Chương 7: Cố tổng thật sự có nhã hứng, ly hôn rồi còn có thời gian đến xem vợ trước

A a a a a!

Giang Tiểu Nhiễm gào thét trong lòng.

Tuy cô muốn tìm tiên sinh, nhưng cũng không nghĩ sẽ đột nhiên sẽ nhìn thấy tiên sinh như vậy!

Hơn nữa phu nhân nhà cô còn ở bên trong tán tỉnh với những người đàn ông kia! Nếu tiên sinh trực tiếp nhìn thấy dáng vẻ này của phu nhân, vậy xong rồi!

Nghĩ như vậy, toàn bộ thân thể Giang Tiểu Nhiễm theo bản năng mà chắn trước phòng.

Hạ Thiếu Đường cười như không cười mà liếc Giang Tiểu Nhiễm, khuỷu tay đâm đâm Cố Hàn Đình: “Đình ca anh như vậy không được, cô bé này rõ ràng đâm vào em, kết quả lại bị anh doạ.”

Sau đó lại giơ tay về phía Giang Tiểu Nhiễm, cười tủm tỉm mà nói: “Đừng sợ, anh Đường của em ở đây, anh Đường sẽ bảo vệ em.”

Đôi mắt đó hàm xuân sắc, thần thái dính nơi khoé mắt, bản chất hoa hoa công tử hiển lộ không sót.

Cố Hàn Đình bắt lấy bàn tay tác loạn của Hạ Thiếu Đường: “Cô ấy là hầu gái bên người Hạ Nhiên.”

Tuy quần áo trang phục khác nhau rất lớn so với trước kia, nhưng hắn từ trước đến nay nhìn người, tuyệt đối không thể lầm.

Ngay cả nữ nhân trong video mà Hạ Thiếu Đường cho hắn xem kia, cũng là người mà hắn quen thuộc —— Hạ Nhiên.

Quần áo trang điểm hai người biến đổi cùng nhau, không kỳ lạ.

Nhưng thật ra cô nàng này mỗi ngày đều đi theo Hạ Nhiên, nhưng lại xuất hiện ở đây, hành vi cử chỉ còn kỳ quái như vậy.

“Đằng sau cô có cái gì?” Cố Hàn Đình khẳng định, người ở trong căn phòng đằng sau Giang Tiểu Nhiễm khẳng định chính là Hạ Nhiên.

Nhớ tới nữ nhân trong video đánh người thập phần sạch sẽ lưu loát, khi cùng hắn ly hôn Hạ Nhiên cũng đều sạch sẽ lưu loát, hắn híp híp mắt.

Đây là chiêu thức mới để hấp dẫn hắn, hay cô thật sự thay đổi?

Loại sự tình này từ trước đến nay hắn cũng không muốn nghĩ nhiều, càng nguyện ý nhìn hình ảnh mình thấy trước mắt, sau đó một đao chém xuống, nhổ cỏ tận gốc.

“Tránh ra.” Thấy Giang Tiểu Nhiễm ấp úng mà không dám nói lời nào, lại vẫn căng da đầu che chắn trước cửa phòng, thanh âm Cố Hàn Đình mang theo hơi chút hàn ý.

Lạt mềm buộc chặt đến nông nỗi này, quá mức rồi.

Cố Hàn Đình khí áp cường đại, từ đáy lòng Giang Tiểu Nhiễm không dám ngỗ nghịch hắn, tuy trong lòng vẫn muốn ngăn hắn lại, nhưng thân thể không chịu khống chế bước một bước sang bên cạnh.

Cô khóc không ra nước mắt, chỉ có thể hy vọng vào Hạ Nhiên trong phòng, hy vọng cô có thể nghe được động tĩnh bên ngoài, sau đó xử lý tốt mấy cái host trong phòng.

Trong phòng, Hạ Nhiên xác thật nghe thấy bên ngoài có động tĩnh, cũng nghe ra thanh âm chồng trước giàu có của cô, cô lười phải nhúc nhích.

Vốn dĩ đã không có cơ sở cảm tình, hơn nữa hôn đã ly, cô phóng túng là việc của cô, không có phạm pháp.

Cũng không cho rằng người chồng trước giàu có của mình sẽ tiến vào.

Nhưng thật sự không nghĩ tới, cửa phong cư nhiên thật sự mở.

Đẩy cửa chính là cái người mắt đào hoa, cả người tao khí, nam nhân như hoa hồ điệp.

Đằng sau nam nhân, chính là chồng trước của cô, một đôi mắt như chim ưng hiện tại đang nhìn cô.

Cô bĩu môi, hứng thú chơi nam nhân có chút bị phá hư, đặc biệt là năm cái host bên người cô khi nhìn thấy Cố Hàn Đình, thế nhưng bị khí thế hắn ép tới mức sợ hãi rụt lại.

Cô lười nhác ngồi dậy: “Cố tổng thật sự có nhã hứng, ly hôn rồi còn có thời gian đến xem vợ trước.”