Chương 16: Tắm Nước Nóng...

Nhìn Phệ Thiên Cẩu trên cổ chiếc vòng, Lưu Tử Tinh nghi hoặc hỏi: “Đây là thứ gì?”

Phệ Thiên Cẩu vốn không quan tâm đến Lưu Tử Tinh thì bỗng dưng lạnh run.

Nó không nói gì nhưng ánh mắt sợ hãi đã biết đây không phải cái gì ký ức vui tươi...

Lưu Tử Tinh sờ sờ cằm, trước đó ở phần Linh Khí có thêm vào một vật gọi Khốn Yêu Vòng.

Nhìn cái này vòng cổ, ánh mắt của hắn biến càng quỷ dị.

Linh Khí nhận chủ là cần máu tươi, Lưu Tử Tinh còn nhớ vào lúc đó đá sập xuống bản thân tay có vết thương chảy ra vài giọt...

Lưu Tử Tinh: Ngươi xui lắm...

Phệ Thiên Cẩu nhận thấy ánh mắt của Lưu Tử Tinh thì có loại xúc động chui đầu xuống đất.

Nó cay a!!

Không bao lâu liền tìm tới một con suối, có chút ẩm ướt không khí, bên tai tiếng nước suối từ trên cao rơi xuống như tiếng sấm rền.

Lưu Tử Tinh tới đây đơn giản cảm thấy cả người khóe hẳn ra.

1 tháng vì dè chừng Tống Tuyền Vi mà hắn đã không tắm a!

Lưu Tử Tinh biểu thị bản thân tiên dung không phải ai muốn nhìn là có thể nhìn, nữ nhân? Hừ!

Cởi xuống trên người y phục, Lưu Tử Tinh cơ hồ chỉ chừa lại quần trong liền đi xuống suối mà tắm.

Phệ Thiên Cẩu ở bên lại tiếp tục nôn khan, tuy cái này nhân loại body chuẩn phết đấy nhưng dung nhan thì...

Vẫn là mẫu cẩu dễ nhìn, nhân loại quá xấu xí a!

Lưu Tử Tinh không để ý Phệ Thiên Cẩu diễn trò, cả người thoải mái mà nằm trong làn nước.

Thậm chí còn không quên sử dụng Hắc Ám Hỏa Diễm đun nóng, làm cái suối nước nóng mà tắm...

Lưu Tử Tinh nhận ra theo thời gian trôi qua bản thân càng ngày càng biết hưởng thụ.

Vốn dĩ đen nhánh tóc đen từ từ phai màu, hiện ra vốn dĩ màu sắc, đỏ rực như liệt hỏa lại óng ánh như Phượng Hoàng lông vũ.

Không để ý trên người lớp trang điểm cuốn trôi theo dòng nước, Lưu Tử Tinh miệng ngâm nga mấy bài hát kiếp trước: “Người theo hương hoa mây mù giăng lối...”

Sếp Tùng bài này tuy cũ nhưng ngược lại thích hợp với bây giờ, không hiểu sao lại có chút hoài niệm kiếp trước sinh hoạt a...

Lưu Tử Tinh cười nhạt, cứ như vậy thanh thản nghỉ ngơi.

Trên mặt tiên dung bị Phệ Thiên Cẩu nhìn thấy, nó trợn mặt trăn trối nhìn cảnh tượng trước mặt này...

Vịt hóa thiên nga! Không phải! Là vịt hóa Phượng Hoàng!

Không hiểu sao Phệ Thiên Cẩu nổi lên chơi gay ý định nhưng nhanh chóng sợ hãi lắc lắc đầu...

— QUẢNG CÁO —

Soái tiểu cẩu không thể chơi gay, những cái kia xinh đẹp mẫu cẩu vẫn còn đợi ta a!

Bắt quá nhìn ấm áp suối nước nóng, Phệ Thiên Cẩu nhịn không được nhảy xuống bắt đầu bơi lội.

“Tủm!” Phệ Thiên Cẩu nhảy xuống, trực tiếp liền rơi xuống đáy hồ...

Lưu Tử Tinh không hề có ý định quan tâm nó, tiếp tục bản thân như tiên sinh hoạt.

1 tháng sống như người rừng, rốt cuộc cũng được trải nghiệm một chút thoải mái a~

Đang quên hết việc đời Lưu Tử Tinh bên tai lại vang lên tiếng bước chân: “Lạch cạch...”

Lưu Tử Tinh: “...”



Cảm thấy không ổn, hắn nhanh chóng bắt lấy Phệ Thiên Cẩu sau đó định đi lên bờ nhưng có vẻ hơi chậm...

“Nơi này thế nhưng có suối nước nóng? Quá tốt a!” Một giọng nói của nữ nhân làm Lưu Tử Tinh không biết nên khóc hay nên cười.

Nhưng xuyên qua làn khói do hơi nước bóc lên hắn liền trợn mắt không thể tin được.

Đây không phải là cái kia Tô Mộng Như của Hợp Hoan Điện sao? Nàng tại sao lại ở đây?

Không đợi hắn tiếp tục suy nghĩ thì một cảnh tượng xịt máu mũi xuất hiện...

Lưu Tử Tinh nuốt nước bọt, ma xui quỷ khiến lấy ra Áo Choàng Tàng Hinh đeo lên.

Phệ Thiên Cẩu nhìn Lưu Tử Tinh: Thiếu niên, ngươi liêm sỉ đâu?

Lưu Tử Tinh: “...”

Nhanh chóng dùng ánh mắt truyền đạt tư tưởng: Ta đây là chạy không được, nàng ta thực lực kinh người, thà ở lại quan sát tình hình tìm thời cơ chạy trốn?

Suốt ngày ngoài miệng tránh xa nữ sắc Lưu Tử Tinh lúc này: ‘Thật trắng a!’

Lưu Tử Tinh trên người chỉ cần dán lên nhãn mác sa đọa nhân sĩ nữa là hoàn hảo...

Phệ Thiên Cẩu cho hắn một cái xem thường ánh mắt, bắt đầu xem cảnh vui.

Lưu Tử Tinh thấy vậy thì im lặng, không một tiếng động che đi Phệ Thiên Cẩu mắt...

Phệ Thiên Cẩu: “...”

Một người một thú hoàn toàn không ai nhường ai, vô sỉ như nhau...

Lưu Tử Tinh rốt cuộc nhịn không được nữa trực tiếp dùng ánh mắt đe dọa: ‘Im lặng cho ta! Nếu không liền ngày ngày nếm Đả Cẩu Bổng!’

Phệ Thiên Cẩu: ‘...’

Nó thật sự sợ, nghĩ tới rực lửa trường côn liền bất giác lạnh run...

Lưu Tử Tinh tràn đầy tán thưởng gật đầu, rất biết thời thế!— QUẢNG CÁO —

Nhìn Tô Mộng Như hành động cùng vài tiếng động lạ.

Lưu Tử Tinh máu mũi bất giác chảy ra: ‘Hợp Hoan Điện nữ nhân đều như thế mở, nơi này làm cũng được...’

Phệ Thiên Cẩu xôn xao bất định, chắc chắn có cảnh hay, thả ra bổn cẩu!

Giãy giũa cực mạnh, nước đều bắn tung tóe...

Lưu Tử Tinh biểu thị: Xong...

Quả nhiên không ngoài dự đoán Tô Mộng Như tràn đầy nghi hoặc nhìn về Lưu Tử Tinh phương hướng...

Lưu Tử Tinh không nói một lời, cầm lên Phệ Thiên Cẩu nhân lúc Tô Mộng Như còn mộng bức thì bỏ chạy.

Thấy Lưu Tử Tinh chạy vội bóng người, Tô Mộng Như từ trong cơn thất thần thoát ra.

Ánh mắt đốt lên giận dữ hỏa diễm, tức giận thét lên: “Tìm chết!!”

Cả người Chân Khí nộ phóng, hóa thành trảo ảnh lao về Lưu Tử Tinh.

Cảm nhận sau lưng lao tới cường đại công kích, Lưu Tử Tinh mặt trắng bệt: ‘Chơi xong a...’

Đột nhiên vào lúc này sau lưng Phàm Ăn Chi Ấn lại nóng lên.

Lưu Tử Tinh khó hiểu xoay đầu lại thì thấy sau lưng bốc lên hắc khí rồi lại hình thành thành một cái mặt quỷ giống ý hệt Phàm Ăn Chi Ấn.

Miệng nó mở ra, một tiếng quỷ dị cười lạnh làm người nhẹ run: “Khặc khặc!”

Lưu Tử Tinh nhìn thấy một cảnh tượng khó tin, công kích của Tô Mộng Như giống như dê trước miệng hổ, không có tí khó khăn liền bị Quỷ Diện cho hút vào.

Sau đó hắn chỉ cảm thấy cả người sung mãn năng lượng, hai chân vừa đạp liền bỏ xa Tô Mộng Như đằng sau.



Lưu Tử Tinh: Không cần đuổi, ca chỉ là truyền thuyết~

Hắn lúc này nhịn không được cười như điên: “Hahaha! Ý trời! Đây là ý trời a!”

Bộ dáng vô sỉ làm người khác cắn răng nghiến lợi...

Tô Mộng Như thấy bản thân đuổi không kịp thì dùng đại thụ bên cạnh trút giận.

“Rầm!” Đại thụ toái vỡ thành từng hạt mảnh vụn.

Đại thụ: Ta có tội tình chi?

Nhớ tới bộ dáng của kẻ xem trộm, nhất là mái tóc màu đỏ rực đó! Tô Mộng Như cắn răng nghiến lợi: “Chờ đó! Ta sẽ có ngày bắt được ngươi!!”

Lưu Tử Tinh sau khí trốn được thì thở dài nhẹ nhõm, rồi lại âm trầm nhìn Phệ Thiên Cẩu.

Hắn là bị cái của nợ này cho hại bị phát hiện, bằng không càng có nhiều cảnh xuân để xem...Phi! Là an toàn vượt qua hiểm cảnh!

— QUẢNG CÁO —

Phệ Thiên Cẩu: “Chủ nhân a...Sắc dục là điểm yếu là tội lỗi, người có sắc dục trong mình luôn có ma quỷ bám theo...Sắc dục như lao tù khóa chặt tim người....”

Cảm nhận được ánh mắt như muốn sát cẩu của Lưu Tử Tinh, Phệ Thiên Cẩu không hề có tiết tháo gọi hai chữ chủ nhân...

Bắt đầu giảng mấy cái lời lẽ làm cho Lưu Tử Tinh dị ứng, nhịn không được hắn nói: “Dừng! Cho ta dừng lại! Bằng không ta đánh ngươi!”

Phệ Thiên Cẩu dừng lại, bộ dáng có mấy ngoan ngoãn liền có bấy nhiêu ngoan ngoãn...

Lưu Tử Tinh không biết nói như nào, chỉ có thể cam chịu thở dài...

...

5 ngày sau...

Một cái xấu xí thiếu niên dẫn theo một con chó đáng yêu đi tới Ngũ Tà Môn cửa vào...

Đương nhiên đây chính là Lưu Tử Tinh cùng Phệ Thiên Cẩu!

Nhìn Ngũ Tà Môn trước mặt, Lưu Tử Tinh có khóc thét xúc động...

Hắn 5 ngày nay nhận ra bản thân có mù đường tiềm chất, thế nhưng đi lạc từ Ma Vụ Sơn Mạch sang một nơi còn xa hơn! Nếu không phải có cái người tốt chỉ đường cho hắn, Lưu Tử Tinh sợ bản thân là về tông môn không được...

Nhất là mấy cái bi quan suy nghĩ trong quãng thời gian này làm hắn cạn lời.

Bản thân tìm đường mất 5 ngày, Lưu Tử Tinh trong một đêm ngủ mơ thấy bản thân bị Ngũ Tà Môn truy sát!

Tới lúc hỏi ra lí do thì mới biết Ngũ Tà Môn tưởng bản thân là cái phản môn đệ tử...

Lưu Tử Tinh biểu thị không gì nhục bằng...

Rốt cuộc! Rốt cuộc cũng trở về a!!

Đột nhiên vai bị ai chộp lấy, Lưu Tử Tinh nghi hoặc nhìn lại thì thấy một cái rách rưới tiểu tử ăn mày.

Lưu Tử Tinh không nghĩ nhiều lấy ra một ít vàng bạc có sẵn trong túi đưa cho cái này ăn mày.

Triệu Vũ: “...”

Ngươi đây là có ý gì?

Hắn tức giận nói: “Ta là Triệu Vũ a!”

Lưu Tử Tinh nhìn từ trên xuống dưới, chả thấy có tí nào giống.

Nhíu mày nói: “Ngươi đừng phá a! Nơi đây là Ma Môn, mấy cái kia Ma Nữ nếu biết ngươi sỉ nhục bọn họ thần tượng chắc chắn sẽ lột da ngươi!”

Triệu Vũ: Con mẹ nó! Ngay cả ngươi cũng không nhận ra ta!