Chương 38

Tô Yểu nghe chị Lưu nói xong, không nói gì, cô lấy phần tóc đang ở dưới lớp váy ra, chải tóc, xách túi lên: “Chị Lưu, chị đến dưới lầu đón em.”

“Được, chị tới liền.”

Tô Yểu mang giày cao gót màu đen, xoay người khóa cửa lại, đi về phía thang máy, chỉ trong mười mấy giây ngắn ngủi, Tô Yểu đã suy nghĩ rất nhiều.

Ngồi lên xe, Lưu Di nhìn Tô Yểu, muốn nói lại thôi.

“Có thể cướp của em một lần thì còn có thể cướp lần thứ hai, nếu như bây giờ không nói rõ ràng thì lần sau lại bị cướp.” Tô Yểu mở miệng trước, giọng nói của cô rất bình tĩnh, chỉ là trong mắt có vẻ lạnh lùng.

Giải trí Thông Thị là một công ty nhỏ, Đỗ Miểu vốn có chỗ dựa vững chắc, hơn nữa có nhà họ Tô trợ giúp, nếu Tô Yểu ngồi chờ chết, vậy thì cô sớm muộn cũng sẽ bị chôn vùi, bị ép rút khỏi giới giải trí.

“Em nói đúng, nhưng em không giỏi luồn cúi, ở công ty vốn đã không bằng Đỗ Miểu, hơn nữa chị cũng không quen mấy sếp lớn, mấy giám đốc trong công ty đều có quan hệ tương đối tốt với Tào Bồi.”

Điểm xuất phát của Lưu Di quá thấp, nếu không cô ấy cũng không chỉ dẫn dắt Tô Yểu và ở Giải trí Thông Thị này.

Hơn nữa, Lưu Di cũng không đành lòng để Tô Yểu đi xã giao với những người đó, trên nhiều phương diện, quả thật hai người không bằng Đỗ Miểu.

Nhưng Lưu Di vẫn cảm thấy mình là người đại diện, không phải là tú bà, chỉ cần Tô Yểu diễn xuất thật tốt là được, gia đình Tô Yểu đã đủ làm cho người ta khó chịu rồi, nếu như còn ép Tô Yểu đối phó với những chuyện như vậy, tự Lưu Di cũng không có cách làm được.



Nhưng ở trong giới giải trí này, có vài thứ không học không được, nếu không biết xã giao, rõ ràng sẽ gặp bất lợi.

“Đúng rồi, Yểu Yểu, em có quen ai có tiếng nói chút không, có thể nhờ Đường Đường giúp đỡ được không?”

Trong suy nghĩ của Lưu Di, dường như chỉ có Đường Đường đối xử tốt với Tô Yểu.

“Cũng không cùng một công ty, làm sao có thể giúp được nhiều như vậy.” Đường Đường cũng chỉ là nghệ sĩ, không phải nhà đầu tư.

Lục Chi Châu đi Pháp quay quảng cáo, nếu cô nói cho anh biết, sợ sẽ khiến anh phân tâm. Bởi vì chuyện nhà họ Tô, anh đã ở nhà với cô mấy ngày khiến công việc chậm trễ.

Cô không thể quá ích kỷ.

“Em nói cũng đúng, vậy em định làm sao bây giờ?”

“Trước tiên xem thái độ của công ty như thế nào đã.”

Lưu Di nhìn cô thật sâu, cô ấy có cảm giác bản thân làm người đại diện của Tô Yểu nhiều năm như vậy nhưng lại không làm được gì cho cô, tất cả đều do Tô Yểu tự giành được.

Hai người đến Giải trí Thông Thị, trực tiếp đi tìm tổng giám đốc Chu, trùng hợp thay, đám người Đỗ Miểu cũng đang ở trong phòng làm việc của tổng giám đốc Chu.

“Tô Yểu tới rồi, thật trùng hợp thật đấy, hôm nay không có việc gì mà cô cũng tới công ty sao?” Nụ cười của Đỗ Miểu rất chói mắt, chuyện hợp đồng “Độ Tiên” lần trước khiến cô ta mất hết thể diện cho nên lúc này đây, cô ta muốn lấy lại mặt mũi.



May là nhờ có Tô Mạn, không thể không nói, Tô Yểu có một gia đình như vậy thật sự là xui xẻo.

Tô Yểu không để ý tới Đỗ Miểu, ánh mắt sắc bén nhìn về phía tổng giám đốc Chu: “Tổng giám đốc Chu, chị Lưu lấy được cho tôi một cái đại ngôn, vì sao lại cho người khác?”

“Ơ kìa, Tô Yểu, cô đừng kích động, bình tĩnh một chút.”

Tổng giám đốc Chu khoát tay ý bảo đám người Đỗ Miểu đi ra ngoài.

“Tôi rất bình tĩnh.” Sắc mặt Tô Yểu còn lạnh hơn trước đó, tổng giám đốc Chu hơi chột dạ.

“Tô Yểu, là như vậy, người bên đại ngôn nói Đỗ Miểu phù hợp với yêu cầu của bọn họ hơn, cho nên đưa cho Đỗ Miểu. Dù sao hai người cũng chung một công ty, là người một nhà, cho ai cũng không khác nhau lắm.”

Tổng giám đốc Chu đánh giá Tô Yểu, hôm nay cô trang điểm rất đẹp, mang theo chút sắc bén, dáng vẻ giống như một nữ vương. Tổng giám đốc Chu vẫn đặt kỳ vọng rất lớn vào Tô Yểu, cảm thấy gương mặt này của cô nhất định có thể nổi tiếng, nhưng nhiều năm như vậy vẫn cứ không lên không xuống, tuy rằng với Giải trí Thông Thị mà nói thì xem như không tệ rồi nhưng còn chưa đủ, ông ta làm sao có thể dễ dàng thỏa mãn.

“Một nhà? Ai cùng một nhà với Đỗ Miểu? Đỗ Miểu muốn hợp đồng như thế thì tự đi bàn bạc đi, đồ cướp được của người khác ngon hơn, đúng không?”

“Ôi trời, Tô Yểu, sao cô lại nói như vậy? Dù sao Đỗ Miểu cũng là nguyên lão của công ty, cho cô ấy nhiều tài nguyên nhiều hơn cũng là chuyện nên làm. Đây là quy tắc trong giới, cô cũng đâu phải mới biết đâu.”

“Điều kiện tiên quyết để đưa tài nguyên cho cô ta đó là đại ngôn này do công ty thảo luận có được, nhưng đại ngôn này là chị Lưu lấy được cho tôi, các người dựa vào cái gì mà cướp?”