Chương 39: Kích động lòng người

Lệnh Hồ Tình hiểu được, mà Đại Lý Tự chính, Bình sự, Chủ bộ tham gia thẩm đường lần này chỉ là nghi hoặc Đại Lý tự Khanh của bọn họ.

Phong cách lần này tựa hồ không giống trước kia, nhưng bọn họ cũng không dám nhiều lời, mặc cho Tư Mã tòng quân thêm mắm dặm muối nói tiếp.

Cho đến khi Tư Mã tòng quân kêu lên đau đớn: "Nhị nữ Ngô gia tử trạng thê thảm, chúng ta đều không đành lòng nhìn thẳng.”

Tạ Vấn Uyên giống như nghe chăm chú, thần sắc cũng càng thêm nghiêm túc, từ trước đến nay y không nói nhiều, nghe đên lời này này lại bỗng nhiên thở dài một câu: "Chỉ là hai thiếu nữ mới mười tắm thôi.”

Mấy chữ ngắn ngủi này vừa nói ra, giống như trong đầm sâu lại lặng lẽ ném xuống cự thạch. Trong lúc nhất thời khiến cho trong lòng tất cả dân chúng trở nên phẫn nộ, hận không thể đem Chu Hữu Linh kia kéo ra đương đình vấn trảm, mới có thể hả dạ được.

"Chu Hữu Linh phạm phải trọng án như vậy, sự thật rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực, vả lại người này đã thú nhận tội ác, ký tên đóng dấu. Điều một trăm sáu mươi lăm trong luật Hình bộ quyển một: "Phàm là cố ý gϊếŧ người, lấy tử hình đền tội", điều sáu mục hai trong luật Hình bộ quyển bốn:"Gian da^ʍ nữ tử đến chết, phán chém đầu!"

Vu Văn Quảng nói đến đây bước nhanh vào giữa công đường, chắp tay nói với Tạ Vấn Uyên đang ngồi phía trước: "Tạ đại nhân, Chu Hữu Linh tâm ngoan thủ lạt, không chút nhân tính, việc phạm phải thương thiên hại lý, người người đòi gϊếŧ! Phủ Thục Châu chỗ ta đã phán chém đầu Chu Hữu Linh đầu vào ngày 18 tháng 6 năm Trọng Hồng thứ 21, định ngày mồng 3 tháng 9 hành hình, mong đại nhân phê chuẩn!”

Khi mấy lời đó vừa dứt, tất cả bá tánh đang đứng ngoài công đường cùng nhau hô lên.

“Tội ác ngập trời, gϊếŧ người đền mạng!”

Chủ bộ thấy thế lập tức đứng dậy hô hai tiếng yên lặng, thanh âm dưới công đường mới dần ngừng lại.

Tạ Vấn Uyên chờ đám người bên ngoài an tĩnh lại, mới mở miệng nói: "Hai nữ nhi Ngô gia chết oan khuất, người làm ra chuyện ác như thế pháp lý bất dung, thiên lý bất dung, ta càng không chấp nhận được tội nhân như thế. Việc này liên quan đến mạng người, bổn tự (Đại Lý tự) nhất định sẽ để hung thủ đích thực phải chịu trừng phạt thích đáng, để an ủi anh linh hai nữ nhi Ngô gia trên trời.”

Tạ Vấn Uyên nói tới đây, cao giọng hô: "Dẫn tội nhân Chu Hữu Linh vào công đường xét xử!”

Tiểu quan bên cạnh nghe lệnh cao giọng nói: "Dẫn Chu Hữu Linh vào công đường!”

Khi Chung Kỳ Vân được đưa vào công đường, tức khắc một đống lời mắng chửi như dời núi lấp biển trút xuống, đánh sâu vào màng nhĩ của hắn, gõ vào trái tim của hắn, làm cho lỗ tai hắn ong ong rung động.

Chung Kỳ Vân có chút phát ngốc, hắn ở hậu đường mới một giờ thôi? Trong thời gian ngắn ngủi này đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì? Sao có cảm giác như dân chúng căm hận "hắn" lại tăng gấp đôi?

Bộ dạng quả thực giống như muốn đem hắn hành hình ngay tại chỗ.