Chương 28: biếи ŧɦái.

Luật lệ đặt ra cho những tù nhân, chỉ cần gϊếŧ được một vật thí nghiệm sẽ được đáp ứng một nguyện vọng nhưng tuyệt không được gϊếŧ tróc trong phạm vi nhà chính.

Luật lệ này thực sự có quá nhiều lỗ hổng nhưng đó lại là thử thách cơ bản nhất cho vật thí nghiệm, nếu không vượt qua được thì cũng chỉ là một loại rác thải không đáng bồi dưỡng.

- Lạch cạch.

Tiếng dao nĩa chạm vào nhau vang lên âm thanh thanh thúy, bốn người ngồi trên bàn, từng động tác ưu nhã mà dùng bữa, đưa một lượng thuốc độc vào cơ thể.

Cơ chế tạo ra người thừa kế đời tiếp theo tuyệt không thể có một chút điểm yếu nào trên người.

Loại độc này được chế tạo vô cùng đặc biệt, từng lượng nhỏ của nó không thể ngay lập tức gϊếŧ chết vật chủ mà nó sẽ cắn nuốt lân nhau trong người vật chủ, khiến vật chủ thích nghi được với mọi loại độc tố.

Njưng lại là một chất dẫn đến tình trạng đau đớn kinh khủng, kí©h thí©ɧ dây thần kinh, khoi dậy cảm giác tàn bạo, nóng nảy muốn tàn phá toàn bộ mọi thứ.

- Bữa ăn đến đây kết thúc, chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

Ánh mắt ba người xuất hiện cạnh giác, đợi đến khi người trung niên kia rời đi, họ sẽ bắt đầu cuộc săn mồi của mình.

Ở một bên khác, Túc Lăng Thần phải dối mặt với con giận của hệ thống.

- Không thể nào, nam chính tôi tạo ra sao có thể cong được cơ chứ!?!!!

Cậu hoang mang gục nhã dưới nền đất, cả người liền uể oải không có chút sức sống, hệ thống ưu nhã ở trong đầu cậu hình thành dãy số liệu " cười khinh bỉ".

【Vì kí chủ nghi ngờ năng lực làm việc của hệ thống, bổn hệ thống quyết định đẩy nhanh tiết độ xúc tiến tình cảm cho kí chủ】

【Điều này đã được thế giới chủ thông qua nên ngài hãy chuẩn bị đi】

Ngay khi cậu về đến nhà, hệ thống cũng liền trở về, dãy số liệu đồng bộ hoàn toàn không bị lỗi còn giúp nó mua được một cơ thể mới.

Trước mặt cậu là một bé gà con lông vàng óng, cái mỏ xinh xinh đang không ngừng tuôn ra những tính từ thô tục.

Túc Lăng Thần:...

Cậu không có kì thị gì đâu nhưng gu thẩm mĩ của hệ thống có chút khó thẩm...

【Vì ngài đã có hai ứng cử viên nên hệ thống sẽ tận dụng mọi thời cơ giúp đỡ ngài, mong kí chủ TRÂN TRỌNG cơ hội hệ thống cho!!!】

Hệ thống đặc biệt nghiến răng nghiến lợi đặc biệt nhấn mạnh, bộ lông gà con cũng muốn xù lên theo ở trên đầu cậu làm ổ.

- Lạch cạch...

Túc Lăng Thần quấn cái hệ thống thành bánh quai chèo, đang tính tử hình nó thì nghe thấy tiếng động ở phòng bên cạnh, ngó qua đồng hồ đã hơn 1 giờ sáng.

Bố mẹ không ở nhà, trong nhà thì lại càng không thể có ma, vậy chỉ có thể...

Im lặng mở cửa tủ, Túc Lăng Thần tìm được cái gậy chơi gôn của ba mới tậu( con với chả cái) rón rén mở toang cửa phòng ba mẹ liền thấy điều kinh khủng.

Một tên biếи ŧɦái trùm kín đầu đang lấy cắp đồ lót phụ nữ ở trong tủ bị tiếng động của cậu mà giật mình quay qua.

- Đù má, biếи ŧɦái chết tiệt!!!

Đầu đầy hắc tuyến, Túc Lăng Thần nào còn quan tâm đến tính cách đang OOC nghiêm trong vác rựa nhầm gậy phang tới tấp.

Tên biếи ŧɦái bị dọa hoảng mà vội chuồn ra ngoài của sổ ngã vào bụi cây dưới nhà.

Quyết tâm bắt tên biếи ŧɦái trừ hại cho phụ nữ, Túc Lăng Thần nhìn tính nhảy ra thì thấy quả đầu đỏ rực quen thuộc, tên biếи ŧɦái cũng đang chạy về hướng đó, gấp không kịp nhảy vội vàng hét lên.

- Lê Phương Thanh, biếи ŧɦái, cẩ....thận...

Tiếng hét nội lực ầm ầm cả khu nhà từ từ yếu xìu, Lê Phương Thanh bị tiếng hét làm cho giật mình, phản xạ có người đuổi tới mà co chân sút một phát thẳng vào tiểu đệ của tren biếи ŧɦái khiến hắn khóc không ra nước mắt.

Hắn thấy một phụ nữ xinh đẹp dáng người yếu đuối như vậy tuyệt đối là dễ bắt mặt, không chần chừ mà lao tới, không nghĩ tới nào phải quả hồng mềm, lại bị miếng sắt đập chúng chân nữa.

Đợi cậu chạy đến nơi đã thấy tên biếи ŧɦái nằm trên đất sùi bọt mép, cảnh sát đang bối rối nhìn thảm trạng.

- Chú nói gì cơ?

- Khô..không có gì..

Túc Lăng Thần âm thầm lau mồ hôi lạnh, thầm sợ hãi con gái bây giờ thật...kính sợ.

Vụ việc này không quá lớn nhưng qua những" loa phát thanh chạy bằng cơm" của khu phố mà nó trở thành dân nữ bị sắc lang bám theo được đại mỹ nữ cứu giúp trở thành câu chuyện truyền kì.

Túc- dân nữ- Lăng Thần:...tôi chán không muốn nói luôn ấy.

- Vậy giờ là sao đây?

Túc Lăng Thần ngồi quỳ ngay ngắn trên sàn nhà, Lê- đại mỹ nữ- Phương Thanh vắt chân trên ghế nhà cậu với đống đồ đạc ở phòng cho khách.

Khoan, cậu là chủ nhà mà sao lại ngồi dưới đất vậy (;¬_¬)??

- Ba mẹ lo cho con quá, biết vậy phải bắt con đi cùng, hức...

Mẹ Túc nói khẽ sụt sùi trong điện thoại được ba Túc dỗ dành, Túc Lăng Thần trợn trắng mắt không biết nên nói gì nữa.

Ba, mẹ, hai người có thể ngừng ân ân ái ái trước mặt con của hai người được không!!?

Nhưng để giữ hình tượng đứa trẻ ngoan cậu vẫn im lặng nghe ba mẹ nói.

- Phương Thanh là chị họ con, ba mẹ nhờ nó qua giúp đỡ con, dù sao thì cũng là người một nhà cùng giúp đỡ nhau.

Không phải cái vị trí nó hơi ngược rồi sao?!!

- Phương Thanh nó từng đạt quán quân karate, cũng là con gái chăm sóc con ba mẹ cũng yên tâm hơn phần nào.

Mẹ Túc nhẹ nhàng thở ra một hơi nói với cậu, ba Túc ngồi bên cạnh cũng thỉnh thoảng thêm lời bổ sung thêm vào ý kiến của bà, đúng là thê sướиɠ phu tùy mà.

- Nhưng mà, chị Phương Thanh là con gái, con là con trai, có chút...

- Hu hu, con nó không đồng ý với tôi, nó đến tuổi nổi loạn rồi sao ba Thần Thần...

Mẹ Túc ở trong lòng ông rơi lệ, ba Túc không nhịn được chốt lại không để cậu ý kiến liền cúp máy liền xảy ra cái tình trạng chủ nhà quỳ dưới chân khách là như vậy.

Túc Lăng Thần:...

Lần đầu tiên có cảm giác trong một ngày mình lại quên mất tiếng mẹ đẻ nhiều lần như vậy.