Chương 1: Tình cờ nghe được nam sinh hư đang “làm” ai đó

Đây là ngày đầu tiên Yên Thi ghi danh vào trường trung học Trần Hội. Lo rằng ai đó sẽ phát hiện ra giới tính thật của mình nên cô lo lắng vô cùng.

Vốn dĩ cô muốn ghi danh học trường này là vì học phí năm nay của trường được giảm một nửa, như thế sẽ bớt một phần gánh nặng cho bà. Thế nên cô đã cắt tóc ngắn và đeo cặp kính mà bà cô tìm thấy được khi thu gom đồ tái chế để cải trang thành nam.

Đang trong giờ học, sợ rằng sẽ bắt gặp những “cậu em” của các nam sinh trong toilet nên Yên Thi đã cố gắng nhịn tiểu. Cho đến khi không thể cố được nữa, cô vội giơ tay xin phép giáo viên đi vệ sinh.

Vốn dĩ trong giờ học sẽ không có học sinh nào ở toilet đúng không?

Yên Thi muốn chạy thật nhanh vào toilet nhưng vì sợ sẽ tè giữa chừng nên mặt cô đỏ bừng. Khi đến được toilet, cô không quan tâm có ai bên trong hay không mà bước vào ngay lập tức. Nhưng vừa cởϊ qυầи ra thì cô đã nghe thấy những âm thanh gợi cảm từ căn phòng bên cạnh.

“Pa Pa Pa Pa….” Âm thanh va chạm từ da thịt cùng với tiếng nước bắn tung tóe, lẫn trong đó còn thỉnh thoảng có tiếng rên nhẹ của cô gái và tiếng cười khàn khàn của chàng trai.

Một tiếng động lớn như một thứ gì đó đang bị đẩy vào bức tường bên cạnh, một đợt va đập dữ dội khác xảy ra sau đó. Yên Thi có thể nhìn thấy được chất lỏng trong suốt loang lổ đang nhỏ giọt trên sàn nhà từ khoảng trống phía dưới cửa.

Yên Thi mở to mắt, phát hiện có một dòng nước chảy xuống chân mình. Đó không phải nướ© ŧıểυ mà là chất lỏng ngọt ngào đang chảy ra từ bên trong cô. Nó dinh dính và trong suốt tựa như chất lỏng đang nhỏ giọt trên sàn nhà bên cạnh.

Khi nghe được những âm thanh làʍ t̠ìиɦ gợi cảm của hai người phòng bên cạnh, Yên Thi cảm thấy hoa huyệt của mình trống rỗng vô cùng.

Cô đỏ mặt xoa hai chân vào nhau, bàn tay từ từ di chuyển lên hoa huyệt. Khi chạm vào nó, cô cảm nhận được một cơn rùng mình chạy dọc khắp cơ thể, khiến cô phải rêи ɾỉ.

***

“Anh nghĩ rằng có một con chuột nhỏ đang nghe lén ở đây.”

Tiếng nói pha lẫn giọng cười của chàng trai phòng bên cạnh khiến Yên Thi giật mình. Cô cuối cùng cũng định thần lại rồi nhanh chóng kéo quần lên, dán chặt hai chân vào nhau, không dám phát ra bất kỳ tiếng động nào. Cô sợ rằng mình sẽ bị phát hiện.

Sau đó, cô nghe thấy tiếng mở cửa từ phòng bên cạnh, làm cô vô cùng căng thẳng. Đầu óc cô quay cuồng với những suy nghĩ về việc mình nên làm gì nếu bị phát hiện hoặc nên làm thế nào để giải thích với giáo viên nếu cô về muộn.

Bối Tâm Diễm ôm eo cô nữ sinh và bước ra khỏi phòng, mỉm cười đẩy cô ta vào cánh cửa bên cạnh phòng của Yên Thi.

“Cậu bé” của anh đang chuyển động bên trong hoa huyệt ẩm ướt của nữ sinh khiến da^ʍ thuỷ của cô chảy ra khắp nơi theo từng cú thúc mạnh mẽ của anh.

Âm thanh và mùi hương từ da^ʍ thuỷ xộc thẳng vào mũi của Yên Thi, khiến cho da^ʍ thuỷ của cô không ngừng chảy ra, ướt cả qυầи ɭóŧ.

Tôi không thể ở đây được nữa! Ý nghĩ đó thoáng nhanh trong tâm trí của cô.

***

Yên Thi mở cửa nhà vệ sinh muốn lao ra khỏi đó, trước mắt cô là hình ảnh một nam sinh cao lớn đang ôm một nữ sinh gợi cảm và “làm” cô ấy.

Cậu bé của anh ta có màu đỏ tía, to bằng cánh tay của một đứa trẻ mới biết đi, đang chuyển động mạnh mẽ trong hoa huyệt đỏ tươi bị tách ra của nữ sinh.

Hoa môi của cô ấy ôm chặt lấy côn ŧᏂịŧ của anh ta một cách đáng thương khi anh ra vào trong cô.

Vừa rồi, Yên Thi vốn chỉ nghe thấy tiếng làʍ t̠ìиɦ, nhưng bây giờ khi được tận mắt chứng kiến, cô hoàn toàn choáng váng. Hình ảnh đầy dâʍ ɖu͙© liên tục tấn công vào đôi mắt và tâm hồn cô.

Chân cô yếu dần và ngã khuỵ xuống sàn, không thể di chuyển được. Yên Thi ngước mắt nhìn lên và bắt gặp khuôn mặt điển trai của chàng nam sinh. Đôi mắt dài sắc bén của anh liếc nhìn cô kèm theo nụ cười quyến rũ và quỷ dị.

“Ồ, hoá ra là một con chuột nhỏ.”

Bắc Tâm Diễm đỉnh mạnh vào hoa huyệt của nữ sinh, khiến cô ta run lên và rồi một đợt chất lỏng chảy ra mạnh mẽ từ chỗ hai người giao hợp, đôi mắt cô trở nên đờ đẫn vì lêи đỉиɦ.

"A ~ cảm giác thật tuyệt ~"

***

Cặp kính gọng đen của Yên Thi bị nghiêng sang một bên, cô từ từ nhận ra chuyện gì đang xảy ra, vội cúi đầu xuống, che mặt rồi lết ra khỏi nhà vệ sinh.

Vì quá hoảng nên cô đi sai hướng, phải đi hết một vòng mới trở lại lớp học. Vừa vào lớp, Yên Thi vội gục đầu với gương mặt đỏ bừng, khiến mọi người không khỏi nghi ngờ.

“Ồ ~ không có gì sai khi bị táo bón cả.” Các nam sinh trêu chọc cô. Giáo viên nghe thấy thì gõ lên bảng, sau đó quay sang nhìn Yên Thi.

“Vào lớp đi.”

“Vâng ạ.”

Yên Thi đờ đẫn bước đến chỗ ngồi như một con rối. Cô vừa ngồi xuống, cậu bạn cùng bàn Trần Dị Minh thì thầm vào tai cô: "Mình có một số loại thuốc trị táo bón ở đây. Cậu có muốn dùng không?"

Mùi hương nam tính của cậu bao quanh cô cùng với đó là hơi thở ấm áp khiến tai cô râm ran, không thể không nhớ lại cảnh tượng vừa nãy.

***

Yên Thi cọ xát hai chân mình lại, chiếc qυầи ɭóŧ của cô vẫn còn dính đầy da^ʍ thuỷ khiến cô không khỏi đỏ mặt, không đáp lại lời anh.