Chương 82: Nhập vai quá sâu 2

Sau khi quay quảng cáo xong lại trở về cuộc sống bình thường của đoàn làm phim. Tiến độ của đoàn làm phim vẫn ổn, trong khoảng thời gian này, Tô Mạn vẫn luôn kẹp đuôi làm người, không dám làm ra chuyện gì, cũng cứu vãn hình tượng trước mặt đạo điễn Cố.

Bước vào tháng Tám, thời tiết càng nóng hơn. Để tránh bị say nắng, đoàn làm phim bắt đầu quay những cảnh trong nhà. Kỳ thật phân cảnh trong nhà cũng không tốt hơn bao nhiêu, chỗ nhỏ nhưng lại nhiều người, hơn nữa cũng không có điều hòa. Vì vậy, mỗi ngày sau khi quay xong, mồ hôi họ đều chảy ròng ròng.

Cũng may phân cảnh của Tô Yểu không còn nhiều, quay thêm khoảng một tháng nữa là có thể quay xong.

Tắm rửa đi ra, Tô Yểu thấy Lục Chi Châu ngồi ở đầu giường xem kịch bản. Mấy ngày nay đều là vai diễn phối hợp của Lục Chi Châu và Tô Mạn, cho nên hai người cũng đã lâu không tập diễn chung.

“Sinh nhật của anh sắp tới rồi, hôm đó có thể xin nghỉ để em tổ chức sinh nhật cho anh không?” Tô Yểu lau tóc, đi qua ngồi xuống.

“Đoàn làm phim hẳn là sẽ tổ chức sinh nhật cho anh, hay là anh nói với đạo diễn Cố cho anh nghỉ một ngày, không cần tổ chức sinh nhật cho anh.”

“Đừng mà, nói không chừng đoàn làm phim đã chuẩn bị xong, bằng không cứ làm ở đoàn làm phim trước, sau đó em làm cho anh.”

Sinh nhật Lục Chi Châu vào thời điểm đang quay phim, nếu đoàn làm phim không tổ chức tiệc sinh nhật, hiển nhiên không coi trọng anh.

“Được rồi, chỉ là sinh nhật mà thôi, tổ chức hay không cũng được.” Năm nào cũng vậy, từ khi bước chân vào giới giải trí, ngày Lễ Tết đều không có thời gian riêng tư của mình.

“Vẫn phải tổ chức một chút, sắp qua đầu ba rồi, tương đối có ý nghĩa kỷ niệm.” Đây là sinh nhật lần thứ 29 của Lục Chi Châu.

“Chê anh già sao? “Lục Chi Châu liếc cô một cái, nhìn thế nào cũng không tính là chuyện tốt.

Tô Yểu nở nụ cười, dịch mông ngồi sang bên cạnh: “Em không có.”

Lục Chi Châu đưa tay kéo người vào trong ngực, cười khẽ: “Trâu già như anh thích gặm cỏ non như em.”

“Thật không biết xấu hổ.” Tô Yểu đẩy đẩy anh: “Tóc em còn chưa khô, ướt quần áo anh.”

“Anh sấy tóc cho em.” Lục Chi Châu đứng dậy đi tìm máy sấy tóc.

Tô Yểu nhìn bóng lưng cao ngất của anh, nụ cười trên môi càng sâu hơn. Đây là sinh nhật thứ hai cùng anh, một năm trước hai người còn rất câu nệ, hoàn toàn không giống người yêu. Bây giờ ở trong một căn phòng đơn nhỏ như vậy, giống như một cặp vợ chồng bình thường.

Anh hoàn toàn có thể để cô lên tầng cao nhất ở, nhưng một khi bị chụp được, sợ là sẽ gây bất lợi cho Tô Yểu. Đàn ông vào phòng phụ nữ và phụ nữ vào phòng đàn ông không giống nhau.

Hai ngày sau, Tô Yểu cứ nghĩ mãi phải tổ chức sinh nhật cho Lục Chi Châu như thế nào. Ở đoàn làm phim không quá thuận tiện, bằng không cô muốn làm cho anh một cái bánh ngọt. Nếu làm bánh ngọt không tiện, cô chỉ có thể làm một bữa cơm, nếu có thể thuê một căn hộ thì tốt rồi, ở khách sạn quá phiền phức.

Món quà sinh nhật của cô đã được chuẩn bị từ lâu.

Nhưng hai ngày trước sinh nhật anh, Lục Chi Châu lại đột nhiên rời khỏi đoàn làm phim mà không hề báo trước. Khi đó Tô Yểu đang quay chung với một diễn viên phụ khác. Lúc quay xong, cô mới nghe Tôn Mẫn nói Lục Chi Châu rời đi rất vội vàng, giống như xảy ra chuyện lớn.

Cô suy nghĩ một chút, không nghe Lục Chi Châu nhắc tới chuyện gì. Cô muốn gửi tin nhắn hỏi anh nhưng lập tức lại đến cảnh quay của cô, cho nên chỉ có thể đợi đến khi quay xong rồi rồi tính tiếp.

Lúc quay phim, cô đưa điện thoại cho Tôn Mẫn giữ. Để tránh bị nhà họ Tô làm phiền, cô sẽ tắt máy, thỉnh thoảng dùng điện thoại dự phòng quay lại cảnh quay để xem lại.

Bây giờ nếu gửi tin nhắn cho Lục Chi Châu lại phải mở máy rồi tắt máy, rất phiền phức.

Tám giờ tối, Tô Yểu mới quay xong hết cảnh trong ngày.

Lưu Di gõ cửa đưa cơm tối cho cô: “Chị nghe nói ảnh đế Lục rời khỏi đoàn làm phim?”

“Vâng.” Tô Yểu mở cửa cho cô ấy vào.

“Cậu ấy đi đâu mà vội vàng như vậy? Nghe nói xém chút nữa bị vấp ngã.”

“Em còn chưa nhận được tin nhắn, không biết nữa.” Tô Yểu mở điện thoại, một lát sau, nhìn thấy tin nhắn của Lục Chi Châu vào hai tiếng trước: [Anh có việc ra nước ngoài một chuyến.]

“Ra nước ngoài.”

“Gấp như vậy, mà cũng đúng, ảnh đế Lục bận rộn. Em ăn cơm trước đi, ăn cơm nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn phải quay phim.”

“Được.” Tô Yểu cũng không nghĩ nhiều.

“Chị nghe đạo diễn Cố và phó đạo diễn nói cảnh vừa rồi của em và Lục Chi Châu diễn xuất vô cùng tốt, còn tốt hơn lần thử vai.” Nói đến chuyện này, Lưu Di có chút tự hào.

Tô Yểu nhai cơm. Cảnh cuối cùng mà Lục Chi Châu quay trước khi rời đi là cảnh đoạn tuyệt của Lang Dao và Viêm Hoa. Sau khi quay xong, cô vẫn còn những cảnh quay với các vai phụ khác, anh vội vàng rời đi.

Phân cảnh hôm nay đều tương đối bi thương nặng nề, cho nên hiện tại tâm trạng Tô Yểu cũng không tốt, có hơi mất tinh thần.

Lúc quay phim sợ nhất là khó nhập vai, nhưng cũng sợ nhập vai quá sâu.