Chương 1

Chương 1

Nếu Chu Sùng Liệt sớm biết chia tay với thằng oắt kia sẽ gặp phải sự trả thù dã man như vậy, cho dù nó lớn lên hợp với khẩu vị của chính mình thế nào đi, anh cũng sẽ giữ chặt thắt lưng, tuyệt đối nhẫn nhịn không chơi thằng oắt đó một chút nào!

“Chu Sùng Liệt đồ khốn nhà anh! Tôi phải nguyền rủa cả đời anh đều chỉ có thể bị người ta chơi, không thể lừa dối thêm ai nữa!”

Trong giấc ngủ, tiếng mắng chửi tê tâm liệt phế khi bị vứt bỏ của Ninh Hiên không ngừng quanh quẩn trong đầu anh, Chu Sùng Liệt theo bản năng cau mày, ngủ thật sự không yên.

Buổi đêm cuối thu, nhiệt độ có thể coi là lạnh rồi, nhưng anh nằm trong chăn lại cảm giác càng ngày càng nóng, cả người đều như bị đốt trong lò lửa, trên trán đã toát ra từng hạt mồ hôi nhỏ.

“Mẹ nó…rốt cuộc là làm sao vậy chứ!”

Từng cơn nóng bức mạnh mẽ kéo tới, đánh thức anh từ trong cơn mơ.

Chu Sùng Liệt tức giận vươn tay xốc chăn lên, không khí lạnh lập tức tràn vào, nhưng chẳng khiến anh cảm thấy mát mẻ, ngược lại lại khơi dậy một luồng cảm giác nóng khô dữ dội hơn/

Toàn bộ cảm giác nóng khô ấy đều dồn dưới háng anh, rất nhanh, gậy thịt ở giữa hai chân đã trở nên bán cương, tạo thành một cái lều ở đũng quần anh.

“Nửa đêm rồi tự dưng lại có tinh thần như vậy! Mày bảo ông đây đi đâu tìm mông cho mày chơi hả!”

Chu Sùng Liệt liếc mắt nhìn đồng hồ bên cạnh một cái, lúc này vừa đúng là ba giờ sáng, thuộc loại thời gian tiêu tiền tìm trai bao cũng không khiến con người ta vui vẻ.

Huống chi hàng họ đã cứng thành như vậy, anh cũng không kịp gọi người tới, đơn giản đưa tay vào đũng quần, tự mình tuốt gậy thịt.

Nhưng anh tuốt mãi tuốt mãi, bỗng nhiên phát hiện sự việc dường như có chút không đúng.

Lúc này anh rất buồn ngủ, chỉ muốn bắn xong để mau chóng ngủ tiếp, cho nên cứ tiếp tục kích thích mãi điểm mẫn cảm của mình.

Nhưng tự xử đã gần nửa tiếng rồi, hàng họ vẫn cứng như thế. càng không có chút dấu hiệu muốn bắn nào.

Không chỉ có thế, anh còn cảm nhận được một loại cảm giác trống rỗng khó nói thành lời, dường như chỉ cần nơi nào đó không được thỏa mãn, thì sẽ không thể bắn tinh được.

Chu Sùng Liệt gấp đến mức cắn răng.

Tay nắm gậy thịt vô thức tìm kiếm phía dưới, ai ngờ thế mà lại sờ tới một mảng ẩm ướt nóng bỏng!

Đợi đã…đây là thứ gì?!

Xúc cảm kỳ lạ khiến Chu Sùng Liệt trong nháy mắt không còn buồn ngủ, anh vội vã bật đèn, một chân gác lên trên sô pha, đối diện gương cẩn thận xem xét.

Tay tình trường lão luyện như anh tuy chỉ chơi đàn ông, nhưng cũng gặp không ít phụ nữ lỏa thể, cho nên anh vừa nhìn đã nhận ra, vùng đáy chậu của mình rõ ràng mọc ra một cái hoa huyệt của phụ nữ.

Hơn nữa, huyệt non không lông này bây giờ còn giống như đang phát tình, ướt sũng chảy ra nước da^ʍ.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Chu Sùng Liệt tuyệt đối không dám tin, cái huyệt non nớt da^ʍ như vậy thế mà lại mọc trên người mình!

“Không đúng, nhất định là mình nhìn nhầm rồi…chắc là vậy!”

Anh không dám nhìn nhiều thêm một cái, lập tức rời khỏi trước gương, đặt mông ngồi lên giường, đồng thời không ngừng tuốt gậy thịt, ý muốn dùng khoái cảm bắn tinh xóa đi sự bất an trong lòng mình.

Nhưng nếu anh có thể bắn ra, cũng sẽ không gây sức ép đến mức bây giờ còn chưa ngủ.

Sự trống rỗng đan xen với nỗi sợ hãi, khiến cho Chu Sùng Liệt trở nên càng thêm nóng nảy.

“Bắn đi! Con mẹ mày mau bắn cho ông đây đi!”

Anh thở hổn hển, dường như sắp tuốt ra tia lửa rồi, gậy thịt cứng nhắc vẫn không có bắn tinh.

Ngược lại là cái huyệt non kia còn phản ứng kịch liệt hơn, nước da^ʍ tanh tưởi trực tiếp chảy ra trên ga giường, để lại một mảng vết nước.

Chu Sùng Liệt càng tuốt càng tức, càng tức càng nóng nảy, cuối cùng cơn giận bốc lên não, trực tiếp vung một bàn tay vỗ vào hoa huyệt của chính mình.

Ý định của anh vốn là muốn dạy dỗ cái thứ đột nhiệt xuất hiện, thế nhưng hiển nhiên anh không ý thức được, thứ này mọc trên người anh, bị đánh, người đau cũng chỉ có thể là chính anh.

“A ha…”