Chương 1

Bắc Tống, Thanh Châu.

Đang vào cuối thu, gió bấc gào thét, viện của hạ nhân Ngô phủ phủ một tầng sương trắng, bên trong có một cái cối đá lớn dùng để xay gạo, bên trên phủ đầy lá rụng.

Tờ giấy dầu trên cửa sổ bị gió thổi kêu xào xạc, tấm rèm ngoài cửa còn chưa kịp đổi cũng kêu kẽo kẹt.

Ở trong gian phòng phía tây, Lương Cẩn tỉnh dậy trên giường đất, trong phòng còn vương đầu mùi thơm ngọt ngào của bánh dày tối qua.

Không ai nghĩ rằng, nàng đã xuyên đến Bắc Tống, trở thành nữ nhi của Điêu ma ma, bồi phòng của nhị phòng, nương tử Phùng thị trong một gia đình nhà quan lại. Tiểu cô nương này năm nay tám tuổi, chải song nha kế (búi tóc hai bên), mặc áo yếm —— Nhị Nhi

Điêu ma ma này còn có một đại nữ nhi tên là Quế Nhi.

Quế Nhi lớn hơn Nhị Nhi một tuổi, được Điêu ma ma cưng chiều, cả ngày ở lì trong phòng không ra, vô cùng lười biếng.

Lương Cẩn tính toán canh giờ không sai biệt lắm, rón rén ngồi dậy, không làm kinh động đến Quế Nhi đang ngủ bên trong giường.

Người hầu trong phủ được chia làm hai loại, loại thứ nhất là có tâm tư muốn trở thành thông phòng của lang quân gia chủ.

Loại thứ hai là làm bồi phòng cho cô nương trong phủ, tương lai có thể theo nàng ấy đến một gia đình quý tộc, trở thành một quản gia máu mặt của nương tử.

Làm bồi phòng cũng rất được coi trọng, tựa như một bà tử trong phủ, Trương ma ma đang chạy vạy tặng lễ khắp nơi, chỉ để đưa nữ nhi thứ hai có vài phần nhan sắc của mình, Tú Châu, vào trong viện của nhị phòng, nương tử Nguyên Nương.

Nguyên Nương vừa mới định thân vào năm ngoái, gia đình phu quân tương lai của nàng là bá phủ Biện Lương, sau này nàng chính là nương tử bá phủ, làm bồi phòng của nàng, là có tiền đồ nhất ở trong mắt hạ nhân Ngô phủ.

Có khi lại có vận khí tốt, được lang quân bá phủ thu làm thông phòng hoặc là tiểu thϊếp, thì cả gia đình đó đúng là gà chó bay lên trời.

Vốn dĩ Điêu ma ma cũng muốn nhét Lương Cẩn vào trong viện của Nguyên Nương, làm nha đầu may vá thấp kém nhất.

Theo lời của Điêu ma ma, cứ chậm rãi tồn tại trong viện là sẽ hết khổ, ban đầu bà cũng từ nha đầu thấp kém nhất mà từng chút thăng tiến.

Hơn nữa, bà còn là bồi phòng được nhị phòng, nương tử Phùng thị mang từ nhà ngoại đến, nên cũng có chút thể diện khi ở trước mặt Phùng thị.

Nhưng Lương Cẩn không muốn đi, thay vào đó nàng lại đến nơi bị đông đảo các nha đầu và bà tử coi là không có tiền đồ nhất –—– Phòng bếp lớn.