Chương 27: Thϊếp Canh

“Báo ứng? Ta thì làm ra chuyện gì trái với lương tâm? Đây là ta đang suy nghĩ cho Thẩm gia, có tiền sính lễ đó, nhà chúng ta cũng có thể mua chút đồ bổ cho Tam đệ, đại lang, còn có thể thi đỗ tú tài trở về, đây cũng là chuyện làm dạng danh tổ tiên, còn có tiểu cô, lúc gả đi cũng có hồi môn phong phú một chút, lúc đó ở nhà chồng sống cũng sẽ sung túc.”

Thẩm Lý thị không thèm để ý một chút nào đến ánh mắt của Thẩm Bích Thấm, nhanh chóng kéo tay lấy lòng Thẩm lão thái.

Nghe được lời Thẩm Lý thị nói, Thẩm Bích Thấm âm thầm mắng ở trong lòng, biện pháp trước đây nàng dùng để đối phó với Thẩm lão thái, bây giờ bà ta cũng đã học xong rồi, giờ cũng biết dùng Thẩm Kim Mai để kí©h thí©ɧ Thẩm lão thái.

“Lâm thị, bây giờ ngươi lập tức lấy thϊếp canh ra đây, bằng không hôm nay lão nương sẽ đánh chết ngươi!” Quả nhiên, một khi đã đυ.ng đến chuyện của Thẩm Kim Mai thì Thẩm lão thái liền vô cùng để bụng, nói xong còn chỉ vào chiếc đòn gánh đang được để sau cửa, vẻ mặt cũng lạnh như băng.

“Nương, đem thϊếp canh đưa cho nãi nãi đi, nếu không chắc chắn nãi nãi sẽ động thủ, nương!” Thẩm Bích Tuyết kéo tay Thẩm Lâm thị, vẻ mặt vô cùng thống khổ cầu xin.

“Không, Tuyết Nhi, cha ngươi đã nói hôn sự này có vấn đề, nương tuyệt đối không thể đáp ứng!” Vẻ mặt của Thẩm Lâm thị kiên quyết cự tuyệt.

“Nương, nhị đệ đi huyện Chương phổ, con dâu sợ nếu tiếp tục kéo dài sẽ xảy ra vấn đề, bọn họ thương nhất chính là nha đầu bệnh tật kia, chỉ cần xuống tay trên người nàng, chắc chắn hành động sẽ nhanh hơn.”

Nghe được lời Thẩm Lâm thị nói, Thẩm Lý thị lập tức đoán được mục đích đi huyện Chương phổ của Thẩm Thủ Nghĩa là gì, sau khi nhìn Thẩm Bích Thấm thì liền xúi giục Thẩm lão thái.



“Nương, người không thể như vậy, Thấm Nhi là cháu gái ruột của người!” Nhìn thấy Thẩm lão thái dùng vẻ mặt lạnh băng đi đến thì bà liền đem Thẩm Bích Thấm bảo vệ đằng sau mình, rồi cầu xin Thẩm lão thái.

“Nương, đem thϊếp canh cho nãi nãi đi, nương!” Thẩm Bích Tuyết kéo tay của Thẩm Lâm thị, nước mắt giàn giụa.

“Nãi nãi, ta nhớ rõ chúng ta đã nói là chuyện hôn sự sẽ định sau nửa tháng.” Thẩm Bích Thấm kìm nén tức giận đối với Thẩm lão thái nói.

“Việc hôn nhân sẽ định vào nửa tháng lúc sau cũng không sai, nhưng ai cho các ngươi không an phận trước, làm ra chuyện nhằm phá hoại hôn sự, nếu không phải Lan nhi đến báo tin, có khi chúng ta cũng không hay biết chuyện gì!” Thẩm Lý thị lạnh lùng nói.

Lan nhi trong miệng Thẩm Lý thị chính là nhị nữ nhi của đại phòng, Thẩm Bích Lan, cũng chính là nhị đường tỷ của nguyên chủ, năm vừa tròn mười sáu thì gả cho một hộ bán tạp hóa ở trên trấn. Tuy rằng cửa hàng rất nhỏ, nhưng dù sao cũng là ở trên trấn, Thẩm Lý thị vẫn luôn tự hào vì có một người con rể như vậy.

Nhưng mà con người Thẩm Bích Lan này cũng không phải là người tốt gì, tính tình giống như đúc với Thẩm Lý thị, ích kỷ vô tình, vẫn luôn khinh thường một nhà Thẩm Thủ Nghĩa.

“Nương, tức phụ không có ý muốn phá hư việc hôn nhân, chỉ là đi thám thính một chút mà thôi, nữ nhi xuất giá, dù sao cũng phải hiểu biết một chút về nhà người ta.” Thẩm Lâm thị khóc lóc giải thích nói.