Chương 32: Phân Gia

Đối với phản ứng của Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Bích Thấm rất hài lòng, tức giận đã nói lên tuy Thẩm Thủ Nghĩa hiếu thảo một cách ngu ngốc, nhưng không phải một người ngu dốt không có trách nhiệm, ít nhất ở trong lòng ông ấy, gia đình này vẫn rất quan trọng.

“Phụ thân, chúng ta phân gia đi.” Thẩm Bích Thấm cảm thấy hiện tại đề xuất phân gia là thời điểm tuyệt hảo, nên không chút do dự mở miệng.

“Thấm Nhi, con… Con nói bừa cái gì!”

Thẩm Bích Thấm vừa nói ra, Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Lâm thị đều kinh ngạc nhìn Thẩm Bích Thấm, cho dù cuộc sống khổ sở, bọn họ đều chưa từng có suy nghĩ như vậy, bởi vì trong thôn bọn họ chưa từng có ai phân gia.

“Phụ thân, nương, Thấm Nhi không phải gây sự vô cớ. Chỉ là con cảm thấy lạnh lẽo với người trong nhà mà thôi, vốn dĩ Thấm Nhi là không định nói, nhưng hôm nay không thể không nói, lúc trước con hôn mê không phải vô duyên vô cớ, mà là bị nãi nãi đánh!”

Nghe Thẩm Bích Thấm nói, Thẩm Thủ Nghĩa đột nhiên trừng hai mắt, toàn bộ thân thể run rẩy, giờ khắc này, ông ấy chỉ cảm thấy lạnh, lạnh thấu xương!

...

Nhìn phản ứng của Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Bích Thấm cũng không dừng lại mà tiếp tục nói.

“Còn nữa, sau khi nãi nãi làm chuyện như vậy, không chỉ không có một chút ăn năn, còn nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, muốn lợi dụng bệnh tình của con tới bức đại tỷ gả cho Trương lão gia để trục lợi, hoàn toàn không màng đến hạnh phúc cả đời của đại tỷ! Phụ thân, bà ta thật sự nãi nãi ruột của con sao? Có người làm nãi nãi như vậy sao?!”



“Thấm Nhi, Thấm Nhi của mẹ, Thấm Nhi số khổ của mẹ.”

Sau khi Thẩm Lâm thị lấy lại tinh thần, lập tức ôm Thẩm Bích Thấm khóc rống lên, bà vốn dĩ rất áy náy đối với đứa con gái vẫn luôn bệnh tật ốm yếu này, hiện giờ còn khiến con bé gặp chuyện như vậy, người làm mẹ như bà đúng là quá thất bại!

“Nãi nãi thật quá đáng, bà ấy là nãi nãi ruột của Tứ muội mà, sao bà ấy lại có thể làm ra chuyện như vậy!” Vẻ mặt Thẩm Bích Thấm cũng không thể tin nổi.

“Phụ thân, phân gia đi, dù phân gia có khổ sở mệt mỏi như thế nào chăng nữa thì ít nhất nương và đại tỷ cũng sẽ không vô duyên vô cớ bị đánh.” Duỗi tay lau đi nước mắt trên mặt Thẩm Lâm thị, Thẩm Bích Thấm tiếp tục nhìn Thẩm Thủ Nghĩa nói.

“Nương, phân gia, Tiểu Thất có được ăn cơm no, mặc quần áo mới giống tam đường ca không? Tiểu Thất có thể đi học không?” Lúc này Thẩm Kỳ Viễn cũng tiến lên, lôi kéo tay áo Thẩm Lâm thị, vẻ mặt chờ mong nói.

Nghe Thẩm Kỳ Viễn nói, Thẩm Bích Thấm quả thực muốn cho hắn mười ngàn like, những lời này quả thực như nét vẽ của thiên tài, nói rất hay!

“Phụ thân, thật sự… Không thể phân gia sao?” Thẩm Kỳ Viễn nói xong, Thẩm Trí Viễn luôn luôn ít nói cũng mở miệng.

Từ nhỏ hắn đã không thích người trong nhà chính, bọn họ căn bản không phải người thân, mà là côn trùng hút máu, không ngừng hút mồ hôi và máu của người nhà mình, xem người nhà mình giống nô ɭệ áp bức và sai bảo, hắn không thích mọi người trong nhà chính!