Chương 16

Cô nghe tiếng đóng cửa, đợi một lúc sau mới dám ngó đầu ra nhìn, xác nhận không cô anh cô mới đi ra ngoài, trên người cô bây giờ chỉ khoát mỗi chiếc áo choàng tắm thôi, nhanh chóng chạy lại tủ quần áo lấy một chiếc váy ngủ ra mặc vào.

Cô nằm trên giường, đầu liên tục liên tưởng đến hình ảnh vừa nãy, cô đỏ mặt ôm lấy gối lăn qua lăn lại trên giường.

“Hạ Kiều Anh mày điên rồi, điên thật rồi.”

Lăn lộn một lúc cô cũng mệt mỏi thϊếp đi.

Nữa đêm, anh mở cửa đi vào phòng cô, nhìn cô đang ngủ say trên giường anh lắc đầu, có phải cô đề phòng quá kém không, còn không ra ngoài kiểm trả thử anh đã về chưa mà lăn ra ngủ rồi.

Nghĩ rồi anh leo lên giường ôm cô ngủ.

Sáng hôm sau anh tỉnh dậy vì bên người tự nhiên nóng rực, mở mắt nhìn sang bên cạnh thì thấy người cô rất đỏ, anh lấy tay sờ lên trán cô, nóng quá, cô bệnh rồi, có lẽ do hôm qua cô tắm quá lâu.

Nhanh chóng rời giường lấy điện thoại.

“Thư kí Lý, gọi bác sĩ Kiều đến nhà Anh Anh cho tôi.” chưa kịp đợi bên kia trả lời anh đã cúp máy.

Anh chạy vào nhà tắm lấy cái khăn sạch ngâm nước ấm chườm cho cô.

20’ sau Bác sĩ Kiều và Lý Hoành chạy tới, bọn họ là vợ chồng, Kiều Hy là bác sĩ riêng của nhà anh.

“Cô ấy không sao, nghỉ ngơi vài ngày là khoẻ rồi, tôi sẽ kê thuốc cho cô ấy.” Kiều Hy khám cho cô xong quay lại nói với anh.

“Được rồi.”

“Vậy chúng tôi về trước.”

“Gửi tài liệu qua máy tính cho tôi, hôm nay tôi sẽ làm việc ở nhà.” anh nói với Lý Hoành

“Vâng.” hai người cùng nhau rời đi.

Anh kéo chăn đắp lên người cô rồi xuống bếp nấu cháo cho cô.

Đến trưa cô mới tỉnh dậy, mở mắt ra liềm thấy anh đang ngồi làm việc bên bàn trang điểm của cô.

Vừa nhìn được một lát thì anh quay lại.

“Em tỉnh lại rồi sao, có thấy khó chịu ở đâu không?” anh sốt sắn chạy lại hỏi cô.

" Tôi không sao." giọng cô hơn khàn vì bệnh.

“Đỡ sốt rồi này.” anh đưa tay sờ trán cô.

Anh đỡ cô ngồi dựa lưng vào thành giường rồi rót cho cô một ly nước ấm, nhẹ nhàng giúp cô uống từng ngụm một.

“Em đợi một lát, anh đi hâm cháo cho em.”

Cô nhìn theo bóng lưng của anh, lòng muôn vàn suy nghĩ rối bời.

Anh quay lại với tô cháo nóng hổi bốc khói nghi ngút và một túi thuốc.

Anh múc cháo đưa lên miệng thổi rồi đưa đến trước miệng cô nhưng cô không mở miệng.

“Aaa nào, em phải ăn để còn uống thuốc.” anh nhẹ giọng dụ dỗ.

“Ngoan, công ty em không phải còn rất nhiều việc cần em xử lí sao?” lần mày cô đã nghe lời anh, từ từ mở miệng ăn cháo.

Anh cứ vừa thổi vừa đút cô đến hết tô cháo.

Cô ăn xong anh lấy thuốc cho cô uống rồi đỡ cô nằm xuống giường.

“Em nghỉ ngơi đi cho mau khoẻ.” anh đặt lên trán cô một nụ hôn.

“Reng reng reng”

Anh cầm điện thoại đi ra ngoài.

“Con nghe.”

“Con có việc bận rồi, không về ăn cơm đâu.”

“Con cúp máy đây.”

Anh quay lại phòng cô, thấy cô đã ngủ anh nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh cô, yêu chiều vuốt tóc cô.

Cô ngủ tới tối mới dậy, người đã đỡ mệt hơn, cô bước xuống giường đi ra ngoài.

Anh nghe thấy tiếng mở cửa liền quay lại nhìn.

“Được rồi, lát nói.” anh đang bàn công việc với Lý Hoành.

“Sao em không nằm trong đó nghỉ ngơi, chạy ra đây làm gì.” anh đi lại đỡ cô qua sofa ngồi.

“Tôi khát nước.” lúc nãy không thấy anh cô còn tưởng anh về rồi, cô còn cảm thấy hụt hẫng nữa.

“Anh lấy giúp em.” anh đứng lên đi vào bếp lấy nước cho cô.

Anh trở ra đưa ly nước đến bên miệng cô.

“Tôi tự uống được.” cô lấy ly nước từ tay anh.

Đợi cô uống xong anh cầm lấy cái lý rỗng cất đi.

“Em đói chưa.”

“Tôi khoẻ rồi, có thể tự lo được, anh mau về lo chuyện công ty đi.”

" Chuyện công ty cũng không quan trọng bằng em được."

Anh nói tim cô đập thình thịch, ngaii ngùng cuối mặt xuống.

“Anh mới nấu cháo bí đỏ thịt bằm, anh đi lấy cho em nhé.” anh lần nữa đứng lên đi vào bếp.

Cô phải làm sao đây, anh cứ như vậy sẽ lại làm cô lún sâu vào anh, nhưng cô sợ mói thứ bây giờ chỉ như một giấc mơ, khi cô tỉnh lại sẽ tan biến không còn gì cả

Anh đem cháo lại, từng muống từng muỗng đút cô, cô có đòi tự ăn anh cũng không chịu, anh định coi cô là con nít sao?

“Tôi muốn tắm.” người cô đầy mồ hôi rít rịt làm cô vô cùng khó chịu.

“Không được, em còn đang bệnh.” anh quả quyết phản đối.

“Nhưng người tôi rất khó chịu.”

“Anh làm gì vậy.” anh nghe cô nói liền ôm cô trở về phòng.

Anh vào phòng tắm pha một chậu nước ấm cầm theo khăn đi ra ngoài.

“Anh giúp em lau người.” anh đặt chậu nước lên bàn, ngồi xuống cạnh cô.

“Không…không cần đâu, tôi tự làm được.” cô đưa tay giữ chặt váy ngủ trên người.

“Ngoan, trên người em có chổ nào tôi chưa thấy chứ.” cô nghe anh nói vậy mặt đỏ đến tận mang tai.

“Để tôi tự làm.” cô lí nhí nói.

“Được rồi.” anh cũng không dám ép cô quá sợ cô giận.

Nói xong anh đứng dậy đi ra ngoài.

Cô bệnh 2 ngày, 2 ngày này anh luôn bên cạnh chăm sóc cho cô.