, đều là cô ta sai tôi, không liên quan đến tôi, không phải tôi.”

Mà phương hướng ngón tay Đoàn Thục Nhã chỉ thẳng vào Tô Mạn.