Chương 36: Thẻ bài mới

Cô hiện có 3 lượt rút thẻ. Một lượt là từ khi kích hoạt hệ thống, nhưng Tô Hà vẫn chưa sử dụng, cô muốn giữ lại phòng khi có tình huống khẩn cấp để có thể nhanh chóng làm giấy tờ tùy thân cho nhân vật từ thẻ bài.

Lượt rút thẻ thứ hai là phần thưởng từ lần nạp đầu tiên trong cửa hàng trò chơi.

Lượt rút thẻ mới nhất là phần thưởng khi đạt mức tiêu dùng 100.000 tệ.

Tuy nhiên, hệ thống trò chơi từ giờ sẽ không dễ dàng như vậy nữa. Tiêu chí phần thưởng tiếp theo đã tăng lên tới 1 triệu tệ, và sau đó là 10 triệu, rồi 50 triệu.

Ngoài ra, các tính năng cao cấp như xem trước sản phẩm, nút lọc tìm kiếm, hay thanh tìm kiếm sẽ chỉ mở khóa khi đạt ngưỡng tiêu dùng hàng triệu tệ.

Tuy nhiên, hiện tại Tô Hà đã có 10 mục sản phẩm trong cửa hàng trò chơi, nên cô tạm hài lòng.

Hồng Liên nhìn cô đầy mong đợi: “Sao rồi?”

Tô Hà nhăn mặt: “Thất bại rồi, hệ thống thông báo thiếu bể thẻ [1].”

[1] Bể thẻ là một thuật ngữ thường được sử dụng trong các trò chơi gacha (trò chơi có cơ chế quay thưởng ngẫu nhiên). Trong các trò chơi này, người chơi sẽ sử dụng tiền tệ trong game (hoặc tiền thật) để rút thẻ ngẫu nhiên từ bể thẻ. Những thẻ này có thể là nhân vật, vũ khí, vật phẩm hay tài nguyên trong game.

“Vậy… làm sao bây giờ?” Hồng Liên bối rối. Cô hoàn toàn không nhớ mình đã được triệu hồi như thế nào.

Tô Hà nhớ lại lúc đó: “Sách! Có khi sách chính là bể thẻ đấy!”

Tô Hà dẫn Hồng Liên vào phòng riêng của mình. Phòng cô không có nhiều sách lắm.

Nhìn lên kệ sách hạn chế, Tô Hà suy nghĩ: “Nhân vật từ thẻ bài có kỹ năng tương xứng với thân phận của họ. Nhân vật càng mạnh thì càng tốt.”

“Hay là cuốn này, thế giới phép thuật!” Khi thấy bộ truyện Harry Potter, mắt Tô Hà sáng lên.

Thế giới phép thuật thật sự quá tuyệt vời!

Khi đọc sách, Tô Hà đã mơ ước có được phép thuật như của bà Weasley, chỉ cần vung đũa phép là nồi niêu tự động nấu nướng, bát đĩa tự rửa, quần áo tự gấp.

Cô tràn đầy hy vọng, mở sách ra và đồng thời nhấn vào nút rút thẻ.

“Rút thẻ thất bại! Hiện không có bản quyền thẻ bài từ bể thẻ này.”

Nhìn dòng thông báo đỏ rực hiện ra, Tô Hà phát điên: “Lại còn có bản quyền nữa sao!”

Cô bực mình nhấn hệ thống liên tục: “Không thể thông cảm chút sao?” Cô thực sự rất muốn có phép thuật.

Hệ thống vẫn lạnh lùng: “Sau khi nhận được quyền, bể thẻ sẽ mở.”

“Harry Potter kiếm hàng tỷ đô chỉ từ bản quyền, làm sao tôi đủ tiền mua nổi? Hơn nữa, nếu tôi rút trúng Voldemort thì sao? Bị nguyền chết ngay lập tức à?” Tô Hà lầm bầm, không ngừng bấm hệ thống.

Nhưng hệ thống chẳng hề đáp lại, điều này càng khiến Tô Hà tin rằng có thể rút trúng nhân vật phản diện từ bể thẻ!

Bất lực, Tô Hà bỏ qua đống sách không có bản quyền.

“Chọn truyện cổ tích của Andersen chắc được chứ, không còn bản quyền đâu nhỉ? Tôi không cần gì cao xa, chỉ cần thẻ bài Nàng Tiên Cá thôi!” Tô Hà cầu nguyện.

Lần này, hệ thống không còn báo thất bại, nhưng lại hiện ra: “Thử lại nhé, thẻ bài đã chạy mất rồi!”

“Trời ơi! Đừng có giả vờ hài hước với những câu như thế nữa!” Sau nhiều lần thất bại liên tiếp, hệ thống đều thông báo rằng thẻ bài đã trốn thoát, khiến Tô Hà phát cáu.

Tô Hà cố gắng tự tìm hiểu. Lần đầu tiên rút thẻ, cô đã rút thành công từ tác phẩm Hồng Lâu Mộng, lúc đó quá trình diễn ra rất suôn sẻ.

Nhưng khi thử với thế giới thần tiên và phép thuật, cô lại thất bại liên tục, có lẽ do cấp độ của cô chưa đủ?

Cô bắt đầu nghĩ đến một lý do gần đúng. Những thế giới càng gần với thế giới thực, thì năng lượng cần thiết để triệu hồi nhân vật càng ít. Nhưng thế giới càng cao cấp, thì năng lượng cần nhiều hơn.

Mặc dù hệ thống không hiển thị rõ ràng, nhưng rút thẻ cũng cần có "kinh nghiệm". Giống như việc câu cá, kỹ năng rút thẻ cũng cần luyện tập.

Với kỹ năng hiện tại của Tô Hà, việc rút trúng thẻ bài mạnh cũng giống như muốn câu cá lớn bằng cần nhỏ, thất bại liên tục là điều dễ hiểu.

Sau một loạt thử thách mà không thu hoạch được gì, Tô Hà đành giảm kỳ vọng của mình.

“Thôi được rồi, chọn cái đơn giản thôi, có bản quyền nữa. Thử sách giáo khoa xem.” Sau khi thử hết các sách khác, Tô Hà quay sang sách giáo khoa trung học cơ sở.

Với bằng đại học của cô, chắc không vấn đề gì đâu!

“Rút thẻ.” Tô Hà nhấn nút rút thẻ.