Chương 25: Chân nhân bất lộ tướng

Nhìn qua tuổi còn trẻ mà đã có loại trí tuệ này? Quả là chân nhân bất lộ tướng!

Trong lúc Chung Kỳ Vân nghĩ ngợi lung tung, Tạ Vấn Uyên nhìn hắn

Biểu tình đã biết, không giải thích nhiều, chỉ nhắc nhở lần nữa: "Đây là con đường sống duy nhất của ngươi, đi tiếp hay dừng lại đều xem ngươi nghĩ như thế nào.”

“Ngươi thật sự định một mình đấu với phủ Thục Châu?" Chung Kỳ Vân hỏi.

Tạ Vấn Uyên chỉ cười cười không trả lời.

Y không trả lời, Chung Kỳ Vân cũng không truy hỏi nữa, chỉ nói: "Đại nhân tâm tư kín đáo, coi tôi như công cụ mà tranh đấu. Nếu ngài thành công thì có lẽ tôi còn có thể có một con đường sống. Thế nhưng, nếu không thành công, ngài lại không đếm xỉa đến, ngài thì tốt rồi mà tôi trở thành bia đỡ đạn, chỉ sợ đến lúc đó chết cũng không được thoải mái, nói không chừng còn chưa rửa được oan khuất, tôi đã bị diệt khẩu.”

Tuy lời Chung Kỳ Vân nói có chút kỳ quái nhưng không trở ngại việc Tạ Vấn Uyên nghe hiểu, hắn nhìn Chung Kỳ Vân cười nói: "Ngươi cho rằng hiện giờ ngươi không phải bia đỡ đạn sao?”

“Đúng” Chung Kỳ Vân có chút tự giễu: "Đầu cũng đã đặt ở trên cọc chém đầu, bây giờ lại rơi vào trong tay ngươi..."

Tạ Vấn Uyên nghe được lời này của Chung Kỳ Vân trong lòng không thế nào thoải mái được, y tự nhận không phải người tốt lành gì, nhưng cũng chưa từng nghĩ tới để cho Trần Ách nhi gánh tội này đi tìm chết.

“Bây giờ ngươi cũng chỉ có duy nhất con đường này để đi.” Tạ Vấn Uyên vốn không phải là người nói nhiều, nhưng ấn tượng của y đối với Trần Ách nhi này cũng không xấu, suy nghĩ một chút, Tạ Vấn Uyên vẫn nói: "Ngươi thật sự cho rằng tối nay có thể chạy thoát đơn giản như vậy sao?”

“......”

“Nếu ngươi có thể giúp ta một tay, đến lúc đó ta tự có biện pháp bảo vệ ngươi khỏi cái chết.”

“Đây là giao dịch?”

“Ngươi còn có lựa chọn khác?”

“Sao lại không có, cùng lắm thì cá chết lưới rách.”

Ngữ khí của Tạ Vấn Uyên thản nhiên: "Ngươi thật sự vui lòng chết như vậy?”

Chung Kỳ Vân bỗng nhiên nhếch miệng nở nụ cười: "Không, ta rất tiếc mạng.”

“Tạ Vấn Uyên hỏi: "Tên thật của ngươi là Trần Hướng?”

Chung Kỳ Vân lắc đầu, vẫn thẳng thắn nói: "Ta không phải Trần Ách nhi, bọn họ...... bắt nhầm. Ta tên Chung Kỳ Vân, Kỳ trong sơn chi kỳ, Vân trong bạch vân.”

Chung Kỳ Vân......

Thật sự là rất kỳ lạ, phủ Thục Châu bắt sai người, Cố Thủ Nghĩa cũng tra sai người, tất cả mọi người cho rằng hắn là Trần Ách nhi nhưng người này lại nói cho y biết, sai rồi.

Tạ Vấn Uyên nhìn người trước mắt, khẽ cười: "Chung Kỳ Vân, tên hay, không biết Kỳ Vân là danh hay tự?”

“Ta không có tự.”

Tạ Vấn Uyên gật đầu, trong triều đại này có rất nhiều nơi hoặc là nông gia cũng sẽ không cho trẻ con quan tự: "Tại hạ Tạ Vấn Uyên, tự Ứng Sơ.”

Ba Giải Sai tìm được Trần Ách nhi bên một dòng suối nhỏ trong khe núi.