Chương 4

Stranth co quắp cọ cọ bàn tay, ngồi xổm xuống, thân thể cao hai mét ngồi xổm trước mặt Trần Tịch thì cũng là một đống rất lớn, vẫn là yêu cầu Trần Tịch ngước nhìn mới thấy được mặt hắn.

"Trần Tịch, sau này có muốn cùng bác sống chung không? Ba mẹ của con cần đi ra nước ngoài công tác rất lâu, cho nên thời gian này sẽ giao con cho bác chăm sóc..." Stranth có chút khẩn trương.

Nếu không vì khuyết điểm của hắn, tụi Mafia độc ác kia cũng sẽ không tìm được ba mẹ của Trần Tịch, và gϊếŧ hại ba mẹ của Trần Tịch...

Nếu lúc đó bản thân hắn càng chú ý thì tốt, cũng sẽ không liên lụy vợ chồng nhà họ Trần.

"Hai người họ không phải là đã chết rồi sao?" Trần Tịch nói, nghe bên tai vang lên âm thanh mềm mụp của bản thân, cảm thấy có chút kỳ lạ: "Vừa nãy cái dì... Chị kia đã nói."

Xưng hô vừa ra âm đầu, Trần Tịch vội vàng sửa miệng, hắn không biết nên xưng hô nữ người hươu kia thế nào, bảo hiểm an toàn vẫn là kêu chị đi.

Gira cả người căng thẳng: "Có thể là khi nãy cùng Horg cảnh sát nói chuyện..."

Horg cảnh sát cảm thấy cái nồi bay lên người, không nói gì im lặng cõng nồi.

Lời nói dối thiện ý bị vạch trần, Stranth có chút xấu hổ, hắn nhìn thẳng Trần Tịch: "Sự việc ba mẹ con bác thật đáng tiếc... Bác hy vọng có thể làm một chút bồi thường, nếu có thể, xin con cùng bác cùng nhau sinh sống!"

Stranth vừa nói, đứng lên cúi đầu xin lỗi, động tác thuần thục làm người nhìn thấy đều khϊếp sợ.

Lấy thân phận của Stranth cúi đầu xin lỗi một đứa trẻ như thế này có chút không nói nổi, chỉ là quyết định này là nhiều mặt thảo luận quyết định ra.

Cùng với, Stranth cũng rất áy náy với Trần Tịch, không chút do dự mà đồng ý quyết định.

Trần Tịch không rõ ràng mấy vụ quanh co lòng vòng phía sau, nhưng hắn cũng có thể đoán được một chút từ tư liệu, nên hắn có chút hoảng sợ.

Hiện tại, thân phận của hắn chỉ mới năm tuổi, và không có người thân, nếu có người giám hộ thì sẽ tốt hơn, nhiều nơi cũng yêu cầu đến tiền... Nhưng là có người nhìn, thì việc làm nhiệm vụ...

Nghĩ đến đây, Trần Tịch hoảng hốt ý thức được hiện trạng, "Trần Tịch" kia đã chết, hắn không cần làm nhiệm vụ, hắn của hiện tại đã là một người mới, là một đứa trẻ sống dưới ánh mặt trời, đôi tay không cần nhiễm máu tươi.

Trần Tịch nhấp miệng, nhìn đỉnh đầu Stranth vẫn còn duy trì tư thế gập lưng 90 độ, mở miệng đồng ý.

Rời đi cống ngầm hôi bẩn, chính hắn có thể trở thành cái loại người lúc trước hắn mãi mãi sẽ không với tới hay không.