Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kiều Triền

Chương 95: Truyền thông Chúng Ngu hủy hợp đồng với Tô Mạn 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lần đầu tiên trong đời Tô Mạn cảm thấy bất lực, sợ bị bố mẹ và công ty bỏ rơi.

Còn Tô Yểu, người tự nguyện từ bỏ bố mẹ và công ty lại không hề hoảng sợ. Buổi tối khi trở về khách sạn, cô đã bị sốc khi mở cửa phòng, căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ, khi cô bước tới, cô không nhìn thấy một sợi tóc nào.

Tóc Tô Yểu dài, bình thường quét dọn mệt nhất chính là tóc, có đôi khi nhìn thấy cũng lười quét vì căn bản không có cách nào dọn sạch, tóc vẫn luôn rụng, đây chính là phiền não của “thiếu nữ hói đầu”.

Vào phòng tắm, Tô Yểu còn thấy bàn chải và kem đánh răng cũng được đổi thành cái mới, quét dọn rất sạch sẽ, còn sạch hơn lúc cô mới dọn vào.

Tô Yểu phát cho Tôn Mẫn một bao lì xì: [Mẫn Mẫn vất vả rồi, còn đổi bàn chải và kem đánh răng của chị.]

Tôn Mẫn: [Xin lỗi chị Tô, lúc em dọn dẹp làm rơi bàn chải đánh răng xuống đất, sau đó em liền mua một cái mới, thuận tiện cũng đổi kem đánh răng, đều là cùng thương hiệu trước đây chị dùng.]

Tô Yểu: [Không sao, nhận lì xì đi, coi như là thưởng cho em.]

Ánh mắt Tôn Mẫn khẽ động, ngón tay cuộn lại, cuối cùng vẫn nhận lì xì: [Cám ơn chị Tô.]

Tô Yểu thấy căn phòng sạch sẽ như vậy nên tâm trạng càng tốt, lấy đồ ra rửa mặt. Ngày mai Lục Chi Châu không có cảnh quay, buổi sáng đã đi thành phố lân cận để tham dự một hoạt động, tối mai mới trở về, hôm nay cô có thể độc chiếm cr một chiếc giường lớn.

Cô nhào tới trên giường, lấy máy tính bảng ra, đăng nhập vào tài khoản phụ, bắt đầu xem ghi hình hoạt động của Lục Chi Châu, là quảng bá cho một thương hiệu nước hoa, còn vài ngày nữa là Thất Tịch nên tổ chức một sự kiện.

Lục Chi Châu đi đến đâu cũng khiến chỗ đó tắc nghẽn, chỉ cần xem video là có thể cảm nhận được nỗi ám ảnh. Sự kiện được tổ chức ở tầng một của một trung tâm thương mại lớn, nhìn từ video có thể thấy lan can ở tầng năm và tầng sáu đều chật ních người.

Sáng nay cô đi dạo với bà nội ở công viên dưới lầu nên không kịp xem phát sóng trực tiếp, xem video quay lại thì không thấy được những bình luận.

Cô nằm trên giường chốn cằm xem đến mê mẩn. Hôm nay Lục Chi Châu mặc áo khoác denim, nhìn rất non nớt, rất đẹp trai, vai rộng eo hẹp, thân hình cao ngất, thật là một đóa hoa cao lãnh.

Tuy rằng mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Lục Chi Châu nhưng Tô Yểu vẫn chưa xem đủ, nhất là với tư cách fan của Lục Chi Châu. Tài khoản phụ này được cô lập ra đã được sáu năm, còn lâu hơn thời gian cô vào giới giải trí. Tài khoản này cũng là fan hâm mộ siêu cấp của Lục Chi Châu, có một trăm nghìn người theo dõi, tên là “Cháo”.

Tên fan của Lục Chi Châu là “Cháo (稀饭)”, bởi vì Lục Chi Châu có từ “Châu (洲)” đọc đồng âm với “Cháo (粥)”, có một số nơi lại gọi cháo (粥) là cháo (稀饭), mà cháo (稀饭) lại đọc gần giống “thích”, cho nên liền quyết định tên gọi này.

* Châu (洲) - zhōu, Cháo (粥) - zhōu

Cháo(稀饭) - xīfàn, Thích (喜欢) - xǐ huān

Tô Yểu cũng là một “Cháo”.

Xem xong video, mê trai xong lại đi xem siêu thoại của anh, cô xem siêu thoại anh còn tích cực hơn của mình, tất cả đều là hình ảnh được chỉnh sửa của hoạt động hôm nay, Tô Yểu mặt đỏ tim đập, nhìn thấy tài khoản thủy quân hắc Lục Châu, cô còn cùng người khác battle một hồi.

Bất tri bất giác đã mười giờ, cô vội vàng buông máy tính bảng xuống đi ngủ. Trước khi đi ngủ cô còn vô cùng cẩn thận đăng xuất khỏi tài khoản phụ, cũng không thể bị Lục Chi Châu phát hiện cô là một người phụ nữ mê trai.

Sáng sớm hôm sau Tôn Mẫn đưa bữa sáng tới cho cô: “Cảm ơn, em đã ăn chưa?”

“Em ăn rồi, chị Tô ăn đi.” Ánh mắt Tôn Mẫn chợt lóe lên, không dám nhìn ánh mắt Tô Yểu.

Tô Yểu cầm bữa sáng vào, không chú ý nhiều đến cô ấy: “Mẫn Mẫn, hôm nay trời có thể mưa, lát nữa cầm ô theo.”

“Được, em biết rồi.”

Ăn cơm xong, Tô Yểu đeo khẩu trang đi tới phim trường. Ở trong phim trường rất thuận tiện, đi bộ mười mấy phút là tới, hơn nữa nơi này tùy tiện nhìn cũng thấy nghệ sĩ, vì vậy nghệ sĩ nhỏ như cô căn bản không thu hút được sự chú ý.

Lúc đến trường quay, cô thấy Tô Mạn cũng đã tới, đúng là hiếm có khó tìm. Còn nhớ lúc mới khai máy, thời điểm vốn quay cảnh của cô ta thì phải lùi đi, vậy mà giờ không có cảnh quay lại chủ động đến.

Cô không qua đó, không muốn đấu võ mồm với cô ta, vô nghĩa.

Tô Mạn cũng chỉ biết kiêu ngạo với cô, khóc với Vương Quyên. Cô ta vừa khóc, Vương Quyên đã đau lòng muốn chết, ngay cả sao trên trời cũng muốn hái xuống cho cô ta.

“Đạo diễn Cố, cháu thật sự sẽ biểu hiện thật tốt, sẽ không làm sai nữa.” Tô Mạn cũng không muốn tới nhưng nghe nói công ty muốn hủy hợp đồng với cô ta, ngay cả chị Hoàng cũng không để ý tới cô ta, chỉ kêu cô ta ở nhà, nhưng nếu cô ở nhà, vậy thật sự sẽ không có cơ hội.

“Tô Mạn, chuyện đổi nữ chính không phải chỉ mình tôi nói là được, cho nên cô tìm tôi cũng vô dụng.”

Nói đi cũng phải nói lại, tuy rằng Cố Kính không đồng ý lắm nhưng bên nhà sản xuất bộ phim này, Truyền thông Chúng Ngu, đã đồng ý sẽ chịu hết cả hậu quả khi đổi nữ chính. Cho nên ý kiến của ông ấy cũng không quan trọng lắm.

Nếu như mới quay được hơn mười ngày thì Cố Kính nhất định sẽ ủng hộ việc đổi nữ chính bởi vì biểu hiện của Tô Mạn thật sự kém, diễn xuất không tốt lắm, không thuộc lời thoại, nhiều lần dùng máy nhắc từ, còn xung đột với nghệ sĩ, lại cho người lan truyền video liên quan đến bộ phim...

Đây thực sự không phải là những gì một nghệ sĩ nên làm.

Hiện tại chuyện này đã không còn là chuyện Cố Kính có thể quyết định.

“Đạo diễn Cố, thật sự không có cách nào cứu vãn sao?” Tô Mạn nhìn Cố Kính một cách điềm đạm đáng thương.

“Cô đi tìm phía bên nhà đầu tư đi, bây giờ tôi phải bắt đầu quay rồi.” Cố Kính từ chối, xoay người bàn luận với diễn viên.

Tô Mạn cắn răng. Hôm nay cô ta thật sự mất hết thể diện. Rõ ràng cô ta rất có tiền đồ nhưng mới một tháng, phảng phất như từ trên mây rơi xuống đất, nhưng cô ta thậm chí còn không biết mình sai ở đâu. Trước kia cô ta còn làm nhiều chuyện hơn bây giờ nhưng không sao hết, tại sao bây giờ làm lại gặp chuyện?

Tô Mạn liếc mắt nhìn Tô Yểu, trừng mắt nhìn cô. Nhất định là do Tô Yểu ở sau lưng giở trò, nhất định là cô thổi gió bên tai Diệp Thành Duy.

Diệp Thành Duy cũng là một trong những nhà đầu tư của Truyền thông Chúng Ngu, muốn chèn ép một nghệ sĩ quá dễ dàng, nhất định là Tô Yểu.

Nhưng bây giờ cô ta cũng không dám tiến lên, cô ta sợ, cô ta sợ rằng vốn chỉ là tin đồn hủy hợp đồng nhưng bởi vì quá khứ xảy ra xung đột với Tô Yểu mà biến thành sự thật.

Cho nên cũng chỉ có thể nhịn đắng nuốt cay, nắm chặt nắm đấm rời đi.

Cố Tư Mộ nhìn Tô Mạn rời đi, tiến đến trước mặt Tô Yểu: “Chị Yểu, vừa rồi Tô Mạn thấy em giống như muốn ăn em vậy.”

“Khẩu vị thật nặng, đến người cũng ăn.” Tô Yểu cũng không ngẩng đầu, tiếp tục đọc lời thoại. Cô dự định đi học thêm một chút về l*иg tiếng, tuy rằng ở trường cũng cố gắng học nhưng vẫn chưa đủ, một bộ phim dùng đến giọng thật càng dễ khiến người xem nhớ đến.

“Em nghe bố nói hình như muốn thay nữ chính.” Cố Tư Mộ cũng chỉ nghe Cố Kính gọi điện thoại nói chuyện với người khác, cô ấy có hỏi lại nhưng Cố Kính không chịu nói.

“Suỵt, không thể nói với người khác, lỡ như fan của cô ta tìm đến em đấy.” Tô Yểu nói.

Cố Tư Mộ che miệng lại, trợn tròn mắt: “Không nói nữa.”

“Đừng quan tâm nữ chính là ai nữa, dù sao cũng không phải là chúng ta, chúng ta diễn tốt cảnh của mình là được.”

Tô Yểu tạm thời còn chưa lấy được vai nữ chính của “Độ Tiên”, cô biết tự lượng sức mình.

“Cũng đúng, chị Yểu Yểu đúng là không thích ăn dưa* gì cả, thật nghiêm túc.” Khó trách bố luôn nói cô ấy ồn ào, có thể là do nói quá nhiều.

*Ăn dưa: chỉ việc hóng chuyện, hóng drama.

“Cũng không phải, chị cũng rất thích ăn dưa.” Chỉ là dưa của Tô Mạn là một quả dưa thối, ăn vô buồn nôn.

“Thật sao?”

“Thật, mau đi đọc lời thoại đi, không lát nữa lại bị mắng.”

Cố Kính nghiêm khắc với Cố Tư Mộ hơn so với các nghệ sĩ khác, có thể thấy Cố Kính muốn bồi dưỡng cô ấy.

“Biết rồi, biết rồi.” Cố Tư Mộ không nói chuyện phiếm nữa.

Bởi vì Tô Mạn tới rồi lại đi, đoàn làm phim không ít người lan truyền tin đồn, nhưng chỉ lặng lẽ, cho đến buổi chiều, đột nhiên có blogger, nói bộ phim “Độ Tiên” muốn đổi nữ chính, hơn nữa Truyền thông Chúng Ngu muốn hủy hợp đồng với Tô Mạn.
« Chương TrướcChương Tiếp »