Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kim Thụ Đại Khôi

Chương 86: Vương gia nhờ vả

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Sao vậy? Bực mình chuyện gì?"

"Không có gì! Chỉ là đột nhiên khó ở mà thôi..."

"Sao nào! Trong người cảm thấy ngứa ngáy à, có muốn..."

"Được, vậy làm 1 cái đi..."

Lão Hàn đột nhiên có chút sửng sốt, không ngờ tiểu bảo bối của mình lại muốn chơi dã chiến nơi rừng núi mát mẻ này.

"Nghĩ linh tinh, vào trong không gian của Phích Lịch Châu, đừng phản kháng, để em đưa vào..."

Nhoáng 1 cái chưa tới 3 giây, cả 2 người bất thình lình biến mất và cùng tiến vào trong không gian Phích Lịch Châu.

"Không ngờ không gian trong này cũng rộng thật, với cường độ linh khí dày đặc như này, nếu tu luyện không thể ngi ngờ là nhanh hơn nhiều so với bên ngoài. Ồ, em trồng tất cả linh dược ở trong này sao..."

"Đúng vậy, nếu có linh dược quý, nhớ đưa em giữ hộ cho, 1 ngày ở bên ngoài có thể bằng 100 ngày ở bên ngoài đó..."

"Đây...đây có phải là..."

"Nó hả...hình như là Vũ Thiên Tí Thần Quả, linh dược cấp 8 thì phải...trong lúc vô tình em có được hạt giống của nó, cũng biết đến bao giờ mới có quả để ăn..."

"Được lắm, lại còn giám ra vẻ, để ta lột bỏ lớp quần áo vướng víu này..."

"Á...từ từ thôi..."

Hai tháng sau, toàn bộ Quán Thủ thành đều đã được loại bỏ Cương Ma Khí, đối với các thế lực trong thành, sẽ tùyw theo cấp độ mà Khôi Vũ thu phí Huyền Hỏa Tích, tât nhiên là cũng sẽ không hét cái giá trên trời kiếm đủ vốn bổ sung vào bảo khố chung của Thiết Đoàn, những thứ này Khôi Vũ cũng không mấy thèm khát. Mặc dù lão Hàn đã lên tiếng nhưng cũng không chắc là Ma Hoàng sẽ từ bỏ ý định, dù sao thì đó cũng là thần khí của tổ tông người ta để lại mà.

Còn hiện tại, trong cửa lớn cửa lớn Thiết Đoàn lúc này đang đón tiếp 1 vài vị khách lớn, mặc dù là khách lớn những cũng đồng nghĩa là khách quen -Duệ Thử thân vương Lục hoàng tử trước đây. Lục hoàng tử tên thật là Triệu Thành, còn Đại hoàng tử là Triệu Đức, ngoài ra vẫn còn vài vị hoàng tử khác nhưng không có xuất chúng bằng. Hiện tại thế cục đã thay đổi, Triệu Thành gần như không còn cơ hội chuyển mình, chỉ có thể an phận làm 1 vương gia.

Cũng may là vị phụ hoàng đáng kính kia cũng không có triệt hạ toàn bộ đường sống của Triệu Thành, ban cho đất đai và quan trọng là 1 vạn quân thực lực thấp nhất cũng phải là Luyện Khí tầng 5. Tuy nhiên bên cạnh Triệu Thành lại không có mấy cao thủ có thể tin dùng, chỉ có 1 vị Tướng Tứ cảnh tầng 7. Lần này đến Quán Thủ thành, Triệu Thành cũng mang theo người này nên Khôi Vũ mới biết được.

"Vương gia, ngài đến nơi hẻo lánh này không biết là có chuyện gì..."

"Haha, Thiết đoàn trưởng là đang chê cười tại hạ sao, cũng chỉ nhiều thêm 1 cái hư danh, có tiếng mà không có miếng, lần này bái phỏng chính là có chuyện muốn hợp tác.."

"Là chuyện ở vụ sơn Ngao Hắc..."

"Thì ra Thiết Đoàn cũng nắm được thông tin, vậy thì chuyện càng dễ nói. Đúng vậy, lần này bổn vương tới chính là muốn cùng Thiết Đoàn hợp tác tiến vào vụ sơn Ngao Hắc. Nơi này quanh năm bao phủ bởi chướng khí, người bình thường không dám lại gần, võ giả lại càng không dám lại gần, nếu không sẽ bị chướng khí bao phủ thân đạo tử tiêu."- Triệu Thành nghiêm giọng nói.

"Đúng vậy, nghe đồn từ hơn tháng trước nơi này đột nhiên xuất 1 luồng ánh trắng chiếu rọi lên đến tận trời cao, hơn nữa mặc dù bị chướng khí bao phủ nhưng nó lại mở ra 1 con đường, dù là người bình thường tiến vào cũng không bị gì nhưng nếu thực lực không đủ, mạo hiểm tiến vào cũng sẽ đi đời bởi thứ khác. Tất nhiên, Thiết Đoàn đang yên ổn phát triển, cho nên tại hạ không muốn mạo hiểm đưa các huynh đệ tiến vào 1 nơi nguy hiểm mà không rõ nguyên do như vậy..."- Thiết Mục lắc đầu tiếp lời Triệu Thành.

"Bổn vương hiểu lời Thiết đoàn trưởng nói, cũng biết vào đó là nguy hiểm, Hoang Thiên bí cảnh mới kết thúc không bao lâu lại xuất hiện tình huống đặc thù đúng là có chút không theo kịp đối với 1 thế lực vừa mới phất lên như Thiết Đoàn..."-Triệu Thành vừa nới vừa liếc sang nhìn Khôi Vũ ngồi ở phía dưới cuối hàng giống như không phải cao tầng Thiết Đoàn vậy.

"Chắc ý định của vương gia là muốn hợp tác cùng thành chủ thông qua Thiết Đoàn..."

"Haha, để mọi người chê cười rồi, đúng vậy, nghe nói Lý thành chủ hiện đã bước vào cảnh giới Phụ Đằng, ở Duệ Kim hoàng triều cũng được coi là cường giả đứng đầu 1 phương, nếu cùng tiến vào vụ sơn Ngao Hắc, tỉ lệ sống sót sẽ cao hơn rất nhiều."

Lúc này Khôi Vũ có chút nghi hoặc, khỗng rõ Triệu Thành tại sao lại biết được Lý Tướng đã bước vào Phụ Đằng cảnh, dù sao thì đây cũng là tồn tại đỉnh cao của 3 đại Hoàng Triều rồi. Nếu như Triệu Thành đã biết vậy cũng có khi thái tử cũng đã biết chuyện thậm trí thánh hoàng cũng đã biết, mặc dù không gặp phải nguy hiểm gì nhưng cũng gặp nhiều phiền phức hơn trước./

"Thứ cho tại hạ nói thẳng, mặc dù ngài được phong thân vương, nhưng dù có Thiết Đoàn mở lời cũng chứ chắc Lý thành chủ muốn cùng ngài hợp tác chống đối Thái tử đâu?"

"Không sai, có 3 nguyên nhân mà bổn vương có chút tự tin

đến nơi này. Một, Triệu Đức vẫn còn nhớ Quán Thủ thành hợp tác với ta ở trong Hoang Thiên bí cảnh lần trước. Hai, bổn vương cũng không phải là đến tay không, ở nhà ngoại bổn vương có mời đến 1 vị trưởng lão thực lực không dưới Lý thành chủ, 1 khi 2 bên hợp tác, lợi ích thu được chắc chắn sẽ chia đều. Thứ 3 cũng là quan trọng nhất, chính là thứ ánh sáng trắng chiếu lên tận trời xanh mà người ta đồn có liên quan đến kho báu của 1 vị Ma Hoàng từ 2000 năm trước..."

"Ma Hoàng??? Đúng là đáng kinh ngạc nhưng cũng chỉ là lời đồn, hơn nữa liên quan đến Ma Hoàng lại còn muốn đi, chẳng lẽ vương gia không sợ bị các thế lực chính đạo trong thiên hạ này thảo phạt sao?"

"Chính vì liên quan đến Ma Hoàng, chính đạo lại càng phải đi để tiêu diệt tận gốc mầm mống tai hoại, hơn nữa nghe nói, 2000 năm trước Ma Hoàng có thể nổi danh chính là nhờ có trong tay 1 cuốn Thánh Thư trong truyền thuyết. Mà Thánh Thư lại là vật của chính đạo không hề liên quan đến Ma Hoàng kia..."

"Được rồi, tại hạ sẽ mở lời với Lý thành chủ giúp vương gia, nhưng được hay không cũng mong Vương gia không trách tội..."

"Hahaha, không trách, không trách..."

Nghe cuộc nói chuyện giữa Triệu Thành và Thiết Mục, Khôi Vũ có chút giật mình, vị Ma Hoàng trong miệng của Triệu Thành có khi lại mà Ma Hoàng cùng thời với Lão Hàn và vụ sơn Ngao Hắc cũng rất có thể là nơi hạ lạc của của hắn hoặc nơi ở trước đây của hắn. Đồng thời có thể thấy được Triệu Thành dã tâm không nhỏ, mặc dù đã bị phong làm vương gia nhưng vẫn không từ bỏ, cuộc chiến vương quyền vẫn chưa kết thúc, thái tử nhất định sẽ không bỏ qua vụ sơn Ngao Hắc lần này.

Nghĩ đến đây, Khôi Vũ liền nhanh chân đi tìm Lão Hàn, sau khi tiêu diệt Ma Binh tên này cũng không rời đi mà ở lì trong phòng nói là tập trung dưỡng thương, cho nên hai cứ cách 3 ngày Khôi Vũ lại sử dụng trị thương 1 lần, lão Hàn cũng có nói, chắc chỉ cần thêm chục lần nữa là sẽ trở lại trạng thái đỉnh phong.

"Vụ sơn Ngao Hắc? Ta nhớ trước đây nơi tên này ở gọi là Thánh Ma điện, nhưng cũng có thể sau khi bị trọng thương bỏ chạy đã bị các thế lực phá hủy, thời gian đã trôi qua quá lâu, cũng không chắc đó có phải là cùng 1 vị trí hay không nhưng nếu lời đồn là thật vậy thì trừ tên đó ra, sẽ không kẻ nào dám xưng Ma Hoàng đâu?"

"Vậy có đi không?"

"Đi, tất nhiên là phải đi, ta đã thông tri cho Lý Tướng đồng ý với tên vương gia kia. Nơi này linh khí mỏng manh đến đáng thương, khả năng các thế lực lớn đó vẫn chưa phát hiện ra tình hình ở vụ sơn Ngao Hắc kia, cơ hội vẫn còn. Có Lý Tướng đi cùng, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn..."

"Á...lão Hàn, anh không đi sao?"

"Không! lần này ta có chút việc không thể đi cùng em, nhưng ta sẽ phái thêm người đi để bảo vệ em, yên tâm đi, nhất định em sẽ lấy được Thánh Thư.!"- Lão Hàn mỉm cười xoa đầu Khôi Vũ.
« Chương TrướcChương Tiếp »