Chương 59: Phản công 9

“Được rồi, hai người cũng không muốn thì thôi, dù sao đến lúc đó công ty xảy ra vấn đề cũng không phải chuyện của một mình tôi.” Tô Vệ Đông nói xong những lời này rồi bỏ đi, cái nhà này càng ngày càng loạn.

“Mẹ, con không muốn lấy lòng Tô Yểu, con không muốn.” Tô Mạn khóc lớn, khóc đến sập trời.

Vương Quyên vừa dỗ dành vừa cảm thấy Tô Vệ Đông nói có chút đạo lý.

“Mạn Mạn, nếu như công ty sụp đổ, tài nguyên của con cũng sẽ bị ảnh hưởng, chúng ta tạm thời chịu chút uất ức được không?”

Nhà họ Tô tuyệt đối không thể suy sụp, hiện tại khắp nơi đều bị hạn chế, có thể là do Diệp Thành Duy vì muốn làm Tô Yểu nguôi giận. Nếu trong nhà và Tô Yểu có quan hệ tốt, nói không chừng có thể giải quyết được vấn đề cấp bách.

“Con không muốn, có chết cũng không muốn đi lấy lòng chị ta!” Tô Mạn từ trong ngực Vương Quyên chui ra, đẩy bà ta: “Mẹ đi ra ngoài đi, các người hiện tại thấy Tô Yểu nịnh bợ Diệp Thành Duy, cũng không đau lòng con, huhu...”

Tô Mạn đẩy Vương Quyên ra khỏi cửa, đóng cửa lại rồi ngồi trên mặt đất khóc nức nở.

“Mạn Mạn, Mạn Mạn, haiz!” Vương Quyên thở dài, sao lại biến thành như vậy chứ, con bé Tô Yểu chết tiệt kia rốt cuộc đã quyến rũ Diệp Thành Duy thế nào.

Thật sự là xui xẻo, lúc trước sao lại mềm lòng chứ!

Vương Quyên hùng hùng hổ hổ rời đi.

Tô Yểu hắt hơi mạnh một cái, Lưu Di trêu ghẹo: “Em nói có phải là tổng giám đốc Chu ở trong tù nhắc tới em hay không?”

“Nhắc đến em cái gì? Vì làm cho ông ta chấp nhận cải tạo của xã hội chủ nghĩa?” Tô Yểu xoa xoa chóp mũi, chỉnh điều hòa tăng lên một chút.

“Không thể không nói, Yểu Yểu, chiêu này của em rất đẹp!”

Ngày hai người rời khỏi Giải trí Thông Thị, Tô Yểu liền thương lượng với Lưu Di, lợi dụng một ít manh mối nắm được trong tay, tố cáo Giải trí Thông Thị trốn thuế, tổng giám đốc Chu tham ô nhận hối lộ. Cùng ngày, Cục thuế liền can thiệp vào hệ thống tài chính của Giải trí Thông Thị, bị bắt trở tay không kịp.

Giới giải trí quả thật kiếm được rất nhiều tiền, nếu như có vài người tâm tư không liêm chính, trốn thuế, vậy thì kiếm được càng nhiều. Lúc trước Lưu Di chỉ suy đoán, nói qua với Tô Yểu nhưng không có chứng cớ.

Ông chủ cũ và Tô Yểu xé nhau, Tô Yểu cũng không cần khách khí, không có chứng cứ thì Cục thuế sẽ tìm ra chứng cứ. Nếu Giải trí Thông Thị không làm thì sẽ không sợ bị tố cáo, nhưng tổng giám đốc Chu hiển nhiên không phải là người chính trực, ngày hôm sau đã bị bắt, có thể thấy được số tiền trốn thuế rất lớn.

“Nhiều năm như vậy, tổng giám đốc Chu cũng không biết đút bao nhiêu tiền vào túi.” Mỗi nghệ sĩ đều phải nộp thuế, đưa cho công ty nhiều tiền như vậy, kết quả công ty lại không nộp, khó trách tổng giám đốc Chu được nuôi tròn vo.

“Tham bao nhiêu, đều phải nôn ra.”

“Đúng rồi, còn có Đỗ Miểu, nghe nói vợ tổng giám đốc Triệu mang theo anh em nhà mẹ đẻ và vệ sĩ đến công ty náo loạn, cào nát mặt Đỗ Miểu, hiện tại còn đang nằm ở bệnh viện.”

“Thật đáng tiếc.” Tô Yểu cười trào phúng. Đỗ Miểu không phải dựa vào tổng giám đốc Triệu mà cướp tài nguyên của cô sao? Khoe khoang trước mặt cô? Một người đàn ông đã kết hôn, không biết có gì đáng để khoe khoang.

Đi đêm lắm có ngày gặp ma.

Mà Tô Yểu, chính là con ma này.

Đôi khi người tốt khó làm, không bằng làm ác quỷ.

Lưu Di cũng có chút kinh ngạc việc Tô Yểu thay đổi, lúc trước vẫn cho rằng tính tình Tô Yểu mềm mại và tùy ý, thì ra chỉ là chưa đυ.ng đến điểm mấu chốt của cô.

Đυ.ng đến điểm mấu chốt của cô thì cô cũng có một mặt tàn nhẫn.

Tuy nhiên như vậy cũng rất tốt, đã đến lúc Tô Yểu đứng ra phản kích, ức hϊếp cô không chỉ có Giải trí Thông Thị và Đỗ Miểu mà còn cả gia đình nhà họ Tô, chờ cô chỉnh đốn.

Từ trước đến nay, kẻ mạnh đều bắt nạt kẻ yếu, nếu muốn không bị bắt nạt thì phải trở nên lớn mạnh hơn.

“Yểu Yểu, ngày mốt “Độ Tiên” khai máy, nhất định phải cố lên nhé!” Lưu Di rất chờ mong tương lai rực rỡ của Tô Yểu. Lúc trước Tô Mạn chà đạp Tô Yểu, Tô Yểu sẽ trả lại cô ta.

“Nhất định.”

Đôi môi đỏ mọng của Tô Yểu khẽ nhếch, khẽ nhìn nửa ly rượu vang đỏ trước mắt, ngửa đầu uống cạn, một giọt rượu vang đỏ từ cánh môi tràn ra, làm cho dung nhan tuyệt mỹ của cô càng thêm kiều diễm, nụ cười càng thêm xán lạn.

Tô Mạn, đến lượt cô rồi.