Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Kim Thụ Đại Khôi

Chương 89: Phệ Hoang Thú

« Chương TrướcChương Tiếp »
Đi được thêm 1 chút lại không còn thấy cảnh đổ nát hoang tàn nữa, mà cây cối có phần nhiều hơn. Lúc này cả đám lại càng trở nên nghi hoặc hơn, tại sao đám Sư Chấu đó lại không tiến vào nơi này, mà lại khăng khăng giống như có thứ gì đó cản lại không giám tiến vào. Điều này cũng đồng nghĩa với việc, nơi này chắc chắn nguy hiểm hơn rất nhiều.

"Triệu công tử, ngài có ngửi thấy mùi gì không?"- Trúc Linh bịt mũi nói.

"Khứu giác của cô nương quả là nhạy bén, tại hạ cũng đang định thắc mắc, mùi này rất là thơm gần nơi này hoặc là có độc hoặc là có linh dược sắp chín..."

Đồng thời lúc này, thông báo từ hệ thống trong đầu Khôi Vũ cũng vang lên :

Đinh!!! Ký chủ có 1 nhiệm vụ phó bản, ngài có muốn nhận không?

"Có muốn nhận không? Tức là có thể từ chối sao? Hệ thống, ta có nên nhận nó không?"

"Ký chủ phải tự đưa ra phán đoán của mình, nhưng nhiệm vụ phó bản thật không dễ phát động chút nào!"- Hệ thống tức thì đáp lại.

"Ta nhận, đương nhiên là ta nhận, ngươi nói thế kia không thì tò mò tới chết mất!"

Đinh!!! Phát động nhiệm vụ phó bản đầu tiên- giai đoạn thứ nhất

Yêu cầu: Ký chủ phải lấy được 5 gốc Thương Vân Hoa, tiêu diệt Hoang Phệ thú và lấy tim của nó. Giai đoạn thứ 2 sẽ bắt đầu ngay sau đó!!!

"Hệ thống, phần thưởng đâu?"

"Ký chủ, nhiệm vụ phó bản sau khi ngài hoàn thành đến cuối cùng mới phát thưởng, xin vui lòng không hóng hớt phần thưởng..."

"Ngươi tốt...rất tốt..."

Khôi Vũ không thèm để ý hệ thống nữa, gì chứ thứ này toàn đi nói móc chủ nhân của mình, thật khó mà tha thứ. Quay trở lại tình huống trước mắt, lúc này xung quanh tất cả mọi người đều bị bao phủ bởi 1 mùi hương rất thơm nhưng lại không ai dám ngửi nhiều mà phong bế khứu giác, dù sao cũng là võ giả tu luyện, nhịn thở 1 lúc cũng không chết được.

Tuy nhiên, Triệu Thành laị nhìn thấy Khôi Vũ không có nhịn thở lại tò mò hỏi:

"Khôi Vũ huynh đệ phải chăng có hiểu biết về mùi thơm này chăng?"

"Hiểu biết thì không có, mặc dù thơm chưa chắc đã tốt tuy nhiên nếu ta đoán không sai thì cách nơi này không xa liền có linh dược cấp cao sắp thành thục!"- Khôi Vũ gật đầu nói

"Ồ, linh dược cao cấp ư, là cấp mấy!"

"Ta không chắc chắn lắm, nhưng khả năng là đẳng cấp rất cao cho nên mới khiến cao thủ Phụ Đằng cảnh cũng không phân biệt được mừi thơm kia là tốt hay xấu..."

Thấy Triệu Thành tin tưởng Khôi Vũ nhanh chóng hít thở lại bình thường, người của Thanh Y tông lại càng tò mò quan sát Khôi Vũ, tất nhiên là không có ai giải trừ phong bế. Dù sao thì vẫn phải cẩn thận, sợ có gian trá thì hỏng, ai biết đâu được đámn người Triệu Thành và Khôi Vũ đã có giải dược cho mùi thơm này thì sao!

"Tốt, vậy chúng ta mau chóng chia ra tìm kiếm tung kích của linh dược, nếu như ai tìm ra trước thì dựa vào bản lĩnh của mỗi người, còn gặp khó khăn sẽ hợp lực được thì sẽ chia đều, mọi người thấy thế nào?"

"Thanh Y tông không có ý kiến gì?"- Trúc Linh gật đầu.

Nói là chia ra nhưng thực tế, người của Thanh Y tông 1 hướng, Khôi Vũ và Triệu Thành 1 hướng, cũng không mấy ai nguyện ý chia nhỏ đội hình ban đầu của mình, dù thế nào thì 2 bên vẫn đang thăm dò đối phương.

Rất nhanh, nhóm Khôi Vũ đã may mắn tìm ra Linh dược cao cấp kia trước, dù rằng có chút dễ dàng nhưng lại khiến cho Triệu Thành có chút thỏa mãn.

"Vương gia, cẩn thận 1 chút!"- Tiết Sử nhắc nhở.

Cùng với lời nhắc nhớ của Tiết Sử, 1 đầu yêu thú cũng nhanh chóng xuất hiện, thứ này trông giống như 1 loài sâu bướm nhưng kích thước lại có thể so sánh với thân thể võ giả, trên mình lại lúc nhúc ngoe nguẩy những lông là lông trông mà nổi hết cả da gà.

"Không lẽ thứ này chính là Hoang Phệ Thú, trông có chút kinh tởm a..."- Khôi Vũ thầm nghĩ ở trong đầu.

"Ký chủ, ngài đoán vô cùng chính xác, cực kì thông minh, nhớ là lấy tim của nó đấy..."- Hệ thống nhanh chóng đáp lời.

Tiếp đó, Triệu Thành quay sang hỏi Tiết Sử:

"Tiết lão, đó là yêu thú gì, nó quấn quanh gốc linh dược kia mất rồi, không phân biệt được?"

"Vương gia, thân già cũng ngu dốt chưa từng thấy bao giờ!"

"Vậy chúng ta phải làm gì đây?"- Triệu Thành có chút bối rối.

"Vương gia, để ta thử tấn công nó trước xem có phản ứng gì không?"

Tiết Sử nhanh chóng áp sát lại Hoang Phệ Thú, lão vô cùng cẩn thận từng li từng tí một, tuy nhiên con yêu thú này dường như ngũ giác cũng vô nhạy bén đã phát hiện ra có kẻ lạ mặt xâm nhập. Tức thì nó há to cái miệng của mình hét thật lớn về phía Tiết Sử. Trong khoảnh khắc đó, Tiết Sử dường như cảm nhận được nguy hiểm, lão quay người hô thật lớn:

"Là cấp bậc yêu Vương...rút..."

Dứt lời, Tiết Sử lão đầu cũng nhanh chóng rút lui, chỉ có điều, khiến lão phải giật mình chính là đằng sau lão lại là 2 đầu Phệ Hoang Thú mới chui lên từ mặt đất không lâu. Không chỉ như vậy ngay cả nơi Khôi Vũ đang ẩn náu cũng xuất hiện 4 5 đầu Phệ Hoang Thú đang chui lên bao vây cả 4 người lại.

"Không lẽ chúng ta dính bẫy của đám gớm giếc này!!!"- Triệu Thành cau mặt nói.

"Vương gia, hình như chúng ta gặp rắc rối rồi, hình như toàn bộ chúng đều là cấp 5..."- Dã Tuyến run rẩy nói.

Ngay cả Khôi Vũ cũng phải giật mình trước đội hình hùng hậu này. Có tiểu Hiển và Lý Tướng ở bên cạnh nên Khôi Vũ cũng không mấy lo lắng. Nhưng vấn đề là Khôi Vũ lại không muốn lộ diện thực lực bên cạnh của bản thân quá sớm, tốt nhất là không cần phải sử dụng đến.

Triệu Thành này cũng coi như người tốt, biết Khôi Vũ không giỏi đánh đấm bèn kêu Dã Tuyến cùng chắn xung quanh Khôi Vũ, thêm Lý Tướng nữa là Khôi Vũ coi như được bảo vệ an toàn. Tất nhiên, suy cho cùng thì thứ mà Triệu Thành hi vọng chính là năng lực trị thương của Đan sư như Khôi Vũ, thời khắc như này mà bắt 1 đan sư chiến đấu vượt cấp, rõ ràng là muốn cã lũ đi gặp tổ tiên sớm hơn. Cho dù Lý Tướng kia đã bước vào Phụ Đằng cảnh nhưng hiện tại cùng lắm thì cũng chỉ bo bo giữ mình mà thôi.

Trận chiến đã nhanh chóng nổ ra, lại không phải cùng cấp bậc mà là vượt cấp chiến đấu, Lý Tướng còn đỡ mặc dù có thể chiến thắng dễ dàng nhưng lại giả vở đánh ngang tay. Còn 2 người Triệu Thành thì cực kì quá sức, gần như chỉ có thể bị động chống trả mà không có sức hoàn thủ lại. Khôi Vũ cũng không tiếc linh lực, chỉ cần 2 người này bị thương 1 chút bèn sử dụng trị thương hoàn hảo như mới.

"Tiểu Hiển, ngươi có thể rời khỏi cơ thể ta không?"

"Chủ nhân, tất nhiên là được, người muốn tiểu Hiển làm gì?"

@@@^^^

***

Cấp bậc của yêu thú có chút không rõ ràng, yêu thú cấp 1= luyện khí, cấp 2= trúc cơ, cho đến cấp 5 = phụ đằng. Nhưng đến Ngưng Nguyên trở đi thì bắt đầu phân chia lại, mình sẽ nói sau nhé!
« Chương TrướcChương Tiếp »