Chương 1: Ly, cuộc hôn nhân này cần thiết phải ly!

“A, giường trong nhà khi nào trở nên cộm cổ như vậy?”

Hạ Nhiên kỳ quái sờ sờ cổ, lúc này mới phát hiện, mình dường như không phải nằm trên giường, mà nửa người trên trực tiếp lệch qua sô pha.

Không có khả năng, cô nhớ rõ ràng bản thân nằm trên giường 5 mét nhà mình.

Cô nghi hoặc mở to mắt, sau đó liền thấy được một cái trần nhà phi thường xa hoa.

Nhưng mà, không phải nhà cô!

Nghiêng đầu nhìn sô pha, quý giá như nhau, nhưng, cũng không phải nhà cô!

Hơn nữa, cô không có một người bạn nào có trần nhà xa hoa và sô pha như vậy!

Theo bản năng ngồi dậy, trong chớp mắt, cô hoài nghi mình bị bắt cóc!

Chợt thấy sô pha đối diện đang ngồi một người đàn ông lạnh lùng nhìn mình.

Mắt phượng, mày kiếm mũi cao, da trắng môi mỏng, toàn thân đều là hàn khí bức người.

Lấy ánh mắt duyệt nam vô số của cô đến xem, có thể coi như đỉnh cấp soái ca, cái loại đàn ông trên đỉnh kim tự tháp.

Hơn nữa có khí chất như vậy, theo lý thuyết, sẽ không bắt cóc cô.

Nhưng cô căn bản không quen biết hắn, hơn nữa ánh mắt chán ghét của hắn nhìn cô…

Còn có trợ lý đứng bên cạnh hắn, ánh mắt nam nhân nhìn cô có chút kỳ quái, cùng với người đứng bên cạnh cô dùng ánh mắt quan tâm nhìn cô, nhưng cô hoàn toàn không quen biết cô gái trẻ tuổi này…

Quả thực quỷ dị.

“Tiên sinh, chúng ta có thù oán sao?” Cô thử hỏi.

Lời này vừa ra, không chỉ có soái ca đối diện hơi hơi nhíu mày, trên mặt trợ lý bên người soái ca cùng với cô gái trẻ tuổi bên cạnh cô cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.

“Phu nhân, cô làm sao vậy?”

Cô nhạy bén mà nắm giữ hai chữ “Phu nhân” trong miệng cô gái trẻ tuổi.

Mà lúc này, người đàn ông cũng không quá kiên nhẫn mà nhìn cô: “Hạ Nhiên, cô làm loạn đủ chưa? Làm loạn đủ rồi thì nhanh chóng ký tên, tôi không có nhiều thời gian cùng cô chơi!”

Không thể không nói, ngay cả đã trải qua không ít sóng to gió lớn, Hạ Nhiên cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho ngẩn ngơ.

Nhìn theo ánh mắt người đàn ông thì thấy, “Giấy thỏa thuận ly hôn” mấy chữ to này tức khắc đập vào trong mắt cô.

Trên hiệp nghị viết, chỉ cần ly hôn, nhà gái có thể nhận được năm trăm triệu nhân dân tệ phí ly hôn.

Tên nhà trai đã ký xong, triển lãm ba chữ to “Cố Hàn Đình” rồng bay phượng múa.

Kết hợp với tiếng “Phu nhân” kia và tên “Hạ Nhiên” này, cô tức khắc nhớ tới một quyển tiểu thuyết cẩu huyết mà cô đọc qua.

Trong tiểu thuyết, nữ xứng Hạ Nhiên coi trọng gia thế hiển hách và sự anh tuấn của nam chủ Cố Hàn Đình, trăm phương nghìn kế để kết hôn với hắn.

Sau đó lại dùng bắt cóc, hạ độc, tạt axit, thuê người cưỡиɠ ɠiαи dùng thủ đoạn bỉ ổi đến hãm hại nữ chủ, cuối cùng rơi vào cái kết cục thân bại danh liệt, cửa nát nhà tan.

Nói tóm lại, cô xuyên qua, vẫn là xuyên đến trên người nữ xứng ác độc trùng tên trùng họ.

Nói thật, thời điểm cô đọc truyện liền rất không rõ, nữ xứng bản thân chính là hào môn quý nữ, ly hôn còn có thể nhận được năm trăm triệu nhân dân tệ phí ly hôn, không cầm tiền đi bao dưỡng tiểu thịt tươi, ở lại với nam chủ lạnh băng chưa từng cho mình sắc mặt tốt này làm gì?

Tuy rằng không biết vì sao sẽ xuyên qua, nhưng nếu cô đã xuyên tới đây, thì sẽ không làm những việc nữ xứng sẽ làm, cuối cùng tạo thành hậu quả như vậy.

“Ly hôn đúng không, đơn giản!” Cô cầm lấy bút, xoạt xoạt xoạt ký tên mình, sau đó cầm bản hiệp nghị mình đã ký đưa tới trước mặt người đàn ông, “Đây, chữ đã ký, năm trăm triệu phí ly hôn đừng quên chuyển đến thẻ của tôi!”