Quyển 1 - Chương 29: Đại minh tinh tới kìa

"Hôm nay thì không cần, sáng mai cậu đến đây, bên tôi sẽ sắp xếp cho cậu một trợ lý, một tài xế và một chiếc xe. Tạm thời như vậy đã, sau này khi cậu có nhiều lịch trình hơn, nếu thiếu người tôi sẽ tự sắp xếp thêm. Ngoài ra, ngày mai khi cậu đến, tôi sẽ sắp xếp giáo viên biểu diễn cho cậu học. Về thời gian, nếu cậu có chỗ nào không tiện, chúng ta có thể điều chỉnh."

Dung Tiêu là một người mới chân chính, cũng không biết người đại diện thường đối xử với nghệ sĩ như thế nào, nên không cảm thấy Thẩm Đông Thăng đối xử với mình có quá nhiệt tình hay không.

Anh gật đầu: "Tôi không có gì bất tiện, công việc tôi nghe theo anh sắp xếp. Hôm nay nếu không có việc gì khác, tôi xin phép về trước."

"Được, cậu về bằng cách nào, để tôi đưa cậu nhé?"

Thẩm Đông Thăng đứng dậy, làm bộ định đi lấy chìa khóa xe, liền nghe Dung Tiêu từ chối: "Không cần đâu, tôi tạm thời không về nhà, còn có chỗ muốn đi. Không cần phiền đến anh, hẹn gặp lại."

Dung Tiêu nói xong vẫy tay chào Thẩm Đông Thăng, rồi trực tiếp mở cửa đi ra ngoài.

Khi anh từ trên lầu đi xuống, đối diện có ba người trẻ tuổi đi lên. Dung Tiêu nhẹ nhàng tránh sang một bên, đầu cũng không ngẩng lên mà đi xuống lầu ngay lập tức.

Ba người trẻ tuổi kia dừng lại nhìn anh một cái: "Người vừa rồi là từ văn phòng anh Thẩm ra phải không?"

"Hình như vậy."

"Anh Thẩm lại thêm người mới à?"

"Không thể nào, không nghe nói gì cả. Anh Thẩm muốn thêm người mới thì phải chọn từ đám thực tập sinh của chúng ta chứ. Có khi đó là người nhà của anh Thẩm."

"Cũng phải."

Dung Tiêu ra khỏi Tinh Không, gọi taxi đến tiệm xăm. Hôm qua đã nhận lương từ Ngân Sắc, hôm nay lại ký hợp đồng với Tinh Không, nghĩ đến sau này sẽ ngày càng tốt hơn, không cần phải tiết kiệm như trước nữa.

Anh không phải người phô trương lãng phí, cũng không phải người thích tự trách móc bản thân.

Nên hưởng thụ lúc nào, anh cũng sẽ hưởng thụ.

Lâm Tiểu Siêu vừa thấy Dung Tiêu bước vào, lập tức cười gọi: "Ồ, đại minh tinh tới kìa?"

Bị phát hiện chuyện trở thành ngôi sao, Dung Tiêu cũng không giấu anh ta. Lúc này thấy anh ta trêu chọc mình, Dung Tiêu mỉm cười, đưa bánh bao trong tay qua: "Mua bánh bao thịt cho anh đây."

Lâm Tiểu Siêu vừa thấy bánh bao, khuôn mặt nhăn lại như chiếc bánh bao: "Tôi nói sao cậu còn ăn cái này?"

"Ăn thêm lần nữa thôi, sau này chắc không thể thường xuyên đến đây nữa."