Chương 120: Nan đề mới

"Thứ gì, Thánh Đạo tông nhất định có..."

"Ta không chắc là Thánh Đạo tông cũng có mấy thứ này đâu, bởi đặc thù tính chất của những loại bảo vật này khá là hiếm thấy..."

"Xin cứ nói ra thử, ít ra để ta còn có chút hi vọng..."- Trần Nhật Duật cười trừ nói

"Mấu chốt là cần có 2 thứ, 1 là cần tinh huyết của 1 đầu yêu thú cấp Yêu Vương, sau đó ta sẽ tinh luyện để Trần huynh có thể luyện hóa nó bổ sung tinh huyết đã mất, thứ này chắc Thánh Đạo tông có thể lấy được. Thứ 2, là cần 1 thứ gọi là Thanh Lân Phiến Hỏa, tinh huyết mặc dù được bổ sung nhưng căn cơ vẫn chưa có khôi phục, cho nên cần những thứ này để trợ giúp..."

"Ta thấy không nhất thiết phải cần máu của yêu thú cấp Yêu Vương, trong tông không thiếu loại bảo vật có thể thay thế điều đó..."

"Theo lý thường thì nó không sai, nhưng Trần huynh lại mang trong mình huyết mạch Nhân Hoàng Tộc, tổ tiên của Trần huynh ít nhất cũng là tồn tại chí cao vô thượng. Nói huyết mạch yêu thú cấp Yêu Vương, nhưng cũng phải yêu thú có huyết mạch cao mới ổn, còn không, có thể tìm 1 loại linh dược cấp 8 để thay thế, thậm trí phải là cấp 9 mới dùng được...."

"Chuyện này có chút phiền phức..."-Lý Thường Kiệt cau mày.

"Vậy còn Thanh Lân Phiến Hỏa là thứ đồ gì?"-Trần Quốc Toản hỏi tiếp.

"Thứ đó là 1 loại linh tức của Thanh Lân thú, vốn là 1 loại giao long, nhưng có 1 chút đặc biệt, nếu như loài này có thể tu luyện ra Thanh Lân Phiên Hỏa, vậy thì sau khi đột phá cấp bậc Yêu Hoàng chúng liền có thể hoàn toàn biến mình trở thành Long tộc chân chính..."

"Đây, vậy không phải là nói ít nhất chúng ta toàn phải đối mặt với Yêu Vương sao?"

"Đúng vậy, ít nhất phải là cấp bậc Yêu Vương, nếu không thì sẽ là tồn tại cấp bậc Yêu Hoàng..."

"Đừng nói là Yêu Hoàng, yêu thú sau khi đạt đến cấp bậc Yêu Tướng đã có cho mình 1 đội quân yêu thú rồi, lại cao hơn nữa cũng chính là những đội quân yêu thú cùng tập hợp lại, bằng này người có đủ để săn gϊếŧ chúng không? Nói đến cấp bậc Yêu Vương còn miễn cưỡng, đến Yêu Hoàng, liệu tông môn có nguyện ý đi tìm chúng gây sự không, Yêu Hoàng chính là tồn tại ngang hàng với Chân Đãng cường giả. Ở Thánh Đạo Tông, Chân Đãng cảnh cũng chỉ thua 3 vị thủ tọa và tông chủ 1 chút, còn chức vị vẫn là trên cả vạn người..."- Lý Thường Kiệt chầm chậm nói, ánh mắt đăm chiêu nhìn sang Trần Nhật Duật.

"Không cần quá lo lắng, ta sẽ nghĩ cách cứu sư huynh?"-Khôi Vũ mỉm cười đáp lại.

"Điều này có nghĩa là..."-Trần Nhật Duật nghi hoặc hỏi.

"Đúng vậy, ta bằng lòng gia nhập Thánh Đạo tông, vaò Tiểu Trần Phong dưới trướng của Cửu Thiên Vũ Đế. Ra mắt đại sư huynh cùng các vị sư huynh..."-Khôi Vũ khom lưng bái chào 1 lượt.

"Hừ, ta lại phải ngồi nhìn các ngươi ăn mừng!"-Lý Thường Kiệt cọc tính nói.

"Lý sư huynh, sau này xin nhờ sư huynh giúp đỡ cho..."

Khôi Vũ quay sang khách khí nói, người này tuy miệng nói vậy nhưng trong lòng lại không như vậy, vốn cũng là người có thể tin tưởng được.

"Đại sư huynh, xin hãy theo đệ vào phòng, trước mắt đệ có thứ này có lẽ có thể trợ giúp sư huynh 1 2."- Khôi Vũ ra ám hiệu nói.

"Được, tiểu Toản, đệ canh ở ngoài cửa không được cho kẻ khác tiến vào làm phiền..."

"Vâng, đệ rõ rồi..."-Trần Quốc Toản gật đầu mắt y hơi liếc sang nhìn Lý Thường Kiệt.

1 lát sau,

"Sư huynh, trước mắt huynh hãy luyện hóa thứ này, với thương thế hiện tại có lẽ cũng không có vấn đề gì lớn, nhưng để chắc chắn hãy luyện hóa nó với thứ này..."-Khôi Vũ vừa nói vừa xuất ra 2 thứ được đặt trong hộp ngọc.

"Tiểu sư đệ, đây là thứ gì?"

"Là 1 mai Vạn Thụ Bảo Qủa, cùng 1 bình Long Nguyên linh dịch..."

Vừa dứt lời, Trần Nhật Duật liền chấn động vội vàng kiểm tra, quả đúng như lời Khôi Vũ nói, là 1 mai Vạn Thụ Bảo Qủa, còn Long Nguyên linh dịch thì đây là lần đầu hắn nghe được, nhưng cũng là 1 loại linh dịch quý giá. Long Nguyên linh dịch vốn là từ trong hồ linh dịch mà Khôi Vũ lấy ra, cái tên cũng là cậu tự bịa ra.

"Sư huynh, mau nuốt Vạn Thụ Bảo Qủa, ta sẽ giúp sư huynh luyện hóa nó, nói không chừng còn tiến thêm 1 bước, đạt tới Ngưng Nguyên lĩnh ngộ không gian đấy..."

"Được, vậy thì làm phiền tiểu sư đệ!!!"

Sau khoảng 1 canh giờ, Khôi Vũ từ từ lui sang bên cạnh hộ pháp cho Trần Nhật Duật, hiện tại y đang bước vào giai đoạn mấu chốt không ai được làm phiền hắn, nếu như thành công, khả năng rất cao hắn sẽ đạt đến bước cuối cùng kia tiến vào Ngưng Nguyên cảnh, ngang hàng với Thánh Hoàng của Duệ Kim hoàng triều này.

Khôi Vũ cũng khá tò mò về huyết mạch Nhân Hoàng tộc đang chảy trong người của Trần Nhật Duật, mặc dù có sự trợ giúp của Thiên Ma thần tộc nhưng Long tộc 2 phái cũng không phải kẻ yếu, cho nên Nhân Hoàng tộc chắc chắn cũng là chủng tộc đáng gờm. Khôi Vũ không tin Long Tộc dễ dàng bị tiêu diệt đến như vậy. Cho nên, nguyên nhân chủ yếu chắc chắn phải đến từ thần thông của Nhân Hoàng tộc có điểm bứt phá hơn so với Long tộc...

1 tháng sau, không chỉ Khôi Vũ mà bên ngoài cũng có thể cảm nhận được 1 luồng linh lực mạnh mẽ đang muốn tràn ra bên ngoài phòng, lúc này mọi người ở bên ngoài đều đang hướng mắt về căn phòng nơi Trần Nhật Duật đang dưỡng thương. Không ai nghĩ đến 1 người đang trọng thương như y lại mạnh mẽ đột phá, đây là điều mà không ai nghĩ tới.

Nhưng điều này cũng không phải quá khó hiểu, thương thế của Trần Nhật Duật đã được Khôi Vũ trị thương cho khỏi, thứ mà hắn vẫn còn dính phải chính là do tnh huyết bị mất quá nhiều dẫn đến căn cơ đại giảm, sẽ ảnh hưởng đến việc đột phá cảnh giới sau này. Còn hiện tại, y đang đạt tới Phụ Đằng cảnh tầng 9 đỉnh phong viên mãn, tức là chỉ cần thêm 1 chút cơ duyên nữa là sẽ đột phá, cho nên việc hắn đạt tới Ngưng Nguyên cảnh là nằm trong dự liệu của Khôi Vũ rồi.

"Sư huynh, mau nuốt thêm Long Nguyên linh dịch..."-Khôi Vũ ném thêm cho y 1 bình nữa, thứ này đối với người ngoài là bảo vật vô giá nhưng đối với Khôi Vũ lại chỉ là đầy như cỏ mọc ven đường.

Trần Nhật Duật lúc này cũng không tiện nói chuyện, nhưng hắn cũng không có khách khí mà nhận lấy Long Nguyên linh dịch, đây vốn là thứ mà hắn rất cần ngay lúc này, nếu còn sĩ diện, vậy thì khó mà đột phá trong thời khắc mấu chốt.

Sau khi Trần Nhật Duật đổ hết Long Nguyên linh dịch vào mồm, chỉ thấy khí tức của hắn đột nhiên tăng mạnh, hắn không tự chủ được mà phát ra uy áp của cường giả Phụ Đằng cảnh đỉnh phong, Khôi Vũ đứng gần hắn nhất dĩ nhiên là hứng chịu nhiều nhất, nhưng mà cậu đã có Linh Tê giúp bản thân chống đỡ lại. Cho nên hiện tại câu rất thong dong đứng nhìn Trần Nhật Duật đột phá.

Lúc này, người tò mò đến xem càng ngày càng đông, cũng may phủ thành chủ không phải ai muốn đến cũng được, cho nên đại đa số chỉ đứng bên ngoài nhìn, 1 số ít như Cao Chấn mới từ Cao gia chạy qua xem.

"Xem ra, sư huynh vẫn còn chịu ảnh hưởng từ lần bị thương trước cho nên mới không tự chủ được mà phóng ra uy áp như vậy, nhưng có điều, sư huynh đột phá là chuyện trăm phần trăm rồi..."

Chẳng đợi Khôi Vũ nói tiếp, khí tức của hắn bắt đầu tăng cao ngất ngưởng, linh lực không tự chủ mà tuôn ra xung quanh người hắn, Trong khoảnh khắc đó, Khôi Vũ có thể cảm giác được là Trần Nhật Duật đã đột phá rồi...