Chương 47

Không thể không nói, lần uy hϊếp đó dường như rất hữu dụng, ít nhất mấy ngày nay Chu Trúc Dục không hề chạy tới làm phiền anh, xem như là để anh được ở nhà yên tĩnh mấy ngày.

Ngược lại Hạ Tri Luật đáng thương gọi cho anh vài cuộc điện thoại, chẳng qua cậu nhóc này dạo này đi quay mv bên ngoài rồi, cũng không dành thời gian tới chỗ anh được.

Chu Sùng Liệt dứt khoát một lòng một dạ tập trung vào công việc, thậm chí đi làm tù tì vài ngày liền, khiến đám cấp dưới đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ sau lưng.

“Kỳ lạ, cậu nói xem sếp chúng ta cả ngày không thấy mặt, sao mấy hôm nay cứ ở văn phòng mãi thế, đột nhiên đổi tính rồi?”

“Tôi cũng không biết, nói đi cũng phải nói lại, tôi vẫn hy vọng sếp đừng tới đây thường xuyên như vậy, nếu không tôi lười biếng cũng ngại không dám lười biếng công khai.”

“Ha ha ha ha ha ha ha ai nói không phải chứ! Tôi còn muốn đi muộn về sớm nữa, quả nhiên, sếp không đủ lười không phải là một vị sếp tốt!”

“Này, lúc nói xấu tôi ít nhất cũng phải biết trốn đi chứ.” Nhân vật chính bị nói xấu đột ngột xuất hiện từ phía sau ba người bọn họ.

“Đồ dùng cho buổi họp chiều nay đã chuẩn bị xong chưa? Hợp tác với YG đều là đơn hàng lớn, chỉ cần thuận lợi lấy được hợp đồng, tiền thưởng cuối năm sẽ không thiếu của các cậu đâu.”

Dựa theo phương án thiết kế lúc trước đã bàn với Vương Thận, phía bên công xưởng đã àm ra một loạt hàng mẫu, nội dung hội nghị hôm nay của bọn, chủ yếu là thảo luận để tiến hành tiến thêm một bước đối với tính năng sản phẩm.

Đương nhiên, thứ đồ chơi tình thú này chỉ dựa vào miệng nói thì hoàn toàn không đủ, còn phải thử dụng trong thực tế mới có thể nhìn ra hiệu quả được, là đối tác hợp tác lâu dài, Chu Sùng Liệt với Vương Thận đã đạt đến một mức độ ăn ý nhất định, hội nghị vừa kết thúc, hai người họ đã trực tiếp ngồi ô tô tới một quán bar.

“Sùng Liệt! Thật đúng là đã lâu không gặp, thời gian qua lêu lổng ở đâu rồi, tôi còn tưởng anh không đến nữa cơ.”

Khoảnh khắc trông thấy anh, người pha chế đứng sau quầy bar lập tức sáng ngời hai mắt.

Chu Sùng Liệt cười đi về phía trước, vươn tay gõ nhẹ lên mặt bàn.

“Cái gì gọi là lêu lổng hả, lời này thật sự không hay đâu! Devin, cho tôi bao một phòng, lại đưa mấy đứa nhỏ sạch sẽ tới.”

Devin nhìn anh, lại nhìn Vương Thận ở phía sau anh, làm sao không hiểu cơ chứ, đương nhiên là quay đi sắp xếp thỏa đáng cho anh rồi.

Đến tận đây, mọi việc đều tiến triển rất thuận lợi, Chu Sùng Liệt cũng cảm thấy dường như bản thân lại quay trở về quãng thời gian phong lưu ban đầu.

Mãi cho tới khi anh phát hiện cho dù cắm chọc bao nhiêu lần, kɧoáı ©ảʍ chơi lỗ cũng không thể khiến anh cảm thấy thỏa mãn, hơn nữa l*и da^ʍ bên dưới còn đang tham lam nhễu nước da^ʍ, khát khao chim bự hung mãnh cắm vào.

Rốt cuộc anh mới ý thức được, cơ thể này của bản thân đã da^ʍ tới mức không thể cứu vãn được rồi.

Từ lúc bắt đầu cắm vào lỗ sau của 0 nhỏ kia, tầm mắt Vương Thận lúc nào cũng không rời khỏi Chu Sùng Liệt, y rất thích mặt anh, nhất là vẻ mặt khi lêи đỉиɦ chuẩn bị bắn tinh, gợi cảm tới mức hận không thể trực tiếp cưỡиɠ ɧϊếp anh.

Nhưng trạng thái hôm nay của anh hình như không thích hợp chút nào. đã chơi nửa tiếng rồi không thấy anh bắn tinh, ngược lại cau mày toát ra vẻ buồn rầu, hay là…

Tầm mắt Vương Thận dần chuyển từ mặt anh xuống nửa thân dưới, tu ánh sáng trong phòng rất tối, nhưng y liếc mắt một cái thoáng cái đã thấy trên quần sũng nước một bãi.

“Mấy người ra ngoài trước đi.”

“Chuyện này là làm sao vậy, không thích bọn họ hả? Có muốn đổi vài người tới không, nghe nói bên này có vài mặt hàng tốt mới tới.”

Chu sùng Liệt nói xong bèn cầm lấy điện thoại, đang chuẩn bị liên hệ với Devin, ai ngờ số điện thoại còn chưa gọi được đã bị một tay Vương Thận cản lại.