Chương 62: Lấy thân báo đáp 3

Lục Chi Châu không nhịn được lòng hiếu kỳ nhìn thoáng qua.

Tô Vệ Đông: [Yểu Yểu, đi Chúng Ngu vậy cũng tốt, có thể chăm sóc Tô Mạn. Nghe nói mày và Diệp Thành Duy đang yêu đương, mày còn nhỏ, không hiểu chuyện, vẫn là nên đưa người về nhà xem một chút.]

Lục Chi Châu nhíu mày, giọng điệu Tô Vệ Đông không đúng lắm.

Biết được Tô Yểu đến Truyền thông Chúng Ngu không phải nên phản đối sao?

Hay là bởi vì hiện tại nhà họ Tô đang xuống dốc cho nên muốn nịnh bợ Diệp Thành Duy?

Tám phần là bởi vì nguyên nhân này, nếu không Lục Chi Châu cũng không nghĩ ra lý do nào khác.

Mấy chữ yêu đương này rất châm chọc. Còn nhớ rõ lúc đầu biết được tin, nhà họ Tô còn cho rằng Tô Yểu được Diệp Thành Duy bao dưỡng.

Hiện tại, nhà họ Tô cần Diệp Thành Duy trợ giúp lại mặt dày nói là đối tượng yêu đương.

Lục Chi Châu buông điện thoại xuống. Tô Yểu đã hạ quyết tâm đối phó với Giải trí Thông Thị và Đỗ Miểu, không biết kế tiếp sẽ đối phó với Tô Mạn như thế nào.

Anh mong đợi sự bùng nổ của cô gái nhỏ.

Trong giới nhiều năm anh biết rõ, tâm càng tàn nhẫn, địa vị càng vững vàng.

*

“Thế nào rồi? Nó đã đồng ý chưa?” Vương Quyên hơi lo lắng, trong lòng thật sự không muốn cúi đầu trước Tô Yểu, nhưng nghĩ đến tiền tài nhà họ Tô nên cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, chịu uất ức một thời gian.

Tô Mạn đã một ngày không ăn cơm, bà ta cũng sốt ruột, nhưng bị Tô Vệ Đông nói, bà ta lại cảm thấy hiện tại bọn họ để Tô Mạn chịu uất ức cũng là vì tương lai sau này. Chờ đến khi nhà họ Tô phất lên, Diệp Thành Duy sớm muộn gì cũng sẽ vứt bỏ Tô Yểu, về sau có rất nhiều cơ hội dạy dỗ Tô Yểu.

Nhà họ Tô nào còn coi Tô Yểu là con gái, cùng lắm cũng chỉ là một công cụ mà thôi.

Bọn họ chỉ coi Tô Yểu là công cụ, cho nên không cảm thấy cô bị phụ tình, tùy ý chà đạp.

“Không trả lời.” Tô Vệ Đông bực bội buông điện thoại xuống.

“Haiz, nếu thật sự muốn Tô Yểu về nhà thì phải động đến đến bà lão, nó thân nhất với mẹ ông.”

Vương Quyên và bà lão đã bất hòa nhiều năm, trước kia bà lão nghĩ bà ta sẽ không sinh con, lúc sau lại ngăn cản không muốn đưa Tô Yểu đi. Nhiều năm như vậy, bà lão luôn thiên vị Tô Yểu, không quan tâm nhiều đến Tô Mạn, Vương Quyên lại càng không thích bà.

“Chỉ sợ mẹ sẽ không giúp chúng ta.” Lần trước ông ta đánh Tô Yểu bị bà lão biết, sau đó vẫn không để ý tới ông ta.

Tuy rằng Tô Vệ Đông đối xử với bà lão không tốt lắm nhưng tốt xấu gì cũng là mẹ ruột của mình, cũng không thể ép bà.

“Vậy tôi dùng điện thoại của thím Dương gọi thử.” Vương Quyên đứng lên: “Thật sự là phiền lòng.”

Nhưng dùng điện thoại của thím Dương gọi qua cũng vô dụng, bên kia căn bản không bắt máy.

Vương Quyên không biết thím Dương và Tô Yểu có ước định, nếu thím Dương tìm cô thì sẽ gửi Wechat trước, sau đó mới gọi điện thoại, nếu không gửi Wechat thì chắc chắn không phải thím Dương tìm.

Đúng như Tô Yểu nghĩ, thím Dương làm việc ở nhà họ Tô nhiều năm, không có khả năng ngay cả điện thoại cũng không đưa cho Vương Quyên.

“Tức chết tôi, thật sự là cứng cánh rồi, hiện tại chỉ biết đối nghịch với chúng ta, lúc trước sao lại nuôi nghiệt chướng như vậy!” Từ trước đến nay, quyền uy làm mẹ của Vương Quyên chưa từng bị khiêu chiến như vậy.

“Quên đi, đừng nói nhiều nữa, trước tiên cứ từ từ.”

Tính tình Tô Yểu cũng quật cường, ngay cả bố mẹ cũng không để vào mắt.

Nhưng cô lại có bản lĩnh, có thể dỗ dành Diệp Thành Duy nghe lời như vậy.

“Nếu Mạn Mạn có thể có bản lĩnh, tôi cũng không cần phát sầu.” Tô Vệ Đông thở dài.

“Ông đừng mơ tưởng, Mạn Mạn phải gả vào nhà giàu nhà cao cửa rộng, ông cảm thấy lấy dòng dõi nhà chúng ta, nhà họ Diệp có thể để ý sao? Muốn Mạn Mạn làm chuyện như vậy, ông nằm mơ đi.”

Vương Quyên chưa từng nghĩ tới chuyện Tô Mạn có thể gả vào nhà cao cấp như nhà họ Diệp, chỉ cần cao hơn nhà họ Tô một cấp là được. Nhà họ Diệp và nhà họ Tô cách nhau mười vạn tám ngàn dặm, để Tô Mạn đi làʍ t̠ìиɦ nhân của người khác, sao có thể đồng ý được.

“Tôi chỉ nói vậy thôi, bà kích động như vậy làm gì, nói chứ, dáng dấp Tô Yểu vẫn xuất sắc hơn một chút.”

Vương Quyên và Tô Vệ Đông đều không được coi là đẹp, có thể sinh ra Tô Mạn đã là kết hợp ưu điểm của hai người rồi, mà Tô Yểu như vậy, trừ phi gien đột biến.

“Nếu Tô Yểu tốt như vậy, ngày đó ông đánh nó làm gì? Bây giờ nó phớt lờ chúng ta, không phải vì ông đã đánh nó hay sao.” Vương Quyên không thích bất cứ kẻ nào khen ngợi Tô Yểu, hạ thấp Tô Mạn, Tô Vệ Đông cũng không được.

“Được được được, đều là lỗi của tôi, quên đi, tôi không nói nữa.” Tô Vệ Đông phải nghĩ ra cách để có được quan hệ với Diệp Thành Duy. Nếu Tô Yểu không để ý tới ông ta, vậy chỉ có thể bỏ qua cô, Diệp Thành Duy nhất định biết ông ta là bố của Tô Yểu.