Chương 128: Tai tiếng

Nếu thật sự muốn bồi thường số tiền này thì cũng sẽ khiến nhà họ Thẩm không có bậc thang để xuống.

Nhưng nếu không có ý định truy cứu, Tô Yểu cũng phải nhận được hồi báo tương ứng, ví dụ như ân tình nhà họ Thẩm, ân tình Khương Nghi.

Thẩm Tu Quân hơi kinh ngạc, Khương Nghi và Tô Yểu dường như không có quan hệ gì, chẳng qua sắp ở cùng một đoàn làm phim thôi.

Thẩm Tu Quân nhìn về phía Lục Chi Châu, từ nãy đến giờ đều là Tô Yểu ra mặt nói chuyện, không thấy Lục Chi Châu nói gì.

“Nếu cô ấy đã nói như vậy, tôi cũng không thể làm mất mặt cô ấy, cứ như vậy đi, không có lần sau.” Lục Chi Châu có thể nói gì nữa, Tô Yểu có chủ kiến của mình là chuyện tốt, cô xử lý cũng coi như thỏa đáng, Lục Chi Châu lại không thiếu mấy triệu này. Nếu nhà họ Thẩm thật sự bồi thường tiền thì cũng không còn mặt mũi gì.

“Vậy xin cảm ơn, tôi kêu người đưa mọi người trở về.” Thẩm Tu Quân cười tiễn hai người ra ngoài, trong lòng rất phiền não nhưng lại không thể không giải quyết hậu quả vì Tô Mạn, Thẩm Tu Quân chưa từng nghẹn khuất như vậy.

Thẩm Tu Quân vừa đi, Tô Mạn liền tới trước mặt Đoàn Thục Nhã, tát cô ta một cái mạnh: “Tiện nhân, cô dám vu oán giá họa cho tôi.”

Bây giờ Đoàn Thục Nhã đâu còn nịnh bợ Tô Mạn nữa, cũng thấy rõ chưa chắc nhà họ Thẩm đã thích Tô Mạn. Vì vậy, cô ta cũng không khách khí, đẩy Tô Mạn ngã xuống sô pha.

“Thật không ngờ cô là loại người như vậy, thật sự làm ô uế thanh danh nhà họ Thẩm, cô mới là tiện nhân.” Đoàn Thục Nhã kéo cửa chạy ra ngoài.

Tô Mạn đang muốn đuổi theo, Thẩm Tu Quân đã trở lại.

“Anh, Đoàn Thục Nhã chạy đi rồi, cô ta đẩy em.”

Thẩm Tu Quân lại giống như không nghe thấy, phân phó vệ sĩ phía sau, nhíu mày: “Đưa nó về nhà.”

Hai vệ sĩ cao lớn không thương hương tiếc ngọc, mỗi người một bên, kéo Tô Mạn ra ngoài.

“Anh, anh làm gì vậy, các người đừng động đến tôi.” Tô Mạn bị hù chết, còn tưởng rằng Thẩm Tu Quân muốn dẫn cô ta đi đâu.

Sớm biết vậy cô ta sẽ không để Từ Thư Nguyệt rời đi trước, Thẩm Tu Quân hiển nhiên sẽ không đứng về phía cô ta.

Chờ đến lúc sắp đến nhà họ Thẩm, Tô Mạn sợ sắp khóc, nhỏ hai giọt nước mắt, chạy vào tìm Từ Thư Nguyệt cáo trạng.

Thẩm Tu Quân trở về tương đối muộn, phải xử lý tốt những chuyện này, sau đó ở cùng Khương Nghi một lát, giảm bớt chút phiền não mới về nhà.

Kết quả về đến nhà, nghênh đón anh càng thêm phiền não, Tô Mạn đang khóc sướt mướt trước mặt Từ Thư Nguyệt và Thẩm Kiến Thành, phảng phất như bị người ta bắt nạt.

“Tiểu Quân à, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, Thư Ý nói có người bắt nạt con bé?” Từ Thư Nguyệt không hiểu rõ, ở địa bàn nhà họ Thẩm cũng có người dám bắt nạt Tô Mạn sao?

Thẩm Tu Quân không muốn nói gì, trực tiếp lấy video giám sát vừa rồi lấy được ra. Camera trong khách sạn Thành Nghiệp là loại có thể ghi được âm thanh, cho nên Đoàn Thục Nhã và Tô Mạn nói gì đều được ghi lại trong video.

Nghe xong đoạn giám sát này, Tô Mạn cũng không dám khóc, sắc mặt trắng bệch.

“Mẹ, nó sai một nghệ sĩ nhỏ ngáng chân bạn gái Lục Chi Châu, làm bẩn lễ phục hơn ba triệu của người ta, còn chống đối. Mẹ có biết hôm nay con mất mặt thế nào không? Còn nợ Lục Chi Châu một ân tình lớn. Nếu không phải bạn gái Lục Chi Châu thấu tình đạt lý thì mặt mũi của con trai mẹ hôm nay đã bị nó giẫm dưới đất rồi.”

Thẩm Tu Quân thật sự không muốn chừa chút mặt mũi nào cho Tô Mạn, hối hận lúc trước sao lại nhận cô ta trở về, có một người chuyên gây chuyện như vậy ở nhà, nhà họ tổn thọ mất vài năm.

“Chuyện này, sao lại thế?” Từ Thư Nguyệt không dám tin nhìn Tô Mạn, không thể tin được con gái của bà lại là người phụ nữ độc ác như vậy.

“Tô Yểu không phải là chị nuôi của con sao? Sao con lại làm vậy?” Từ Thư Nguyệt nhìn cô ta với ánh mắt thất vọng.

“Cho dù không liên quan gì đến con, con cũng không thể làm vậy được. Con cho rằng Lục Chi Châu là ai, thằng bé là con trai nhà họ Lục, một trong những người thừa kế tập đoàn Thừa Châu. Con cố ý gây khó dễ cho bạn gái Lục Chi Châu là muốn cả nhà ta mất mặt trước mặt nhà họ Lục sao?” Thẩm Kiến Thành nghe xong cũng vô cùng tức giận, nếu hai cô bé giận dỗi thì không tính, nhưng Tô Yểu còn chưa làm gì, Tô Mạn đã chủ động gây chuyện, Tô Mạn cho rằng nhà họ Lục dễ chọc sao?

“Không phải, con không có, là bởi vì Tô Yểu ức hϊếp con trước, không phải con cố ý.” Tô Mạn lui về phía sau. Đương nhiên cô ta biết tập đoàn Thừa Châu, nhưng cô ta không biết Lục Chi Châu lại là một trong những người thừa kế tập đoàn Thừa Châu. Cô ta cho rằng Lục Chi Châu cùng lắm chỉ là một nghệ sĩ, cho dù đỉnh lưu thì sao, nhà họ Thẩm còn sợ một đỉnh cao trong giới giải trí?

Nhưng tại sao kết quả lại như vậy?

Lục Chi Châu thế mà lại là một trong những người thừa kế tập đoàn Thừa Châu, Tô Yểu lại là vị hôn thê của người thừa kế tập đoàn Thừa Châu. Không, không có khả năng, chuyện này tuyệt đối không có khả năng!

Nếu Tô Yểu gả vào nhà họ Lục, vậy chẳng phải vẫn cao quý hơn cô ta sao? Gia đình cô ta gả sau này làm sao có thể so với nhà họ Lục, cô ta không muốn như vậy, cô ta không muốn!

“Mày còn nói không phải cố ý, mày cho rằng nhà này ngu hết rồi sao? Mẹ, nó thật sự quá thất vọng, chuyện hôm nay nếu truyền ra ngoài, nhà chúng ta sẽ trở thành trò cười trong giới thượng lưu.”

Con gái nhà họ Thẩm sai khiến một nghệ sĩ nhỏ ngáng chân khách mời, sau này nhà họ Thẩm tổ chức yến hội còn có ai dám đến?

“Vậy con đã xử lý xong chưa? Cũng không thể truyền ra ngoài được.”

“Xử lý xong rồi, bằng không con cũng sẽ không về trễ như vậy.” Thẩm Tu Quân rất mệt mỏi.

“Bố, mẹ, con thật sự không phải cố ý, lúc trước Tô Yểu ở nhà họ Tô luôn ức hϊếp con, con chỉ tức giận mà thôi.” Tô Mạn nửa quỳ trên mặt đất khóc lóc đi qua kéo tay Từ Thư Nguyệt.