Chương 1.4: Hắn nói cái gì vậy?

Ta quay đầu trộm đánh giá hắn, tuy rằng chỉ là thú nhân lang tộc, đường cong trán cùng chóp mũi, hình dáng vô cùng xinh đẹp, không thể nghi ngờ đó là diện mạo phi thường anh tuấn. Hắn ngồi xếp bằng, có thể nhìn thấy cơ ngực no đủ bị đè ép của hắn, cánh tay rắn chắc đặt ở đầu gối, vải dệt vây quanh che đậy hạ thân, vải hắn ném cho ta hẳn là cùng một loại.

Ta thu hồi ánh mắt, hai má có điểm nóng lên, tuyệt đối là lửa sưởi ấm có chút nóng.

Làm một Omega có vị hôn phu, ta sao có thể nhìn Alpha khác còn có điểm động tâm.

Không được không được không được.

Lại trộm nhìn liếc mắt một cái, muốn trách thì trách lòng hiếu kỳ đáng chết của ta.

Ta thật sự chưa từng gặp qua thú nhân, càng không có gặp qua thú nhân anh tuấn.

Lại lần nữa nhìn lén lại trực tiếp cùng hắn đối mắt, đôi mắt màu lam thâm thúy.

Ánh mắt kia tràn ngập nghiền ngẫm, nhẹ nhàng mà dừng ở trên người ta.

“Ngao ngao lộc cộc lộc cộc.” Hắn lần đầu tiên chủ động cùng ta nói chuyện.

Ta kích động cực kỳ, cuối cùng có đáp lại.

Chính là ngay sau đó ta ngây ngẩn cả người.

Hắn phát ra một chuỗi ta căn bản nghe không hiểu âm tiết.

Ta hoài nghi có phải hay không lỗ tai ta xảy ra vấn đề, ong ong.

“Ngươi nói cái gì?”

“Ngô cô ngao ngao lý nói nhiều nói nhiều.” Tiếng nói rất có từ tính, âm thanh trầm thấp như sấm rền.

Nhưng lần này ta nghe rõ, ta bừng tỉnh đại ngộ.

Ông trời, căn bản không phải hắn không muốn phản ứng ta, mà là căn bản nghe không hiểu ta đang nói cái gì! Có lẽ lời nói của ta ở trong tai hắn cũng là một chuỗi lộc cộc lộc cộc, đây là chuyện gì đây! Ta cảm thấy có chút xấu hổ, lại có chút buồn cười, nghe không hiểu hắn nói cái gì, chỉ có thể ứng phó gật đầu.

Nhưng làm sao bây giờ, ngôn ngữ không thông như thế nào giao lưu.

Ta sợ hắn lại cùng ta nói nhiều, nhưng ta thật sự một chữ đều nghe không hiểu. Nghĩ đến đây, đầu ta lại phiêu như cái trống bỏi.

“Ta nghe không hiểu ngươi nói cái gì……” Ta mới vừa nói ra liền nhớ tới hắn căn bản nghe không hiểu, liền bắt đầu bắt chước điệu bộ của hắn.

“Ta!” Ta chỉ chỉ mình.

“Nghe không hiểu.” Ta chỉ chỉ lỗ tai sau đó nhanh chóng xua tay.

“Ngươi.” Ta chỉ chỉ hắn.

“Nói cái gì.” Ta chỉ vào miệng mình.

Tay của ta còn cứng đờ không có thu hồi tới, một tay lớn đột nhiên sờ lên mặt ta, ta có chút giật mình xoay người nhìn thú nhân lang tộc đột ngột tới gần ta, hắn như vuốt ve một gương mặt ta như đang vuốt ve báu vật vậy, móng tay sắc bén cẩn thận né đôi mắt ta, thực nghiêm túc quan sát ta.