Chương 35: Tìm đường chết

Dọc theo đường đi, tính ra ít nhất cũng ở chung với Tạ Vấn Uyên nửa tháng. Tuy nói không nhiều lắm, nhưng hắn đã gặp người nhiều lần, mấy ngày nay hắn đã thấy Tạ Vấn Uyên nói ra những lời như vậy bao giờ đâu?

Trong lòng Chung Kỳ Vân lại thầm than lần nữa.

Nhưng trên thực tế nửa điểm cũng không biết hối cải.

Chờ Tạ Vấn Uyên tự mình đưa hắn đến một phòng giam ở sâu trong đại lao, thấy bốn phía không có người, hắn mới nhỏ giọng gọi một tiếng: "Tạ đại nhân.”

Chỉ thấy Tạ Vấn Uyên nhìn qua, cũng không cắt ngang lời hắn, hắn liền biết giờ phút này đã có thể mở miệng.

"Có phải vừa xong việc ở công đường, chứng minh ta vô tội, ta có thể lập tức rời khỏi đại lao không?"

Tạ Vấn Uyên gật đầu.

Thấy Tạ Vấn Uyên dường như không muốn nói chuyện với mình, Chung Kỳ Vân vui vẻ: "Kỳ thật, vừa rồi ta không phải cười người.”

“Hả?”

Trong mắt Chung Kỳ Vân tất cả đều là ý cười: "Chỉ là bằng hữu của ngài...... tương đối thú vị.”

Chung Kỳ Vân liếʍ liếʍ miệng, lại tiếp tục nói: "Không phải ta phủ định lời hắn nói. Thật ra hắn nói rất đúng, ta cũng rất đồng ý, ngươi xem xem, Tạ đại nhân, ngươi ưu tú như vậy, không chỉ tài hoa hơn người, còn có tướng mạo anh tuấn, khẳng định có hàng trăm hàng ngàn người theo đuổi, đừng nói vị bằng hữu kia của ngươi, nếu ta là nữ tử, ta cũng sẽ đòi gả cho ngươi."

Tạ Vấn Uyên lười tiếp tục nói nhảm với người này, xoay người rời đi.

“Này, này, Tạ đại nhân, người đừng đi. Tạ đại nhân. Tạ đại nhân. Này, này, Tạ đại nhân của ta......”

Sau đó lập tức có tùy tùng khóa cửa lao lại.

Đám người kia đi rồi, Chung Kỳ Vân cười đến mắt cũng không mở ra được.

Tìm đường chết, hắn thật sự tìm đường chết, nhưng lại không dừng lại được, làm sao bây giờ?

Chẳng qua mấy ngày kế tiếp, Chung Kỳ Vân không còn gặp được Tạ Vấn Uyên nữa.

Trong lúc đó có một lần đề thẩm, Chung Kỳ Vân không biết người đề thẩm, cũng không có người quen ở đây. Đêm hôm trước thủ hạ Chương Hồng của Tạ Vấn Uyên vào ngục nói rõ với hắn, đây là người từ Thục Châu tới, lúc đường thẩm cần người này báo cáo tình tiết vụ án trước, cho nên lần đề thẩm này, hắn phải tiếp tục giả ngu không thể bị lộ tẩy.

Thật ra Chung Kỳ Vân giả ngu đã thành thói quen, căn bản không có áp lực gì, đề thẩm này rất dễ dàng lừa gạt cho qua.

Hai ngày kế tiếp, Chung Kỳ Vân một mình ở trong một gian phòng giam, hắn không được gặp bất luận kẻ nào nữa. Hoàn cảnh phòng giam này rất tốt, vệ sinh cũng làm không tệ, mỗi ngày đều có người đưa cơm đúng giờ, cơm nước mặc dù không ngon, nhưng cũng không đến mức thiu thối, hắn cũng mừng rỡ thanh nhàn.

Sáng sớm, ngày 11 tháng 8, Đại Lý Tự công thẩm.

Quan binh áp giải dẫn hắn đến trong ngục tắm rửa thay đồ áo. Lần này Chung Kỳ Vân gội sạch đầu tóc, tắm rửa sạch sẽ xong lại làm lộ ra một khuôn mặt tương tự như hắn ở hiện đại, chỉ là gầy đi một chút mà thôi.