Quyển 1 - Chương 7: Sở thiên bạo lực (1)

Rạng sáng, việc kinh doanh trở nên vắng vẻ hơn.

Mộng Oánh Oánh ước lượng túi tiền nặng trĩu, hôm nay không chiếm được vị trí tốt, nhưng thành quả vẫn rất huy hoàng. Khi nàng đang chuẩn bị dọn quán về nhà để đếm tiền kiếm được, đột nhiên nghe thấy mấy giọng nói sắc nhọn chói tai.

"Oa, lão bản, thịt của ngươi căn bản không tươi!"

"Ta ăn mới hai miếng, hiện tại cảm thấy rất đau bụng!"

"Thịt này khẳng định là có vấn đề, các ngươi cần phải giải thích rõ ràng!"

Bốn người khách mặc áo giáp da không ngừng kêu gào, trong đó một người cầm đầu có hình xăm trên cánh tay, dáng người cường tráng, mặt mày dữ tợn, vừa nhìn thấy liền biết không phải là người lương thiện.

Mộng Oánh Oánh sợ ảnh hưởng tới công việc kinh doanh, ngay lập tức giải thích: "Nguyên liệu của chúng ta hoàn toàn tươi mới, không có khả năng xảy ra vấn đề."

Rầm!

Nam tử có hình xăm đập bàn thật mạnh một cái: "Con mẹ nó, ta mặc kệ, huynh đệ chúng ta ăn vào đều bị tiêu chảy, các ngươi phải chịu trách nhiệm!"

"Đúng vậy, ngươi biết Long ca chúng ta là người nào sao?" Một tên du côn khác đứng lên, cực kỳ kiêu ngạo thét lên: "Chỉ cần một câu của Long ca, các ngươi vĩnh viễn đừng nghĩ tới việc hỗn ở chỗ này!"

Long ca có được thực lực Luyện Thể tầng thứ 3, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực không hề tầm thường, thường ngày hay mang theo một đám ác ôn, khi dễ nhỏ yếu, xảo trá làm tiền, không chuyện ác nào không làm. Những khu vực lân cận, bọn họ đều nổi danh là bọn rắn độc, người thường không ai dám trêu chọc.

Lợi nhuận của quán nhỏ quá cao, khó tránh khỏi khiến người đỏ mắt, mấy người này chỉ sợ là đang tìm kiếm rắc rối.

Mộng Oánh Oánh chưa từng nghĩ tới làm thế nào đối phó với loại tình huống thế này, thiên tính của nàng tương đối yếu mềm, thầm nghĩ không thể vì một chút việc nhỏ mà phá hỏng việc làm buôn bán sau này. Những tên lưu manh này đơn giản chỉ muốn kiếm chút tiền tài, chỉ cần không quá phận, bỏ ra chút tiền cũng không sao.

Mộng Oánh Oánh lịch sự nói: "Chúng ta vừa mới tới nên không hiểu quy củ, có gì không phải, hy vọng các ngươi chỉ giáo."

Ha!

Cô nàng này nhanh như vậy đã chịu đầu hàng?

Điều này chứng tỏ nàng ấy chắc chắn không có bối cảnh gì!

"Xem như ngươi hiểu chuyện!" Long ca không những không có chuyển biến tốt, ngược lại lá gan càng lớn: "Như vậy đi, đền một ngàn đồng vàng, sau đó giao mấy cái nồi ra đây. Ta đảm bảo từ nay về sau các ngươi đều sẽ không sao!"

Sắc mặt Mộng Oánh Oánh đại biến: "Các ngươi quả thực đúng là làm tiền! Chúng ta nào có một ngàn đồng vàng!"

"Thật ra ta cũng không muốn gây khó dễ cho ngươi!" Long ca rất có hứng thú đánh giá Mộng Oánh Oánh, trong ánh mắt đáng khinh hiện lên một tia da^ʍ tà: "Như vậy đi, ngươi đi theo chúng ta, bồi huynh đệ chúng ta chơi một đêm, số tiền này không cần bận tâm tới nữa!"

Mấy tên du côn vừa nghe được lời này, ngay lập tức đều động sắc tâm.

"Ha ha, Long ca, ngươi quả thật rất hào phóng."

"Đúng vậy, thẻ đỏ đắt nhất Nam thành hôm nay, một đêm cũng không cần phải dùng tới một ngàn đồng vàng!"

"Tuy nhiên, cô nàng này ngực lớn, mông cũng rất đẫy đà, ta thấy cũng không thua kém những hoa khôi đó!"

Mặc dù nàng đeo mặt nạ, nhưng da thịt trắng nõn non mịn, hai đùi thẳng tắp cân xứng, kích thước bộ ngực càng khiến người kinh ngạc, đường cong dáng người quyến rũ mê người, tuyệt đối là cực phẩm mỹ nữ hiếm có. Đây là sự tình không phải bọn họ làm lần đầu tiên, nhưng cực phẩm như vậy lại chưa từng gặp qua.

Mộng Oánh Oánh tức giận đến nỗi khuôn mặt nhỏ trắng bệch, đồng thời cảm giác được ánh mắt đối phương bắt đầu ngo ngoe rục rịch, trong lòng không thể không bắt đầu có cảm giác hoảng loạn: "Thật quá đáng, ta muốn tới đội chấp pháp và báo cáo các ngươi!"

"Ha ha ha ha!"

"Đừng gấp, sau khi chúng ta chơi xong, ngươi cứ việc đi báo!"

"Nói không chừng, sau khi ngươi chơi với chúng ta xong, tới nơi đó lại có thể chơi thêm lần nữa."

Mấy người không kiêng nể gì cười to, nói ngây thơ như vậy, chỉ có bọn ngốc mới nói được. Bọn rắn độc dựa vào đâu dám làm xằng làm bậy? Bởi vì những nơi nên hối lộ bọn họ đều đã hối lộ, sao sẽ sợ loại uy hϊếp thế này?

Sở Thiên sớm đã phát hiện thấy tình huống không thích hợp, hắn nhanh chóng thu tiền khách hàng xong, sau đó cầm theo cái chảo và chậm rãi đi tới.

"Di, ngươi là bạn trai của cô nàng này hả?"

Sở Thiên từ đầu tới cuối đều không hề nói một câu, điều này khiến cho mấy người cảm thấy hắn cũng là một bao cỏ mềm yếu. Hơn nữa nguyên lực dao động trên người Sở Thiên rất yếu, loại thực lực này căn bản không tạo thành uy hϊếp.

Một tên du côn rút dao ra, chỉ vào Sở Thiên và đe dọa nói: "Ta nói cho ngươi biết, nữ nhân của ngươi bị Long ca nhìn trúng, muốn mượn về chơi một đêm. Long ca muốn chơi nữ nhân của ngươi, đây là vinh hạnh của ngươi, tốt nhất đừng không biết tốt xấu, nếu không......"

Bốp!

Sở Thiên vung tay phải lên, cái chảo chụp thật mạnh vào trên mặt đối phương!

Sức nóng từ nguyên lực trận tràn ra dữ dội, nửa khuôn mặt của tên du côn bị đốt đến nỗi phồng rộp rát đỏ, thậm chí ngay cả da cũng đều bị bóc ra, tiếp theo Sở Thiên dùng một chân đá thật mạnh dưới háng của hắn, trực tiếp đá tên này ra xa mấy mét.

"A a a a ——!"

"Ta xong rồi! Ta hoàn toàn xong rồi!"

Tên du côn ngã xuống mặt đất lăn lộn kêu gào thê thảm, một bàn tay che lại khuôn mặt bị cháy, một bàn tay khác che lại những quả trứng đã bị vỡ vụn, hoảng sợ than khóc tuyệt vọng.

Mọi người đều sợ ngây người.

Tiểu tử này thật sự là một nhân vật tàn nhẫn!

Không nói một tiếng, trực tiếp ra tay, một chiêu hủy dung, một chiêu tuyệt hậu, hết sức tàn nhẫn, khiến người sợ hãi!

"Con mẹ nó!" Long ca lộ ra biểu tình tức giận: "Thực lực Luyện Thể tầng thứ nhất cũng đều không có, dám phế bỏ một tên thủ hạ của ta, quả thực là tự tìm đường chết! Lên! Xử lý hắn!"

Hai tên du côn có tu vi Luyện Thể tầng thứ hai, bất luận nhìn như thế nào Sở Thiên cũng đều không phải là đối thủ của chúng. Mặc dù vừa rồi hắn vừa hạ gục một tên, nhưng người khác nhìn xem, đó đơn giản chỉ là do đánh lén. Hiện tại hai tên thủ hạ của Long ca đồng thời cùng lên, chỉ sợ Sở Thiên không thể có sức phản kháng!

"Chờ đã!" Mộng Oánh Oánh lộ ra biểu tình kinh hoảng: "Các ngươi hãy buông tha hắn đi, một ngàn đồng vàng, ta trả!"

"Chậm rồi!"

"Hôm nay cần phải phế hắn đi!"

Một tên du côn đẩy hai chân xuống mặt đất và lao tới, xung quanh nắm tay nổi lên ánh sáng bạc nhàn nhạt, ngưng tụ nguyên lực đánh tới khuôn mặt Sở Thiên.

Sở Thiên chỉ mạnh hơn một chút so với người bình thường, sao có thể ngăn cản được đòn tấn công của Luyện Thể tầng thứ hai?

Nguyên lực trong cơ thể võ giả không những có thể kích phát nguyên lực trận, mà còn có thể ở trong quá trình chiến đấu, gia tăng tốc độ, lực lượng, phòng thủ, vân vân... Nguyên lực của mấy người này hiển nhiên lớn hơn Sở Thiên vài lần, bất kỳ một quyền nào đều có mấy trăm cân lực lượng, ngay cả trâu bò cũng dễ dàng bị đấm bay xuống đất, nếu trong nháy mắt muốn hạ gục Sở Thiên quả thực là dễ như trở bàn tay!

Sở Thiên thậm chí không hề di chuyển, với những người khác xem ra, hiển nhiên là tốc độ của hắn quá chậm, vì thế nên phản ứng không kịp.

"Không!"

Mộng Oánh Oánh thét lên một tiếng kinh hãi.

Sở Thiên vẫn rất thong dong, nhanh chóng đá ra một chân, giống như đã biết trước, khi chân hắn vừa nhấc lên, đúng lúc đạp ở dưới háng đối phương. Nắm tay đối phương vừa lúc cách trước mặt Sở Thiên vài centimet thì đột nhiên dừng lại, quyền phong từ nắm đấm thậm chí thổi loạn trên đầu tóc Sở Thiên.

Một màn này thật sự là quá quỷ dị.

Tốc độ và lực lượng của Sở Thiên đều kém xa đối phương, nhưng lại trông giống như đối phương đã chủ động dâng điểm yếu nơi háng của mình tới cho Sở Thiên.

"A a!"

Tên du côn ngã trên mặt đất, tiếng kêu thê lương thảm thiết lại quanh quẩn một lần nữa.